Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:34:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bầu khí ngột ngạt đến mức thể thấy tiếng hít thở của .

Diêu Mộ nghĩ một lát : “ cảm thấy hẳn là vấn đề gì , chúng ngoài , nhưng thứ khác cũng thể trong mà, cần quá sợ hãi.”

Lời của dứt, từ ngoài hành lang liền truyền đến động tĩnh.

Tiếng “ong ong ong” vang vọng cả tòa lầu, tự mang theo hiệu ứng 3D, công kích màng nhĩ và trái tim của khác.

DTV

Giống như thứ gì đó từ tầng cao nhất đang dần dần xuống.

Tiếng bước chân nặng, tốc độ nhanh.

Diêu Mộ: “...”

Tốc độ vả mặt cũng cần nhanh đến chứ.

Không thứ gì thể tiến , nhưng nếu là thứ chờ sẵn trong tòa nhà thì ?

Tiếng động càng ngày càng gần, mặt mũi cả đám đều nhuốm đầy sợ hãi, tuy thứ gì đang tới, nhưng tuyệt đối là thứ lành gì.

Vậy mà bọn họ nhốt chung với thứ đó trong cùng một tòa lầu.

Chỉ nghĩ tới đó thôi cảm thấy da đầu nổ tung .

Bên ngoài cửa chính bắt đầu truyền đến tiếng quái dị của bầy cá đen, thê lương u oán, khiến rợn cả tóc gáy.

Dưới sự công kích từ hai bên, bọn họ còn đường lui nữa .

Dương Thiên Tín vội : “Đi, tới phòng việc ở cuối hành lang.”

Những căn phòng khác đều lắp cửa gỗ, chỉ căn phòng đó là cửa sắt, so sánh thì thấy an hơn chút.

Những khác đều thấy khả thi, tăng tốc chạy về phía hành lang, Diêu Mộ và Lưu Kim dìu Vương Diên thương ở chân chạy.

Chân của Vương Diên vẫn còn đang chảy máu, mỗi một chuyển động đều đau thấu tim, nhưng càng sợ vứt bỏ một .

Cho nên dù gắng gượng cũng dám hé răng, mồ hôi to như hạt đậu từ trán chảy xuống.

Đám chạy đến phòng việc ở cuối hành lang khóa cửa .

Cánh cửa là cửa sắt chạm rỗng, thể thấy hành lang tối thui bên ngoài, cũng thể rõ mồn một tiếng động từ bên ngoài truyền đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-83.html.]

Thứ đó đến lầu một .

Tiếng bước chân nặng nề của nó quanh quẩn khắp lầu một, kèm theo tiếng mở cửa hề gián đoạn.

Từ Dung Dung vội che miệng , mấy đàn ông cũng cảm thấy hít thở thông.

Rõ ràng là nó đang tìm thứ gì đó từ phòng sang phòng khác, cho nên mới liên tục tiếng mở cửa như .

Tiếng động càng ngày càng gần, sắp đến nơi .

“A!” Một khuôn mặt xuất hiện bên ngoài cửa sắt, Từ Dung Dung nhịn hét lên thất thanh.

Thứ đó quấn băng gạc, chỉ để lộ một một con mắt đỏ tươi, nó khẽ chuyển động tròng mắt quan sát mấy bên trong cửa sắt.

Trên tay của nó còn cầm một con dao.

Cuối cùng cũng tìm thấy , nó một cái, đó dán mặt lên cửa sắt liều mạng chen bên trong.

Sau khi phát hiện thể chen thì khẽ lùi một bước, tức giận cầm d.a.o bắt đầu dùng sức chặt cánh cửa.

Muốn phá cửa xông .

Cửa sắt phát tiếng vang cực lớn, đó bắt đầu run lên.

Sức lực của thứ đó lớn, công kích mãnh liệt của đối phương, dường như chỉ nửa phút nữa thôi, cánh cửa sắt mà vẫn nghĩ là kiên cố sẽ nát bấy.

Dương Thiên Tín bỗng chốc hồn, lập tức : “Chúng mau chuyển bàn và giá sách qua đó ngăn cửa .”

Mấy còn như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, ngoài Vương Diên vẫn đang mặt đất , những khác đều lên giúp đỡ, chắn tầm của thứ đó.

Sau khi dùng bàn và giá sách ngăn ở cửa, tuy bên ngoài vẫn truyền đến tiếng vang cực lớn, nhưng còn thấy thứ đó nữa nên cảm giác áp bách cũng vơi chút ít.

Vương Diên giơ tay lên, chỉ về phía lưng : “Mọi , đó là thứ gì?”

Mấy đó , hô hấp lập tức tắc nghẽn, vội vã lùi đến sát tường mới đầu .

Những vết loang lổ màu đen tụ thành mảng lớn bức tường màu trắng giá sách che đó.

Trông giống như một lượng lớn chất lỏng gì đó b.ắ.n lên.

Lần đầu bước phòng, bọn họ chỉ thấy mười mấy giọt b.ắ.n bức tường, nhưng lúc đây là cả một mảng lớn.

Giống như màu đỏ khô từ lâu và bắt đầu chuyển sang màu đen.

Bọn họ chợt nhớ đến chuyện mà Từ Dung Dung kể đó, bây giờ bọn họ thể đích lĩnh hội nỗi khủng hoảng của nữ ý tá đó khi c.h.ế.t .

Loading...