Món Kho Ngon Thật Đấy - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-10-16 16:04:32
Lượt xem: 308

1.

 

Về đến nhà, nhận tin nhắn của : [Con yêu, đồ kho gửi con đến , tự nấu nhé, ăn hết thì nhớ cho tủ lạnh kịp thời.]

 

mắt sáng rỡ lấy bưu phẩm, mắt sáng rỡ mở , thất vọng phát hiện gói gia vị.

 

Mẹ quên gửi mất . Vì trời nóng, tách nguyên liệu và gói gia vị riêng.

 

đành lên mạng tìm hướng dẫn thì tình cờ thấy tài khoản của thanh mai trúc mã Chu Chỉ.

 

Chu Chỉ là một blogger ẩm thực khá nổi tiếng, lượng fan còn đáng nể.

 

Trong video, đôi tay thon dài của đang thái rau, một lát , màn hình chuyển cảnh, món tôm hùm nướng than, sò điệp nướng mỡ hành, bít tết Wellington với đầy đủ sắc, hương, vị xong.

 

Bình luận bên ai nấy đều thèm đến phát điên: [Không chịu nổi , blogger bớt tra tấn chút .]

 

[Thèm đến nỗi bếp uống một ngụm xì dầu.]

 

[Tay chủ kênh thật, gân xanh nổi rõ, lòng bàn tay lớn, chắc xào nấu cũng mạnh lắm nhỉ (chảy nước dãi)]

 

[Loại xào nấu nào cơ, con bé háu ăn rõ hơn .]

 

lướt qua một lượt, hình như video nào đồ kho cả, thế là trực tiếp nhắn tin cho : [Chu Chỉ, kho đồ ?]

 

Tay trượt nhanh quá, chữ “vị” gõ kịp, kéo theo cả bình luận phía cũng chia sẻ qua.

 

Bên hiển thị đang nhập tin nhắn, nhưng nửa ngày , Chu Chỉ mới trả lời hai chữ: [Thỉnh thoảng.]

 

Chu Chỉ bổ sung: [Không thường xuyên. Chỉ khi nào cần thì mới .]

 

màn hình chớp chớp mắt.

 

Không thường xuyên ư? Thôi , hình như ăn đồ kho nhiều cũng thật.

 

bây giờ thèm quá mất,

 

một đống cánh gà, cổ vịt và rau củ, củ sen, rong biển bán thành phẩm, cảm giác như sắp phát điên vì thèm.

 

Khổ nỗi gói gia vị, chẳng mùi vị gì cả, chỉ thôi ăn .

 

tiếp tục nhắn: “Vậy lúc kho thì cần chuẩn gì? Mất bao lâu?”

 

Phía bên im lặng lâu hơn nữa. dán mắt khung hội thoại, trong lòng băn khoăn. Vấn đề khó trả lời lắm ?

 

[Khụ khụ, thời gian cũng khá lâu đấy.]

 

[Không cần… chuẩn gì đặc biệt , chắc cũng chỉ tìm mạng thôi.]

 

Hóa blogger ẩm thực cũng tìm hướng dẫn mạng , sốt ruột : [Bây giờ đến nhà nhé? ăn đồ kho.]

 

Chu Chỉ nhanh chóng gửi một dấu hỏi lớn: [?]

 

[Thẩm Thần em điên .]

 

[Sao trả lời , em ý gì rõ xem nào.]

 

[…]

 

Một lát , Chu Chỉ : [Thật sự đến ? Mười phút nữa đến ngay.]

 

2.

 

Chẳng mấy chốc chuông cửa reo.

 

Mở cửa , Chu Chỉ mặc một bộ đồ thể thao màu trắng, hình như tắm xong, tóc còn ẩm, cả trông môi hồng răng trắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mon-kho-ngon-that-day/chuong-1.html.]

 

Khi bước , một luồng hương sữa tắm sảng khoái thoang thoảng bay tới.

 

ngạc nhiên: “Anh còn tắm rửa nữa ?”

 

Chu Chỉ gật đầu, chóp tai ửng đỏ một cách khó nhận , khẽ ho: “ thích sạch sẽ.”

 

Thì đúng là . Làm đồ ăn, tất nhiên là sạch sẽ một chút.

 

cho .

 

Chu Chỉ đờ ở cửa, vẻ mặt căng thẳng như sắp trận, đôi tay thon dài rụt xuống bên ống quần lo lắng xoa xoa.

 

Đôi mày mắt tuấn tú của chằm chằm : “Em nghiêm túc đấy chứ?”

 

trịnh trọng gật đầu, nghiêm túc ăn đồ kho.

 

Mặt Chu Chỉ đỏ bừng, nghiến răng: “Thẩm Thần em… là em chủ động đấy nhé, lát nữa đừng hối hận.”

 

ngắm bộ đồ trắng tinh của Chu Chỉ, thôi. Lát nữa mà dính xì dầu nước tương đen thì dễ bẩn lắm.

 

lấy chiếc tạp dề mới mua: “Dù lát nữa cũng sẽ bẩn hết, dính chất lỏng thì khó giặt lắm, đồ khác .”

 

Chu Chỉ nhắm mắt , ngoan ngoãn theo lời .

 

Mắt lướt qua cơ bụng sáu múi tinh xảo và đường nhân ngư của , đột nhiên lắp bắp, kiếm chuyện để : “Anh nóng ?”

 

Chu Chỉ thẳng : “Ừm, nóng.”

 

“Vậy… bật điều hòa lên.” Rồi vội vàng nhét chiếc tạp dề tay : “Anh cứ mặc cái …”

 

Chu Chỉ chiếc tạp dề màu hồng trong tay, hai tay che mặt, yết hầu khẽ động mạnh: “Lần đầu em chơi kiểu ?”

 

Chiếc tạp dề mặc vặn, nhưng Chu Chỉ rõ ràng là quá bé. Ngực Chu Chỉ căng phồng, vai rộng eo hẹp, với chiều cao gần một mét chín, ghế sofa .

 

ở cửa bếp: “Ờ, bắt đầu ?”

 

Chu Chỉ nhúc nhích: “Làm.”

 

“Lại đây , xa thế ?”

 

3.

 

Sao cảm thấy đúng lắm nhỉ.

 

Kỳ lạ thật, điều hòa bật 22 độ , trán trắng trẻo của Chu Chỉ vẫn lấm tấm mồ hôi.

 

Chu Chỉ mặc chiếc tạp dề màu hồng, hình như đang cố gắng kìm nén điều gì đó, đôi mắt như chú cún con ướt át.

 

áp trán lên trán , khẽ hỏi: “Chu Chỉ, khỏe ? Nếu … hôm nay nữa nhé?”

 

cúi xuống, môi vô tình chạm nhẹ chóp tai Chu Chỉ, run b.ắ.n cả :

 

“Trời, trời nóng quá, ai bảo chứ, .” Anh nắm lấy tay : “Không tin em xác nhận xem.”

 

Bàn tay ăy lớn, xương khớp rõ ràng, nắm chặt lấy tay , lòng bàn tay nóng bỏng.

 

Thành phố A hôm nay nhiệt độ cảm nhận gần 40 độ, đúng là nóng thật, nhưng cơ thể .

 

nghiêng đầu vẫy tay: “Chu Chỉ đây, đừng ghế sofa chứ.”

 

Ai đồ ăn ở phòng khách bao giờ. Thế đúng chứ?

 

Bàn tay to lớn của Chu Chỉ đặt đùi, giọng khàn đặc: “Vậy… em ?”

 

 

Loading...