Roi bộ đều rơi lưng —— bởi vì nơi còn sử dụng tới —- Khi dồn sức xuyên thủng thì lúc t*nh d*ch của dính ướt một mảng lớn — ngay cả khí lực buộc chặt cơ thể cũng . một cỗ nóng ran hòa cùng đau đớn xộc tới — vô thức tự động run rẩy, co rút t*** h***t. Quất đ.á.n.h như khiến b*n t*nh, thậm chí còn tin tưởng nếu trong bao tử còn gì đó, thực sự sẽ tiểu !
Hắn nâng một chân lên, luồn tay qua nắm lấy nhục hành nhuyễn xuống của ——- loại x** n*n khiến gắng gượng dựng lên…
Nằm úp lên cái lưng sưng phù, để ý m.á.u loãng ở nhiễm bẩn n.g.ự.c —— Đầu lưỡi l**m lên, răng thoải mái nhấm nháp lên từng vết roi chằng chịt—— về gặp tóc , nhẹ nhàng thu đặt sang một bên—– lấy thố khẩu trong miệng, đầu lưỡi lập tức hàm răng c.ắ.n —– mãnh liệt hút l**m, nghĩ đem bộ khí hút …
“Ngô—-ngô…” Ta chỉ thể dùng mũi th* d*c, tay tự do, để duy trì loại tư thế áp bách thống khổ chỉ thể dùng tay choàng qua, ôm lấy cổ đem cả cơ thể tạo thành cái tư thế chịu khổ quá nhiều nhượng đ.â.m cùng c.ắ.n đều thể song song tiếp thu…
Nước còn đang vì bộ lưng đau đớn mà đình chỉ, đều , chỉ là cơ thể lay động mà !
Hồi lâu buông tha lưỡi , miệng dán lên mấy vết sẹo ứ máu, ở trong thể đ.â.m thẳng tới, đem phình trướng lên —— gần như nổ tung, t*nh d*ch nóng cháy phun trào —–!
“Jack—–!”
Hắn một ngụm c.ắ.n xuống cổ họng trượt lên xuống của ——– cứ như b*n r*…
Đến sáng, giường phòng ngủ của Macquarie, run rẩy, ôm chặt lấy áo ngủ tơ lụa trắng tinh—— Vô pháp thẳng, bộ lưng cùng m.ô.n.g đều phủ đầy vết roi tím đỏ, còn đang rỉ máu, từng vết, chỗ chồng chéo lên , chỗ thì giăng khắp nơi…
Hắn nghiền ngẫm , chỉ dùng lưng cũng thể cảm giác tới ngọn lửa thiêu đốt trong đó, vết thương giăng đầy khiến cực độ vui sướng…
Hắn cho thượng dược, cứ như thế đem ném lên giường, từ đêm thẳng tới sáng sớm, chúng l*m t*nh suốt đêm——- Nhục hành đổ gục mềm nhũn, âm nang đến một giọt tinh cuối cùng cũng nghiền ép …
Đến nỗi thậu huyệt thậm chí còn cảm thấy khí băng lãnh ngừng xâm nhập, thịt huyệt cách nào khép , ngừng chảy trọc dịch của , mở rộng tới mức dường như vết thương vĩnh viễn bao giờ lành———
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mong-hoa-bat-tich/chuong-30.html.]
Ta ngừng run rẩy, cho dù hiện tại ấm áp, cho dù ngón tay đang ôn nhu vẽ loạn t.h.u.ố.c mỡ lưng——- run rẩy nơi là xuất phát từ sợ hãi sâu trong tâm hồn… Rất thống khổ! Rất đau! Cứ như , đau đớn điên cuồng đến độ c.h.ế.t khiến nhẫn nổi!
Nước mắt rơi rớt, từng giống như bây giờ điên cuồng hai chữ “tự do”.
“Ngươi xảy chuyện gì?”
Sắc trời tệ, bữa trưa ngay tại giữa hoa viên trống trải tiến hành… Còn khi miễn cưỡng xuống giường, đương nhiên liền tiếp tục việc của hầu.
——-Colleman đột nhiên từ ghế nghiêng mặt hỏi như .
Miệng ngậm xì gà, tiếng Anh mơ hồ rõ, con mắt nâu nhạt mí mắt cũng tia m.á.u của tửu sắc quá độ, trái thanh tỉnh thẳng nụ cứng ngắc của ——– Hắn ngừng một chút, đột nhiên nhếch môi lộ hàng răng trắng:
“Hắn đ.á.n.h ngươi quá tay ?”
“Không… …” Ta nghĩ phủ nhận.
nhanh bắt cánh tay đem kéo gần hai bước, bàn tay đột nhiên áp lên lưng mà cố ý mặc y phục lớn hơn một chút——– vết thương sưng tấy hở lập tức đau tới c.ắ.n chặt răng…
“Sáu ngày nữa sẽ trở về bên ——- Nếu như ngươi tái chịu đòn, cũng nhanh hạ quyết định .”Hắn buông lỏng tay, ánh mắt chuyển hướng Macquarie đang dạy mấy phu nhân b.ắ.n tên, dùng tiếng Anh đơn giản .
“Vì cái gì?” Ta c.ắ.n răng hỏi những lời —– Tuy đây là mạo hiểm, nhưng đem vận mệnh của ở đây một ván cược! Nếu như thành công, đến nơi lập tức thể chạy trốn khỏi nam nhân ! Nếu như thất bại… c.h.ế.t hẳn là hơn so với thống khổ hiện tại ?!
“Vì cái gì a…” Hắn cào cào tóc, đem cái đầu chải chuốt tản một chút, nhếch môi nở nụ , cũng liền mở miệng: “Ta cũng hưởng qua ít vị đạo nam nhân, mùi vị nam nhân cường hãn như ngươi hẳn là cũng sai biệt lắm ? —— Lại thể khiến một kẻ chán ghét nam nhân như Macquarie sảng thành như , đối với ngươi chờ mong lớn—— Yên tâm, sẽ bắt ngươi ký giấy bán —— còn …”