Mộng Hoa Bất Tịch - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-09 16:54:43
Lượt xem: 0

Ta dựa cánh cửa sắt thô lạnh ở cạnh bên, ánh sáng màu tím lập lờ nơi chân trời phía xa. Có một thoáng, cái gì cũng thấy, những thảo nguyên nhấp nhô dần bảo phủ bởi sắc tối của bầu trời. chỉ một lát , đám mây mù dường như chậm rãi tản mác, tiếng xe lửa gầm rú qua một vùng hoang vu vắng ở. Ta mơ hồ thấy một tông màu xanh biếc của đồi núi, đó là đích đến của .

 

Khi xe lửa dần chậm , sửa sang một chút bởi cùng một đám trâu, bò, thú vật một chặng đường dài nên áo khoác chút dơ bẩn. Căn đúng một đoạn dốc thoải, nhảy xuống xe lửa ( cũng dám để nhân viên nhà ga thấy !)

 

Sải bước vùng đất , đám mây mù rộng lớn màu tím đỏ tán một chút phía , vùng đất Louisiana mênh m.ô.n.g tựa như một con quái vật thật lớn đang ngủ say, vươn song chưởng hướng về .

 

Ta cảm thấy một loại khiêu chiến rõ ràng.

 

Nhà vốn ở vùng North Carolina – một trong mười ba thuộc địa của Anh quốc, mà chạy trốn tới đất Louisiana thuộc vùng cai quản của nước Pháp.

 

Khẽ nhếch miệng, miệng vết thương hơn mười ngày ở North Carolina đến giờ vẫn còn đau xót….. Có điều tất cả cũng chỉ là chuyện quá khứ!

 

Trên đất di dân , mới tới, một hiểu ngôn ngữ của vùng một quốc gia mới. , Louisiana thuộc quyền cai trị của Pháp, là một vùng đất mới phục vụ cho mục đích tơ lụa của Pháp.

 

Bắt đầu một cuộc đời mới! Nhân sinh vẫn luôn tiếp diễn mà!

 

Ánh vàng đổ lên mặt đất cũng chỉ để những sáng yếu ớt, xem , ở đây hẳn một ngày một đêm lẽ cũng sẽ gặp đường. Mặt trời chiếu lên lúc bắt đầu xuất mồ hôi. Vì thế bắt đầu hoài nghi nơi xuống nhà ga? Nếu đó là cái trạm như nghĩ, thì hẳn là thị trấn mới đúng.

 

Sau khi một hồi lâu, thấy một bóng cây cổ thụ vươn những nhánh cây thô to tạo thành bóng mát, vì cơ thể khát vọng sự mát mẻ của cứ hướng nơi đến. Nơi cũng nguồn nước, bốn phía xung quanh, chỉ thấy là những bãi cỏ ngắn ngủn trống trải, rào chắn, bò cừu cũng hoa màu.

 

Chẳng lẽ là vùng đất khai phá?

 

Đang lúc phân vân thì bỗng thấy một loài sinh vật đang di động – đó là một con thỏ hoang màu nâu.

 

Máu cùng thịt của nó với hiện tại là vô cùng thích hợp!

 

Im lặng, nhẹ nhàng lấy khẩu s.ú.n.g lục của , tiếp từ túi quần lấy một băng đạn………… Mắt , b.ắ.n trúng một con thỏ cách hơn mười thước với là chuyện dễ như trở bàn tay.

 

Tiếng s.ú.n.g vọng lên một hồi lâu…………

 

Có lẽ vì nơi gian rộng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mong-hoa-bat-tich/chuong-1.html.]

 

Máu thỏ ấm áp cũng quá tanh nồng, nắm chặt lông nó xoay nơi m.á.u phun mãnh liệt hướng thẳng cổ mà từng ngụm từng ngụm nuốt xuống – thật sự là khát! Củi khô ở đây cũng nhiều, dùng con d.a.o nhỏ của lột bỏ lớp da thỏ, đem thịt đặt tảng đá cắt mấy khối, lấy đá lửa xuống châm lửa củi, con thỏ bao lâu trở thành món lương thực duy nhất trong ngày của .

 

Đêm đến cũng mạo hiểm rời khỏi cây cổ thụ.

 

Liều lĩnh cánh đồng hoang khai phá là thực đáng sợ.

 

Ta bảo trì đống lửa vẫn cháy……………Ta chỉ là nghĩ xem bản nên quyết định như thế nào: Tìm vài hạt giống gieo thành một khu vườn, khi thì thợ thu hoạch khi thì một đốc công nô lệ da đen, ăn loạn chén cơm, ở nơi đây, ai là ai, ai tiếng Anh ngày của .

 

Bầu trời đêm màu lam, màu lam thẫm chỉ chút điểm sáng yếu ớt của trăng.

 

Côn trùng kêu rả, lá cây đỉnh xào xạc rung động………………. Gió thổi khiến những nhành cây ngừng phát những âm thanh đơn điệu. Giống như tiếng gọi khàn khàn âm ỉ.

 

Trời càng ngày càng lạnh, dùng áo khoác gắt gao bao lấy quanh , tìm ở cây thô to một nơi thoải mái……………

 

Lửa cháy, trong mắt càng ngày càng mờ mịt, xem………. ………… cuối cùng chìm giấc ngủ.

 

Sáng sớm mặt trời đặc biệt nóng. Ánh mặt trời bỏng rát thiêu đốt mặt đất, đầu gì che đậy.

 

Ta vẫn , vùng đất vô tận .

 

Đi cả một ngày trời, hề thấy bất cứ một con thỏ nào.

 

Vì thế khi leo qua một ngọn núi nhỏ, ngay khi lâm tình trạng kiệt sức thấy phía xuất hiện một vùng trồng bông xanh biếc, lúc cảm giác khát tới mức cảnh vật mắt là ảo ảnh – vẫn chạy. Ta chạy xuống sườn núi, phía là một vùng xanh biếc vô tận đến thể tưởng lan tỏa trong tầm mắt.

 

Một héc-, một héc- những cây bông cao đến nửa lay động ánh chiều đỏ rực, xanh thẫm, vô tận, tựa biển.

 

Một nhóm nô lệ da đen đang ở ruộng ăn cơm, chạy đến gần như tắt thở…………….. Khi bổ nhào chỗ bọn họ đang tụ tập ở hai bờ ruộng, trực tiếp nhảy đến nơi kênh ruộng đang trào nước giếng, vùi hẳn đầu xuống, từng ngụm từng ngụm uống dòng nước ngọt mát…………… Ta cảm thấy sinh mệnh một nữa trở trong thể!

 

Ngôn ngữ bất đồng, cố gắng hoa tay múa chân. Hơn nữa, loại sắp c.h.ế.t đói đem cơm ăn đến điên cuồng, thêm mặt thể hiện da trắng, khiến cho đội đốc công bán tín bán nghi thu lưu . Tới đêm, ngủ luôn ở gian phòng dành cho nô lệ da đen – điều lén lút đem s.ú.n.g cùng đạn của chôn phòng ở.

 

 

Loading...