Những động vật giống như hiểu lời Lâm Uyển Ương, chúng một vòng quanh phòng, đó chạy khỏi cửa.
Vài phút , căn phòng khôi phục vẻ yên tĩnh, giống như từng cái gì tới, ngoại trừ dấu chân lộn xộn mặt đất.
Chiếc gương trong tay Bảo Tâm bắt đầu “ong ong” vang lên, chiếu nguyên hình thứ giường.
Đó là một con hồ ly da, há miệng chuẩn cắn Từ Tử Kiệt.
Lâm Uyển Ương : “Ngươi tu hành hai trăm năm, một phát cắn xuống nghĩ cho kỹ, đạo hạnh sẽ hủy hết.”
Hồ ly đẫm m.á.u giống như hiểu lời , đầu cô, nó con ngươi, chỉ là hai cái lỗ đen rợn .
Trong phòng trong nháy mắt tràn ngập mùi m.á.u tanh.
Từ Tử Kiệt dọa đến thét chói tai: “Đại sư, cô mau nghĩ cách , cứu với.”.
Lâm Uyển Ương lạnh một tiếng: “Chẳng thích dáng vẻ của nó , còn cùng chụp ảnh chung nữa.”
Ngoài việc g.i.ế.c thú hoang, Từ Tử Kiệt còn hẹn cùng săn trong khu bảo tồn.
Con hồ ly tu hành hai trăm năm, vẫn luôn hành thiện tích đức, cạm bẫy bọn họ thiết lập bắt , cuối cùng lột da mà chết, mắt cũng móc .
Bộ lông của nó treo tường của căn phòng .
Hồ ly khi c.h.ế.t hóa thành linh, vẫn theo Từ Tử Kiệt.
Trên kẻ đó tụ tập quá nhiều oán khí.
Hai lá bùa của Trương Hạo phá hỏng chuyện của nó, cho nên nó mới theo dạy dỗ đối phương.
dù khi còn sống cũng linh tính nên thật sự tổn thương tính mạng khác, chỉ là cảnh cáo .
Từ Tử Kiệt run rẩy : “Cô nhanh chóng xử lý nó , đưa cô thêm tiền.”
Từ Ba cũng về phía cô: “Đại sư!”
Lâm Uyển Ương: “ tay vì cứu , mà là vì để nó dính nhân quả, hủy hoại tu hành, như thế đáng.”
Hồ ly từ giường xuống, vòng qua Lâm Uyển Ương một vòng, cuối cùng nó xổm mặt Bảo Tâm.
Bảo Tâm ôm lấy hồ ly, trong lòng khó chịu.
Từ trong con mắt trống rỗng của hồ ly, chảy huyết lệ, tiếng kêu của nó cực kỳ bi thương.
Lâm Uyển Ương niệm kinh văn siêu độ, con hồ ly dần dần biến mất.
Nó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-56.html.]
Lâm Uyển Ương qua bật đèn, căn phòng bỗng chốc sáng lên.
Từ Tử Kiệt chịu đau từ giường bò dậy: “Sao cô thả chúng , chẳng lẽ thể để chúng c.h.ế.t thêm một nữa, lỡ như mấy thứ đó hại trở thành thế thì .”
Nguy cơ giải trừ, bắt đầu lòng mang bất mãn chỉ trích khác.
DTV
Người g.i.ế.c thành tính, cả lệ khí.
Hai đạo sĩ nổi, nhịn : “Anh thể đừng chuyện tổn hại âm đức như nữa , đó đều là sinh mệnh vô tội.”
“ sai gì chứ? Cùng lắm thì về đánh động vật hoang dã, bỏ tiền mua g.i.ế.c chết, bỏ tiền , ai thể sai chứ? Ngay cả pháp luật cũng điều khoản !”
Tạ Văn Dĩnh nhịn tiến lên động thủ, Lâm Uyển Ương kéo .
Lâm Uyển Ương , một cách bình thản: “Ai bảo pháp luật quản , ‘Nữ Thanh Thiên Chiêu Thư Thiên Luật’, ‘Nữ Thanh Quỷ Luật’, ‘Bắc m Phong Đô Hắc Luật’ đều quy định, sẽ .”
“Đây là cái gì từng qua, cô đang gạt !” Từ Tử Kiệt gào lên.
“Anh địa ngục mười tám tầng ?”
Từ Tử Kiệt giật , cả phát lạnh, còn khí thế kêu gào như nữa.
Bà Từ chút tức giận: “Cô rốt cuộc giúp đỡ bên nào, cô nhận tiền của chúng đấy.”
Từ Ba vì chuyện mà sợ Lâm Uyển Ương hơn, dám đắc tội, mở miệng : “Đại sư cô yên tâm, sẽ ước thúc nó.”
Lâm Uyển Ương gật đầu: “Cuối cùng cũng thể trao đổi, ông lấy hết da lông và hài cốt động vật trang trí tường xuống.”
Từ Ba vội vã đáp ứng, lập tức bảo trợ lý tháo .
Những thứ hành hạ đến chết, nhất đạo tràng siêu độ, Lâm Uyển Ương , cho nên giao cho hai đạo sĩ khác.
“Cái phiền hai .”
Hai đạo sĩ thở dài, hai tay nhận lấy, bày tỏ sẽ xử lý thỏa đáng.
Đạo trưởng lớn tuổi hơn một chút là một tính tình nóng nảy, khi liếc mắt nhà : “Giờ quản , nhưng sẽ thể quản , tích phúc .”
Cả gia đình: “......”
Thứ đạo sĩ nhiều nhất chính là đạo tràng khi chết.
Bà Từ ôm ngực, như thật quá đáng, nguyền rủa con trai bà c.h.ế.t ?
Bà với giọng run rẩy: “Được lắm, dầu gì ông cũng là xuất gia, mùng một ngày rằm hàng tháng đều đến miếu thắp hương, thái độ của mấy hòa thượng hơn nhiều so với mấy !”
Đạo sĩ hừ lạnh một tiếng, cãi . Quay đầu về phía Lâm Uyển Ương, thần sắc lúc mới dịu xuống. “Lần may nhờ cư sĩ, để cách thức liên lạc , chúng hoạt động cũng dễ thông báo cho cô, cao thủ ở dân gian, bần đạo học hỏi .”
Lâm Uyển Ương: “Được thôi.”
Cô vui vẻ thêm wechat với hai đạo trưởng.