Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 130

Cập nhật lúc: 2025-08-27 23:07:12
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diêu Mộ : “Được nha, sống ở Đạo quán lâu như , chi bằng tới nhà ở mấy ngày ?”

“Nhà ?” Cả đám đồng loạt qua.

Diêu Mộ gật đầu: “Trong nhà nhiều phòng lắm, đảm bảo thể ở .”

———

Sáng ngày mốt, thu dọn đồ đạc rời khỏi Đạo quán.

Thật bên cũng đồ đạc quý giá gì, sợ kẻ trộm nhớ thương.

Hơn nữa lúc Diêu Mộ lắp đặt camera AI (/) cổng và hành lang.

(/) camera AI (智能监控): còn gọi là Trí Tuệ Nhân Tạo, tắt của "Artificial Intelligence", là loại camera giám sát trang các tính năng mới nhất hiện nay nhờ việc áp dụng các chương trình xử lý, đồng bộ hóa, các công nghệ phân biệt lạ, quen, đếm , tự động phân tích hoạt động trong khu vực quan sát. Nó thể nhận diện và ghi các sự kiện quan trọng, như hỗ trợ phát hiện hỗ trợ phân biệt chuyển động giữa và vật thể, từ đó gửi thông báo đến bạn ngay lập tức.

Dù những kẻ đó hung tàn hơn nữa, nếu thấy Đạo quán thì cũng sẽ phá phách.

Trương Hạo tìm một vị trí giữa sườn núi dể chôn hai cái vạc đồng.

Lâm Uyển Ương xuống xe ở giữa đường, tới trường học.

Những khác thì theo đến ngôi nhà “khá lớn” mà Diêu Mộ .

Sau đó hiện thực tư bản chủ nghĩa quật cho tơi tả.

Biệt thự rộng hơn bảy trăm mét vuông, vườn hoa, hồ bơi, nhà để xe.

Đặc biệt nhất là còn một hầm rượu xây lòng đất!

Bên trong biệt thự trải thảm bộ, vì tính chất công việc lúc nên Tạ Văn Dĩnh coi như chút kiến thức, đồ đạc trong nhà là hàng hiệu cao cấp của nước ngoài.

Bao gồm cả chiếc cốc nước trông vẻ bình thường nhất, giá trị ít nhất cũng bốn con .

Diêu Mộ dẫn tham quan một vòng, trong phòng khách quầy rượu, trong nhà phòng tập thể dục, phòng chiếu phim, còn cả phòng xông .

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-130.html.]

Trương Hạo để đồ đạc xuống, chuẩn quanh đây mua ít đồ ăn, dùng đồ điện, còn suy xét thêm.

Vừa vặn hôm nay trời đổ cơn mưa nhỏ, thấy cửa cây dù đen bèn thuận tay cầm lên, phát hiện cán dù khảm thủy tinh lấp lánh, trông vẻ hề rẻ, lập tức lặng lẽ trả chỗ cũ.

Anh nhà Diêu tiểu ca tiền, nhưng hình như bản đánh giá thấp .

Trương Hạo nhịn hỏi: “Tiểu ca, nhà in tiền ?”

“Không , cổ phiếu của ba công ty niêm yết thị trường, còn mười lăm khách sạn năm , một chuỗi thương hiệu khách sạn bốn , hình như còn mấy công ty nhỏ nữa thì , cũng khác in tiền là mấy.”

Mọi : “...”

Cho nên, tại ở Đạo quán?

Diêu Mộ phóng khoáng xuống ghế sô pha, thở dài : “Thật định quyên góp mười triệu cho Đạo quán, nhưng cảm thấy như đủ lòng thành, cho nên thù lao từ việc nhận nhiệm vụ với Lâm Uyển Ương đều quyên hết cho Đạo quán, tiền kiếm quá cực khổ, như mới tỏ rõ thành tâm, định sẽ để dành thật nhiều.”

Mọi : “...”

Diêu Mộ sang , tiếp: “Các tiền thì cứ mượn , cần trả cũng .”

Trương Hạo hít sâu một : “ xuất gia, cần nhiều tiền như gì? Cậu mau rút câu .”

Mẹ ơi, khó khăn lắm mới Đạo quán, thì thử thách lớn nhất chờ ở chỗ , Tổ sư gia thật sự dùng hết sức để gài bẫy .

DTV

Tạ Văn Dĩnh : “ sẽ mượn tiền.”

Bảo Tâm: “Em tiền, mỗi ngày sư đều cho em năm mươi tệ ăn trưa, thể tiết kiệm một chút.”

Hiện tại chín năm giáo dục bắt buộc đều trợ cấp cơm trưa, bạn nhỏ bình thường chỉ cần hai tệ là đủ no.

Bảo Tâm thì tầm bốn mươi tệ.

“Nhìn , thái độ của khiến cảm thấy tiền cũng gì đặc biệt. Hơn nữa, cha tiền, khi ông mất thì tiền đều là của , coi như cũng hưởng.” Diêu Mộ thở dài.

Cha Diêu con trai là hạt giống trong việc kinh doanh, chí hướng cũng ở nơi , cho nên khi lâm chung sắp xếp xong xuôi tất cả chuyện.

Diêu Mộ chỉ cần định kỳ kiểm tra con đang tăng dần đều trong tài khoản ngân hàng của .

Năm cha Diêu mất, mười bảy tuổi.

Mọi : “...”

Loading...