Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:34:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Hạo phấn kích chạy ù phòng.

Hai mươi phút , Tạ Văn Dĩnh từ thư phòng , một câu “pháp sự cũng ”, .

Trương Hạo vội vàng mở miệng: “ thật sự gạt , tiếp xúc đạo tràng hơn hai mươi năm !”

Trình độ văn hóa của cao, lúc theo một sư phụ nghề, coi như một nghề kiếm cơm, xem như cần cù cẩn trọng.

theo sự phát triển của thời đại, cái nghề nghiệp dần dần cũng chút khó xử, pháp sự ít, bình thường đều đến nhà tang lễ lễ truy điệu.

Lúc mới cách nào, giả thần giả quỷ tăng thêm chút thu nhập.

Lâm Uyển Ương suy nghĩ một chút, mở miệng : “Vậy , ba tháng thực tập tiền, chuyển sang chính thức mỗi tháng 1500 tệ thêm phần trăm, bao ăn ở, đủ một năm giúp đóng bảo hiểm xã hội.”

Tạ Văn Dĩnh từ đến nay ít , nấy. Cậu cũng , chính là trình độ tương đối khá.

Sự thành thạo trong giọng hát, văn từ, chú ngữ, cương bộ trong quá trình pháp sự, đều là dựa hai ba mươi năm tích lũy mới thể vận dụng một cách thuần thục.

Cái đơn giản đúng thật là đơn giản, dễ tuyển như .

Trương Hạo giật , đồng ý ư, khi nào quá nhanh ?

Một đống bản thảo soạn sẵn trong bụng còn dùng tới.

Anh ha hả : “Còn đóng bảo hiểm xã hội? Tốt ?”

Diêu Mộ vỗ vỗ bả vai đối phương: “Đi theo chưởng môn nhân, còn thể khiến chịu thiệt .”

Trương Hạo gật đầu: “Được , nhất định sẽ cố gắng.”

Lâm Uyển Ương : “ cảm thấy nền tảng của tệ, tranh thủ thi lấy chứng chỉ đạo sĩ, bằng cấp lương cơ bản tăng thêm năm trăm tệ.”

Trương Hạo nắm chặt nắm đấm: “ nhất định cố gắng thật , góp thêm một viên gạch cho đạo quán chúng !”

Diêu Mộ: “Cố lên, đánh giá cao đấy.”

Phía hết phòng trống, cho nên Trương Hạo ở trong sân mới dọn dẹp phía .

Thế cũng gì đáng sợ, dù cũng là chỗ của tổ sư gia.

Hơn nữa Lâm Uyển Ương, liền cảm thấy cực kỳ yên tâm.

Cho nên, bất kể lăn lộn ở , quan trọng nhất là theo đúng lão đại!

——

Từ Tử Kiệt nghĩ tới lời mấy khi , trong lòng lo sợ bất an.

Hắn mở hết đèn trong tòa nhà , trong phòng sáng chói, nhưng vẫn cảm thấy âm trầm đáng sợ.

Tựa như những thứ hề khỏi, còn đang ngó trong chỗ tối, chuẩn lao tới cắn một một miếng bất cứ lúc nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-58.html.]

“Anh mười tám tầng địa ngục ?”

Nghĩ đến lời của phụ nữ c.h.ế.t tiệt đó, lấy điện thoại di động , gõ mấy chữ trong mục tìm kiếm.

Cố ý những lời đó hù dọa , Từ Tử Kiệt sợ chút nào!

“Tầng thứ mười, Ngưu Khanh địa ngục, địa ngục giải oan cho súc vật. Phàm là đời tùy ý ngược đãi súc vật, đem vui sướng của ngươi xây dựng nỗi đau đớn của chúng thì khi c.h.ế.t đưa Ngưu Khanh địa ngục. Ném trong hố, vô dã thú giẫm đạp giày xéo, chạm liền đốt thành tro bụi.”

Bên cạnh đoạn chữ còn minh họa, bên là địa ngục trong lửa, một khắc dường như biến thành thật.

Từ Tử Kiệt sợ tới mức ném điện thoại , trốn trong chăn.

Con mắt đương nhiên thấy những hắc khí vẫn quanh quẩn xung quanh mìng.

Mặc dù cắn xé nữa, nhưng nhất định sẽ theo cả đời.

Mỗi ngủ buông lỏng cảnh giác, chúng sẽ giấc mộng.

Cả đời đừng mong ngủ một giấc ngon lành, chỉ giày vò hàng đêm.

Vì chuyện ngày hôm nay mà Từ Ba về nhà.

Ông đến chỗ nhân tình của , nhưng nửa đêm ông nhận điện thoại của bệnh viện.

Từ Tử Kiệt hơn nửa đêm phát điên, chạy kêu “Đừng đuổi theo”, bà Từ tiến lên ôm lấy con trai , để đối phương bình tĩnh trở .

Không ngờ ngược đẩy rơi từ ban công tầng hai xuống, mặt thủy tinh rơi xuống rạch một nhát, da thịt đều cuộn , sợ là sẽ hủy dung.

Trong lòng Từ Ba cả kinh, cảm thấy chuyện vẫn xong.

Ông sốt ruột tới bệnh viện, tình ngoan ngoãn tiễn ông đến tận cửa thang máy.

Từ Ba ánh mắt đối phương, thầm nghĩ vẫn là nhân tình hơn, ánh mắt ngây thơ và ngoan ngoãn, hơn hai con nhiều.

Đối phương giống như là… một con vật nhỏ.

Ba bận rộn hơn nửa ngày, cơm tối cũng kịp ăn.

Bảo Tâm xong nghĩ đến chuyện , mang theo nước mắt nấu ba bát mì.

Chưởng môn chén nhỏ, sư chén lớn, bản một cái chậu, hóa bi phẫn thành sức ăn.

Đạo quán là bếp đất xây chồng lên, Bảo Tâm còn nhân tiện dùng dư nhiệt của củi lửa, vùi mười mấy củ khoai tây nhỏ, nướng đến cháy thơm, rắc chút muối và tiêu là ngon, bưng cho hai đồ ăn khuya.

Trương Hạo cầm một củ nhét miệng: “Có cả phần của nữa , cuộc sống ở chỗ của mấy tệ, .”

Anh thật sự cảm thấy , nhiều như náo nhiệt, đều một .

Đại khái là bởi vì lớn tuổi thích náo nhiệt.

Lâm Uyển Ương : “Chỗ chúng tắm rửa tiện lắm, xây một cái nhà vệ sinh đơn giản, đó lắp máy nước nóng.”

DTV

Diêu Mộ là đầu tiên giơ tay tán thành: “Cái nhất định .”

Loading...