Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:34:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên ngoài cửa... rốt cuộc là thứ gì?

Là cái gã bệnh thần kinh lúc vẫn luôn ở trong bệnh viện ? Hay là những thứ khác?

Lưu Kim run giọng : “Cẩu... Cẩu Đầu, lẽ biện pháp đúng ? Anh mau ngăn thứ .”

Mấy còn , đều Diêu Mộ với ánh mắt trông mong.

Diêu Mộ cũng sắp dọa đến nơi , bình thường đều là trốn ở cùng, vạn vạn ngờ tới, hôm nay trở thành chỗ trông cậy của những .

Rốt cuộc Đại lão chỗ nào , cô mà còn thì sẽ bao giờ thấy Mộ Mộ nữa .

... cũng cách a.”

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một tiếng vang thật lớn, cuối cùng cánh cửa sắt cũng chịu nổi một kích nặng nề, ầm ầm sụp đổ.

Thứ đó ngừng một giây, đó bắt đầu chặt phăng giá sách bằng gỗ ngăn ở lối .

Chỉ mới mấy nhát d.a.o thọc một cái lỗ, nó khẽ đảo tròng mắt đỏ kè, duỗi đầu , liều mạng chen trong phòng.

DTV

Sau khi phát hiện thể thể chen , nó rụt đầu , cầm d.a.o chặt tiếp.

Hiện tại đám trong phòng sợ đến mức tắt tiếng, căn phòng trống hoác trống huơ, ngay cả một cái giường cũng , chỗ nào thể trốn .

Diêu Mộ run rẩy móc bùa trong túi áo , đó ném hết ngoài.

Mấy lá bùa đuổi tà tiếp xúc với thứ đồ ngoài cửa liền bốc cháy.

Toàn thứ đó ánh lửa bao vây.

Mười mấy giây , lửa tắt, băng gạc bao quanh nó cũng đốt trụi.

Đó là một da! Toàn giống như ráp từ vô khối thịt vụn, m.á.u thịt còn đang ngừng rớt xuống.

Hoặc là... thể gọi là , nên gọi là quái vật mới đúng.

Trong khí lan tràn thứ mùi thịt thối rữa.

Quái vật đó nhặt thịt rớt đất dán lên , khi phát hiện vô ích, nó tức giận tiếp tục chặt giá sách.

Giá sách khoét một cái lỗ lớn, con quái vật đó giơ d.a.o tiến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-84.html.]

Trong lòng Diêu Mộ ngừng kêu khổ, đay là gã bệnh thần kinh đó, mà là y tá gã chặt chết.

nếu cô báo thù thì cũng nên tìm hại mới , ở đây hung dữ với bọn họ gì!

Không thù oán!

Diêu Mộ chợt sực nhớ vẫn còn cái gương, vội vã tìm chiếu thẳng về phía thứ đó.

Con quái vật m.á.u thịt mơ hồ nháy mắt như hút mất hồn, nhất thời bất động.

Diêu Mộ thu hồi chiếc gương, vội vàng dìu Vương Diên từ mặt đất dậy hét lên: “Mọi chạy mau!”

Anh chịu đựng cơn buồn nôn lướt qua mặt con quái vật đó, khi ngoài, thấy vẫn còn ngơ ngác tại chỗ thì khẩn trương : “Đừng ngây nữa, cái chỉ thể giữ chân nó ba phút thôi!”

Mấy còn xong lập tức tỉnh ngộ, cùng chạy ngoài.

Diêu Mộ dìu Vương Diên, trái lúc hai rớt cùng, vội hét lên: “Một đây giúp một chút!”

Dương Thiên Tín Vương Diên thương, chút do dự.

Mạng sống của đang đe dọa, nếu còn mang theo một gánh nặng nữa, thì tất cả đều xong luôn .

Ba còn đang do dự, rõ ràng là , chỉ Lưu Kim giãn , dù và Vương Diên cũng là bạn bè khá hợp ý mạng.

Không thể thấy c.h.ế.t mà cứu.

Diêu Mộ thấy , chửi ầm lên: “Mẹ nó còn ngây đó gì! Phong thủy của tòa nhà vấn đề, để đây, c.h.ế.t sẽ trực tiếp biến thành lệ quỷ, tin , chỉ cần hai phút thể đuổi kịp mấy , lúc đó cũng cần dìu nữa, chúng nhiều như , thể cùng chỗ đánh mạt chược, hàng xóm của , tha hồ vui vẻ.

Lúc nãy bọn họ thấy Diêu Mộ tay, dám tin lời , chuyện liên quan đến tính mạng của chính càng dám trì hoãn.

Diêu Mộ và Dương Thiên Tín cùng dìu Vương Diên, nháy mắt cả đám đến cửa chính của phòng khách lầu một.

Bên ngoài còn tiếng , đến lúc , cũng kịp nghĩ nhiều, Lưu Kim hít sâu một , bước tới mở cửa .

Bên ngoài yên tĩnh, còn thấy mấy con cá đó nữa.

Nếu vết thương cẳng chân của đồng bạn quá chân thật, bọn họ đều cho rằng tất cả chỉ là ảo giác.

Cả đám vội vã chạy về phía , dám chiếc ao nhân tạo đó dù chỉ một .

Sau khi chạy hơn ba mươi mét liền thấy một tiếng ầm vang cực lớn đến từ cửa sắt của tòa nhà tiếp nhận bệnh nhân nội trú đằng .

Con quái vật đó đuổi đến .

Dưới ánh trăng, những khối thịt ngừng rớt xuống, thậm chí một cánh tay đứt lìa, nhưng nó hồn nhiên tiếp tục xông về phía .

Loading...