Diêu Mộ tên tài khoản là hoa là biệt ly, đúng là giống đắn gì.
tại Tạ Văn Dĩnh cũng như ? Bị nhiễm thói hư .
Diêu Mộ gượng: “Chơi game thôi, kêu một tiếng cũng thiệt thòi.”
Tạ Văn Dĩnh lời nào.
Người bên vòng qua mấy miệng ngọt, đuổi theo một Lâm Uyển Ương chém.
Mười giây , “Sờ đầu chó ” đời.
Lâm Uyển Ương: “......”
Cô chỉnh đốn tâm trạng, chuẩn ván tiếp theo, liền phát hiện một lời mời kết bạn.
[Tay kính tuế nguyệt add bạn bạn bè]
Lâm Uyển Ương nhấn thông qua, bên lập tức gửi tin nhắn tới.
[Tay kính tuế nguyệt: Người em, mấy thao tác tuyệt, lập đội thể gọi .]
[Sờ đầu chó : Được đấy.]
[Tay kính tuế nguyệt: , Biệt ly của đội lợi hại, con gái thao tác giỏi ít lắm, bên ngoài quen ? Mấy đó xinh ?]
[Sờ đầu chó : Có , xinh.]
[Tay kính tuế nguyệt: Ha ha ha, hâm mộ , phúc của Tề đó em (hưởng phúc một chồng lắm vợ), ngự tỷ và em gái đáng yêu.]
[Sờ đầu chó : ...]
Toàn cái quỷ gì thế , Lâm Uyển Ương đóng trang chat .
Cô chuẩn vứt bỏ hai vị , tự lập đội .
Bảo Tâm đang xem ti vi, đầu : “A, mau xem thời sự , phát .”
Ba cùng lúc sang.
Trên TV đang phát một tin tức, bốn tháng , trong thành phố một chiếc xe buýt và một chiếc xe bồn chở xi măng va chạm .
Nguyên nhân tai nạn là do xe bồn chở xi măng vượt đèn đỏ, trong vụ tai nạn xe buýt của đoàn du lịch c.h.ế.t tám .
Sau khi sự việc xảy , tài xế xe xi măng bỏ xe chạy trốn, mãi cho đến tối hôm qua mới bắt về quy án.
Bên cạnh còn kèm ảnh chụp, tấm ảnh chụp chung cuối cùng khi còn sống của tám qua đời trong tai nạn xe.
Diêu Mộ ôm cánh tay: “, hôm qua gặp quỷ .”
Anh nhận , vị hỏi đường ở ngay trong ảnh! Quần áo đều y hệt!
Nhìn ba vẻ mặt bình tĩnh, Diêu Mộ hỏi: “Mấy … mấy sớm ?”
Tạ Văn Dĩnh : “0 giờ là âm dương giao hội, lúc chú ý tới ?”
Diêu Mộ : “ chú ý cái gì, các nhắc nhở ?”
Lâm Uyển Ương : “Nếu nhắc nhở thì hôm qua ngủ nổi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-65.html.]
Diêu Mộ Bảo Tâm: “Tiểu bảo bối thì ?”
Không chỉ mỗi gì chứ?
Bảo Tâm suy nghĩ một chút : “Rất rõ ràng mà, , em tưởng cũng từ lâu .”
Tạ Văn Dĩnh ho khan một tiếng: “Bảo Tâm, đánh giá quá cao .”
Diêu Mộ: “......”
Tạ Văn Dĩnh lắc đầu, là thứ mấy , thật sự chút nắm bắt gì đối với thể chất của ?
Diêu Mộ sắp xếp cảm xúc, ủ rũ hỏi: “Vậy... quấn lấy ?”
“Cái thì , bọn họ chỉ là lạc đường, cho nên mới mãi quanh quẩn ở chỗ chết, giờ bắt hung thủ, nỗi oan giải sẽ đến địa phủ báo cáo.” Tạ Văn Dĩnh .
Nếu như mỗi c.h.ế.t , đều biến thành lệ quỷ, thế giới chẳng sẽ loạn mất .
Con khác , quỷ tự nhiên cũng phân biệt thiện ác.
Diêu Mộ: “Vậy yên tâm .”
tại lúc cả xe bao nhiêu chỉ tìm mỗi hỏi đường, suy nghĩ một chút Diêu Mộ vẫn nhịn xuống hỏi .
Cũng đáp án.
Mấy thu dọn đồ đạc, chuẩn về thành phố Ninh.
Nội thành quá nóng, vẫn là trong núi mát mẻ, đạo quán là một bảo địa dưỡng sinh.
Diêu Mộ lái xe : “Tuần khai giảng , năm tư, bảo nghiên* cũng thành vấn đề, cho nên cần thường xuyên đến trường.”
DTV
*Đề cử sinh viên xuất sắc nghiệp khoa chính quy theo học thạc sĩ mà cần thi.
Lâm Uyển Ương đang chơi game, ngẩng đầu lên : “Vậy trùng hợp quá, cũng khai giảng.”
Diêu Mộ sửng sốt hỏi: “Cô khai giảng cái gì? Học viện Đạo giáo?”
“Đại học Minh Nam, chuyên ngành thương mại quốc tế, bạn cùng trường.”
Diêu Mộ nghiêng đầu cô: “Gạt , cô thần côn ?”
Lâm Uyển Ương giơ một tay lên, chỉnh thẳng đầu đối phương: “Lái xe phía .”
Diêu Mộ: “......”
Người bộ quá trình đều cúi đầu, phía ?
Đánh thắng ván , Lâm Uyển Ương thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi : “Sao cho phép thần côn sự theo đuổi chứ? Bây giờ văn bằng hòa thượng đều yêu cầu nghiệp nghiên cứu sinh, tiếng Anh cấp 6, đủ tư cách ?”
Diêu Mộ: “...Không đủ.”
“Thế chẳng đúng , cho nên mới tới đạo quán của chúng . Có điều cũng đừng buồn, sống đến già học đến già.”
Diêu Mộ: “......”
Anh cảm thấy chút mơ hồ, cho nên thật sự là sinh viên đại học ?
Cái chả khác nào một đầu bếp, đột nhiên nghiệp từ Học viện âm nhạc.
“Cô thật sự gạt chứ?”
Lâm Uyển Ương : “Đợi trở về đạo quán, lấy thư thông báo trúng tuyển mù mắt .”