Ba tới tòa nhà cũ của nhà.
Nữ quỷ gặp Diêu Mộ, còn vui vẻ, chủ động nhảy cho xem những bài thể dục nhịp điệu mà cô mới học gần đây.
Diêu Mộ cực lực từ chối, rằng thẩm mỹ của theo kịp.
Tạ Văn Dĩnh nhịn , thật sự là đặc biệt dẫn dụ sự yêu thích của quỷ hồn.
Đặc biệt là nữ quỷ.
DTV
Tòa nhà trống , trở thành sân nhà của chị gái .
Giờ khó khăn lắm mới khán giả, tuy rằng nhiệt tình, cũng vẫn kích thích khát vọng biểu diễn của cô .
Xoay tròn nhảy nhót ngừng, từ lầu một nhảy lên lầu hai, ba, bốn, năm.
Có mấy xoay quá nhanh đầu văng mất, nhặt lên lắp .
Lúc ba rời , chị gái vẫn nỡ, tiễn tiễn .
Ngồi lên xe, Diêu Mộ thắt dây an : “Nếu cô chết, đến địa phủ báo danh đầu thai?”
“Đại khái là cô cảm thấy cuộc sống hiện tại , thể mỗi ngày nhảy múa cũng tệ.”
Lâm Uyển Ương nghĩ , sư phụ từng mười năm gần đây, bởi vì nhân khẩu tăng vọt, địa phủ cũng chật ních .
Nhân sự của âm phủ khan hiếm, nhiều quỷ hồn an bài ở quỷ đô chờ đầu thai, còn bằng tự tại ở bên ngoài.
Chỉ cần du hồn tuân thủ quy củ hại , cô sẽ can thiệp.
Nữ quỷ từng , điều kiện gia đình cô khi còn sống , cho nên thể học múa, bỏ học từ sớm, ba mươi tuổi c.h.ế.t trong một tai nạn giao thông.
Mãi cho đến khi chết, mới cơ hội theo đuổi sở thích của .
Diêu Mộ thở dài: “Cũng .”
Từ bệnh viện , mấy đến một nhà tang lễ đồn là quỷ ám dữ dội.
là gặp một ác quỷ bởi vì đột tử mà oán khí tiêu tán, nửa đều nát bét, còn giòi màu trắng đang lúc nhúc bên trong thịt nát.
Có lẽ c.h.ế.t lâu mới phát hiện.
Lâm Uyển Ương nhướng mí mắt: “Chết tiệt, A Dĩnh , nhanh chóng c.h.é.m c.h.ế.t về ngủ.”
Tạ Văn Dĩnh gật đầu, lấy kiếm từ trong ba lô .
Kiếm của là một thanh kiếm gỗ đào, di vật của Thanh Hư đạo trưởng, kiếm gỗ đào cũng đạo hạnh nhất định, tuy rằng bá đạo bằng Thất Tinh Kiếm.
Diêu Mộ vội vàng : “Gần đây c.h.é.m c.h.ế.t nhiều như , chúng vẫn nên đổi một loại phương thức , mấy quá m.á.u me !”
Nói xong, về phía ác quỷ, thúc giục: “Ngươi còn mau xin , đó cam đoan hối cải đến địa phủ báo cáo.”
Ác quỷ: “......”
Con quỷ xem chút đạo hạnh, gần đây cũng , một thiên sư một tuần quét ngang thành phố, nhiều quỷ đều giết, hoặc là đuổi địa phủ báo danh.
Vẫn luôn là lời đồn, cũng con quỷ nào thực sự gặp qua, vì dù kẻ gặp qua đều chết.
Ác quỷ run rẩy: “Xin...xin .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-77.html.]
Lâm Uyển Ương ngáp một cái: “Bỏ , thôi, còn sớm nữa.”
Ba ngoài, Diêu Mộ cùng, tới cửa đầu .
Ác quỷ Diêu Mộ, đột nhiên phát hiện ngon, nhịn tiến lên cắn một miếng, cho dù mạo hiểm tiêu diệt.
Diêu Mộ thấy ác quỷ bắt đầu nhỏ nước miếng, lập tức đoán ý nghĩ của nó, vội vàng lùi hai bước, lớn tiếng kêu lên: “Mau mau mau! Lôi ngoài c.h.é.m !”
Tạ Văn Dĩnh xong việc, cạn lời đối phương một cái: “Chém ngay từ đầu chẳng những phiền phức .”
Sau khi xuống xe, về đạo quán còn một đoạn đường núi.
Diêu Mộ tiếp thu kinh nghiệm , sợ nửa đường, đầu chỉ còn mỗi , vì thế gắt gao nắm chặt cánh tay Tạ Văn Dĩnh.
Tạ Văn Dĩnh thích tiếp xúc mật với khác, nhưng đối với Diêu Mộ cũng đành bó tay.
Cậu càng cho buông tay, đối phương túm càng chặt.
Tạ Văn Dĩnh nhíu mày hỏi: “Anh bản lĩnh thì túm Lâm Uyển Ương .”
Diêu Mộ: “ bản lĩnh.”
Lâm Uyển Ương đến đạo quán, vội vàng rửa mặt xong liền ngủ, một tuần gần đây đều tăng ca đến khuya, cũng chỉ con trong thẻ ngân hàng ngừng tăng lên, mới thể an ủi cô một chút.
Nằm giường nhắm mắt , cô mơ mơ màng màng nghĩ, thời gian lâu như , cũng sư phụ của ở nơi nào.
Trước lão già thối mỗi bắt cô việc thâu đêm, đều chỉ cho một trăm tệ trợ cấp.
Lâm Uyển Ương quở trách đối phương xong, nghĩ thôi bỏ , kiếm tiền quan trọng, mặc kệ ông .
Dù cơ bản cũng ai thể gì sư phụ.
Ông già đó bắt nạt khác .
----
Sáng hôm thức dậy, Lâm Uyển Ương đăng ba video nhóm, đó tag chủ nhóm đưa tiền.
Có lẽ là thời gian còn quá sớm, hơn sáu giờ, chủ nhóm trả lời ngay lập tức.
Dưới cái chăm chú của , Lâm Uyển Ương liên tục gửi hơn mười tin nhắn, ngừng thúc giục mau đưa tiền.
Diêu Mộ: “......”
Thao tác thật sự khiến ngạt thở, Lâm Uyển Ương quả thực là bug, biến hoạt động thử thách khủng bố thành một trò .
Phỏng chừng ban tổ chức hận c.h.ế.t hai bọn họ, điều hận cũng vô dụng, Lâm chưởng môn giờ từng sợ hận.
Lâm Uyển Ương ăn xong bữa sáng, admin cuối cùng cũng lên mạng.
[Mèo kêu đêm lạnh: Nhiệm vụ tới, tập trung tại địa chỉ cũ của bệnh viện 7 ở ngoại ô phía Tây lúc mười giờ tối thứ bảy , ngoại trừ và bạn của , còn bốn nữa cùng , đều là những can đảm mà chúng chọn, khi thành công, sáu chia đều hai triệu.]
[Sờ đầu chó : Đã hiểu, sẽ đến đúng giờ.]
[Mèo kêu đêm lạnh: Nhiệm vụ sẽ tính nguy hiểm nhất định, gì hỏi ?]
[Sờ đầu chó : Không , chuyển tiền.]
[Mèo kêu đêm lạnh: Ha ha xem thiếu tiền]
[Sờ đầu chó : Không thiếu tiền thể nhóm?]