“Chuyện giữa  và cô , chẳng liên quan gì đến  nữa.”
 
“Các  khoác tay cũng , đùa giỡn ôm ấp cũng chẳng , chơi cái trò cha với con kiểu gì cũng , tất cả đều  liên quan đến .”
 
  Cố Từ, trong lòng  còn gợn sóng nào nữa.
 
  sang Trần Nghiêm Xuyên: “Em đói c.h.ế.t , chúng  mau  thôi.”
 
Trần Nghiêm Xuyên  siết nhẹ ngón tay , ánh mắt nhàn nhạt rơi lên gương mặt Chu Nhược Nam.
 
Chu Nhược Nam như  bỏng, cả  run lên, theo phản xạ    bỏ .
 
Trần Nghiêm Xuyên  gọi cô : “Chu Nhược Nam.”
 
“Giải thích .”
 
“Về những tin đồn mà cô  tung  về Vu Tịch.”
 
Chu Nhược Nam cúi đầu, cắn chặt môi,  chịu mở miệng.
 
Trần Nghiêm Xuyên khẽ  lạnh: “Nếu cô   giải thích,   đành mời ba cô  mặt.”
 
Nhất Phiến Băng Tâm
“Đừng, đừng để ba  .”
 
Chu Nhược Nam ngẩng phắt đầu lên, nhưng gương mặt  trắng bệch như tờ giấy.
 
Ba  cô   ly hôn từ lâu, ba tái hôn với  kế,  sinh thêm em trai em gái.
 
Cô   sớm  còn chỗ  trong gia đình đó.
 
Những năm gần đây, gia đình cô  ngày càng xuống dốc, cô   ba  luôn  tìm cách kết nối  với nhà họ Trần.
 
Chỉ là nhà họ Trần vẫn giữ thái độ lạnh nhạt.
 
Nếu để ba cô   cô   đắc tội với Trần Nghiêm Xuyên, thì sẽ chẳng còn chỗ nào cho cô  dung  nữa.
 
Chu Nhược Nam mang vẻ mặt hoảng loạn  .
 
“Vu Tịch, xin , những lời  đây   với  đều là  lừa .”
 
“ và Trần Nghiêm Xuyên   hôn ước.”
 
“Hồi tiểu học, nhà     còn qua  với nhà  nữa.”
 
“Miếng ngọc bội đó cũng   tín vật đính hôn, chỉ là quà sinh nhật bình thường, dùng để cầu bình an.”
 
“ chỉ là ghen tị… ghen tị vì   thích , nên mới cố ý lừa …”
 
Lời  dứt, một tiếng tát giòn vang đột ngột vang lên.
 
Là Cố Từ.
 
Chu Nhược Nam ôm mặt, cố nhịn  dám bật .
 
“Chu Nhược Nam, thì  cô mới là kẻ hèn hạ nhất.”
 
Cố Từ rõ ràng  hiểu .
 
Chu Nhược Nam vốn dĩ  hề thích  , việc mập mờ với   cũng là  mục đích.
 
Cô  đơn thuần chỉ vì ghen tị với Vu Tịch, đơn thuần là  chịu nổi khi thấy Vu Tịch  hơn .
 
Mà tất cả những điều , chỉ bởi vì cô  thích Trần Nghiêm Xuyên.
 
Đàn ông  thể chịu đựng và thậm chí là hưởng thụ việc một cô gái vì  mà ghen tuông, dùng chút tâm cơ  thủ đoạn nhỏ.
 
 sẽ chẳng   đàn ông nào chịu đựng nổi việc bản  chỉ là công cụ để lợi dụng, thậm chí còn chẳng tính nổi là phương án dự phòng.
 
Vở kịch , đến lúc     mất hứng thú.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/moi-tinh-dau-xin-chi-giao-nhieu-hon/8-end.html.]
 kéo tay áo Trần Nghiêm Xuyên: “Chúng   thôi.”
 
Trần Nghiêm Xuyên khẽ “Ừ” một tiếng,   siết c.h.ặ.t t.a.y .
 
“Vu Tịch…”
 
Cố Từ bước lên một bước, vội vàng thanh minh: “Anh   con tiện nhân Chu Nhược Nam  lừa.”
 
“Chính cô  cố ý ly gián, nên quan hệ của chúng  mới thành  thế .”
 
“Vu Tịch, em tin  một  thôi, cho  thêm một cơ hội  ?”
 
“Anh  em vì quá tức giận và tủi  nên mới giận dỗi chia tay , dù   cũng là mối tình đầu của em, mối tình đầu thì  giống những  khác…”
 
Trần Nghiêm Xuyên nắm tay , lực siết ngày một chặt hơn.
 
  tình hình  , lập tức đẩy Cố Từ , kéo Trần Nghiêm Xuyên nhanh chóng bước  phòng.
 
Bên ngoài   yên tĩnh .
 
Anh bỗng khẽ hỏi:
 
“Rốt cuộc, mối tình đầu thì  gì khác biệt?”
 
  nhịn  trừng mắt   một cái, nhưng trong lòng  dâng lên chút ngọt ngào, liền móc ngón tay  ngón tay , khẽ lắc lắc.
 
“Thế còn mối tình đầu của ?”
 
Trần Nghiêm Xuyên chậm rãi nghiêng   gần.
 
Khoảng cách giữa chúng   gần,  thở cũng quấn lấy .
 
“Anh  từng yêu ai,  là mời Tiểu Tịch chỉ dạy nhiều hơn cho  nhé?”
 
Ngọt ngào trong lòng bỗng chốc lan tràn thành biển.
 
 đưa tay ôm lấy cổ , ngẩng mặt, chủ động hôn .
 
“Vậy bắt đầu từ việc hôn nhé?”
 
“Anh hôn dở lắm ?”
 
“Cũng tạm, nhưng   suy một  mười, học nhanh lắm…”
 
Ngón tay Trần Nghiêm Xuyên luồn qua mái tóc dày của , nhẹ nhàng giữ lấy  đầu, kéo  áp sát  , sâu thêm nụ hôn .
 
“Thế Tiểu Tịch, bước tiếp theo dạy  cái gì?”
 
Mặt  nóng bừng, tim cũng đập nhanh như  nhảy  ngoài.
 
“Trần Nghiêm Xuyên.”
 
“Ừ?”
 
“Những thứ tiếp theo… em cũng  .”
 
“Hay là… chúng  cùng tìm hiểu, cùng tiến bộ?”
 
“Được.”
 
Anh khẽ véo má :
 
“Vậy em  cố gắng hơn đấy. Đừng để  vượt mặt.”
 
  , trong con ngươi  phản chiếu đôi mắt  lấp lánh rực rỡ.
 
Và  cũng thấy , nơi đáy mắt  đang lan tỏa nụ  dịu dàng.
 
Giống hệt như lúc chúng  mới gặp  năm .
 
(End)