Mọi thấy lời đều hoảng sợ, đầu thứ cung phụng hương án .
Tượng thần càng càng quỷ dị, chính xác là vật chết.
Nhậm Thành thở dài một : “Cậu hù c.h.ế.t , may mà nhúc nhích thật.”
Lâm Uyển Ương: “Nói chừng, lầm.”
Câu của cô , căn phòng trở nên trầm mặc.
Vào lúc , ánh mặt trời rốt cuộc biến mất ở đường chân trời, ánh sáng chung quanh tối nhiều.
Nhậm Thành qua bật đèn trong phòng, xoa xoa cánh tay : “Nếu tượng thần vấn đề, vứt ?”
Tạ Văn Dĩnh : “Không đơn giản như , thỉnh thần dễ tiễn thần khó, huống chi đây còn thần.”
Đã cung phụng, nếu như đột nhiên còn, tự nhiên sẽ sinh lòng bất mãn cắn trả.
Đến lúc đó chỉ sợ tình hình sẽ còn tồi tệ hơn so với hiện tại.
Trên mặt Nhậm Thành lộ vẻ sợ hãi: “Vậy cung phụng , cung phụng cũng , chúng ?”
Lâm Uyển Ương: “Anh khoan hãy căng thẳng, cho , phát hiện .”
Hai vợ chồng một cái, miễn cưỡng trấn tĩnh, vị thiên sư thái độ nhanh chậm, ngược cho bọn họ còn sợ hãi như nữa.
Nhậm Thành và vợ tình cảm , hai vợ chồng cứ cách một thời gian đều sẽ du lịch một .
Chuyện bắt đầu từ một tuần , hai ngoài ở nhà, tượng thần mất cung phụng trong ba ngày.
Bọn họ cũng để trong lòng, nghĩ tới đêm hôm đó xảy chuyện.
Hà Lệ ngủ mơ mơ màng màng, thấy bên cửa sổ, ban đầu cô còn tưởng là chồng nửa đêm rời giường.
Mới mở miệng gọi, đó phát hiện đúng, bởi vì chồng rõ ràng đang ngủ bên cạnh!
Thứ bên cửa sổ chậm rãi xoay , là một gương mặt ngũ quan.
Sau khi cô hét lên, thứ đó biến mất.
Nhậm Thành dọa cho tỉnh, lúc còn cảm thấy là vợ gặp ác mộng, phân rõ hiện thực và giấc mơ.
Hôm đến phòng khách, phát hiện mấy con cá vàng nuôi trong phòng khách đều chết, tuyệt đối chất nước xảy vấn đề.
Những con cá đó giống như cái gì bóp nát mà chết, nội tạng trôi lềnh bềnh trong nước, mà khiến gan bàn chân ớn lạnh.
Sau hôm đó, trong nhà liền xuất hiện chuyện lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-62.html.]
Có hôm thấy tiếng động ở ban công, chạy ngoài, sàn nhà một con chim chết.
Hai vợ chồng trồng nhiều hoa ở ban công, bởi vì sinh thái tệ, bình thường cũng sẽ chim bay tới nghỉ ngơi.
, giống như thứ gì đó bóp cho đến chết.
Tinh thần bọn họ chịu nổi, cả đêm tới khách sạn.
Bọn họ đặt phòng suite, nhưng khi ngủ đến nửa đêm, thấy gõ cửa.
DTV
Không cửa phòng khách sạn, mà là cửa phòng ngủ bên trong!
Ai thể nửa đêm mở cửa khách sạn gõ cửa, cũng thể là nhân viên phục vụ khách sạn.
Bọn họ thứ theo tới, đó là đang cảnh cáo bọn họ chạy.
Hai tuy rằng sợ hãi cũng chỉ thể trở về nhà.
Từ đó về bất kỳ vật sống nào, chỉ cần đến gần trong nhà sẽ c.h.ế.t thảm.
Thế nhưng vật cũng tiến hành thương tổn gì thực chất đối với bọn họ.
Cho dù là như , áp lực cao ai thể chịu , cho nên mới mời cao nhân tới.
Cũng thể cứ như cả đời chứ.
Lâm Uyển Ương hai xong, suy nghĩ một chút : “Ham g.i.ế.c chóc, đoán hẳn là linh tà do đột tử đạo hạnh hóa thành, nếu nó ăn nhiều hương khói, lẽ cơ hội trở thành tà thần, hiện tại động hai , nhưng chờ ba đến năm năm cung phụng đủ , thì cũng chắc.”
Nhậm Thành cảm thấy cả rét run, hỏi: “Vậy cách nào tiễn nó ?”
Lâm Uyển Ương: “Tiễn ? Tại tiễn.”
“Hả? Không tiễn … vẫn tiếp tục cung phụng.”
Phát hiện đề , Diêu Mộ cướp lời: “Ý của đại sư là cần tiễn thứ đồ chơi , trực tiếp xử nó ngay tại chỗ.”
Lâm Uyển Ương cho đối phương một ánh mắt khen ngợi.
Tà linh hành sự hung tàn như thế, hơn nữa mục đích cuối cùng sợ là mạng của đôi vợ chồng , đây chính là thể đàm phán, thả cũng là mối họa, bằng g.i.ế.c cho xong.
Lâm Uyển Ương xong tới, dập tắt hương còn đang cháy.
Loại tà linh cô cũng từng gặp qua, điều đây vẫn là đầu tiên gặp thứ hung tàn như , giờ thời gian coi như còn sớm, Lâm Uyển Ương bảo hai vợ chồng tìm cho một cây liễu.
Sau đó chuẩn năm bó giấy vàng, năm cái màn thầu thái nhỏ tưới rượu trắng lên, vải xanh, vải đen, vải hoa mỗi loại ba thước.
Giấy vàng là tiền của quỷ, màn thầu dính rượu là lương thực của quỷ, vải vóc là áo.
Diêu Mộ nhịn hỏi: “Cây liễu tác dụng gì?”
Lâm Uyển Ương mỉm : “Đến lúc đó sẽ .”