Xuống ngựa, chân cũng cứng ngắc. Hắn cũng như , hoạt động chân hai bên trái , còn lắc lắc cổ chân, th* t*c c.h.ử.i bới: “Xương con nó nát!” Ta cũng giật giật cái cổ, quả thực là cứng ngắc, vẩy vẩy cánh tay——-
Cánh tay một th* c*ng r*n vướng một chút, đó là con d.a.o găm cột mặt trong cẳng tay.
Này là một thói quen. Khi bọn đám cảnh sát bắt liền bọn họ chỉ giữ chặt cổ tay bọn , khám xét vũ khí bên hông bọn ———- nhưng d.a.o găm buộc cẳng tay bọn họ để ý khám tới. Nắm giữ một con d.a.o găm thể nhiều việc!
Căn nhà giống như ở quê xây theo kiểu nhà dân Anh quốc nho nhỏ, cửa chỉ đủ cho một , nơi treo quần áo cùng gương soi, chỗ để giày. Phía là một hành lang hẹp, dẫn tới phòng khách đang sáng đèn. Trời lạnh như hẳn là nấu cơm chỗ lò sưởi ? Hắn , dẫn phòng khách.
Phòng khách lát gỗ màu vàng đỏ ấm áp, ghế sô pha cỡ lớn êm ái đưa lưng về phía cửa, một đang .
Nơi đây cũng trang trí bằng hoa tươi. Một bình sứ lớn đặt giữa phòng, bên cắm hoa hồng cùng hoa thảo, quanh bình còn dùng hình con diều để trang trí—– cùng một loại với hoa văn khăn quàng của đám hầu của Macquarie… Hương hoa tràn ngập căn phòng…
Colleman tiến đến tủ bên góc phòng tự pha , thuận tiện hỏi một câu: Thêm chút đường với sữa chứ?
Người vẫn sô pha dậy, đối diện ——- quần áo đơn giản, cổ áo tùy tiện mở rộng, mái tóc dài buộc gọn cao lên, con mắt đen tuyền chằm chằm …
Ta thấy tiếng Colleman pha đinh đang, chỉ tiếng th* d*c của chính át tất cả…
Phản bội? Hay chỉ là sợ hãi?
Ta chỉ thở gấp liên tục…
Tiếng tim đập kịch liệt, tiếng m.á.u sôi sục, nhượng vô pháp bất cứ thứ gì ngoài chúng…
Ầm ầm đùng, tia sét xẹt qua rèm cửa sổ… Tiếng sấm nổi lên tứ phía…
Chủ nhân của , đang ngay mắt .
Không thể động, thể , thậm chí ánh mắt cũng dời !
Nhìn , nhãn thần thẳng tắp chằm chằm ——- nhưng diện vô biểu tình… Chỉ là một cái nháy mắt cũng mà …
Colleman pha hai tách , tự uống một tách, … tách còn dành cho ——- Bàn tay thô to nhẹ nhàng nâng bộ tách sứ, chuyển về phía Macquarie đang mặt —— Đầu lưỡi vẻ ngại nóng, cố ý tạo âm thanh lớn, uống .
Macquarie tiếp của , chỉ lạnh nhạt lắc đầu——– Colleman dùng tay còn nhấc cái tách điểm nguội, thứ hai uống một cạn sạch——- xoay xoay thắt lưng một chút, thanh âm vui vẻ của vang lên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mong-hoa-bat-tich/chuong-40.html.]
“Được ! Ngươi cùng Jack đáng yêu của ngươi cứ ôn chuyện! Ta tắm, đấy chuyện của chúng .”
Hắn qua, nắm lấy cổ tay , đem chúng vì kinh hách mà cứng ngắc trói ——- dồn sức trói thật chặt, đem đẩy ngã sô pha——- Hắn đốt xì gà, hướng mỉm …
“Ok! Trước đem răng hổ nhổ xuống,miễn cho đả thương chủ nhân ngươi ———- nha! Jack đáng yêu ——- mắt của ngươi thật là ! Không cam lòng?” Hắn đầu , gương mặt vẫn lạnh lùng như của Macquarie nhiễm thêm một tầng thâm trầm, phảng phất sắp khống chế . Phì , cất tiếng to bước khỏi gian phòng.
Còn , hồn xiêu phách lạc.
Macquarie tới bên , xuống sô pha mà chỉ ngồ xổm ——– trong mắt đột nhiên xuất hiện biểu tình…
Không phẫn nộ…
Mắt hỏng?!
Trong mắt chỉ nồng đậm bi thương ——– tựa hồ là , hung hăng đ.â.m thương… Bi phẫn gì sánh ——– Ta tiếng bản th* d*c, trong khi càng tới gần, liên tục th* d*c…
Giống như cả thế giới chỉ còn thể một việc , cứ th* d*c liên tục.
Cái gì cũng nghĩ …
Ta như một con cún, kịch liệt thở hổn hển…
Trong đầu trống rỗng.
Hắn đột nhiên quỳ gối lên thảm, chỉ ở tầm cao , mới thể đem ôm lòng ———-
Thân thể run rẩy, là vì phẫn nộ vì đau thương?!
Hắn gắt gao ôm lấy , đem mặt tiếp xúc lên tai …
——– Ta thở hổn hển đến run lên bần bật, dẫn dụ cả , dần dần, thở bọn dồn dập hòa thành một thể… Hắn cùng , kịch liệt th* d*c ——– Chúng gắt gao dựa sát , lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt, một loại tình tự hiểu cũng thể hình dung tựa như làn sóng lớn, đổ ập lên ———-
Hoang mang cùng sợ hãi, liều mạng chạy trốn,một ngày một đêm, để cái gì?
Hoặc là, thống khổ như , lúc một cái ôm là thể chữa khỏi?