Anh sang bên cạnh : “Tìm hiểu một chút về tôn giáo bản địa, chịu thiệt tránh lừa.”
Tống Chương Dẫn xem một lúc, mở miệng : “Rất .”
Lâm Uyển Ương cảm thấy kỳ lạ, hôm nay hai ... trông cứ bồn chồn thế nào nhỉ.
Thời kỳ dậy thì đến muộn hả?
Tạ Văn Dĩnh xong đạo tràng, thấy vẫn bình yên ở nơi đó, lập tức về phòng.
Diêu Mộ theo phòng, đóng cửa hỏi: “Thế nào?”
“Nếu đối phương thật sự vấn đề thì thể phản ứng gì khi thấy đạo tràng ngay tượng thần của Tổ sư gia .” Tạ Văn Dĩnh cởi đạo bào .
Diêu Mộ: “A? Thật sự là bình thường?”
Tạ Văn Dĩnh gật đầu, nghĩ tới ngụm coca mà đối phương uống lúc nãy, lập tức đối phương với ánh mắt thương hại.
Hai nữa ngoài, Trương Hạo chuẩn thứ.
Tuy là BBQ nướng chay, nhưng cũng một phen hương vị khác, ngọn lửa bập bùng nhảy múa, hương thơm dần lan tỏa xung quanh.
Tống Chương Dẫn kiệm lời ít , nhưng nếu hỏi đến thì sẽ mở miệng trả lời, sẽ khiến bầu khí trở nên khó xử.
Anh ăn nhiều, tựa như chỉ thuần túy tới khách mà thôi.
Sau khi ăn xong, Lâm Uyển Ương thời gian.
Thời gian hôm nay trôi qua quá nhanh, lúc chín rưỡi .
Cô dậy : “Tống , tiễn về nhé.”
“Không cần , một cô gái như cô về một an .”
“Vậy là hiểu , đây cực kỳ an ! Đi thôi, tiễn !” Lâm Uyển Ương bước tới cổng Đạo quán, đầu .
Tống Chương Dẫn chỉ đành qua đó, với giọng bất đắc dĩ: “Làm phiền cô .”
Sau khi hai rời , Diêu Mộ và Tạ Văn Dĩnh sang .
DTV
Tạ Văn Dĩnh : “Anh phát hiện , cực kỳ bình tĩnh.”
“Nói như thế nào?”
“Người bình thường khi thấy Đạo quán ban đêm nướng BBQ, giữa chừng còn đạo tràng, còn sức ăn của Bảo Tâm, những chuyện đều kỳ lạ ? Thế nhưng bình tĩnh.”
Diêu Mộ nhắc nhở thì lập tức hiểu , ở trong mắt bình thường, đúng là bọn họ chút chẳng giống ai.
Người đó bình tĩnh như , chứng tỏ khả năng là bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-128.html.]
“A? Vậy bây giờ?”
Tạ Văn Dĩnh suy nghĩ một chút : “Nếu ngay cả Tổ sư gia cũng cảm thấy vấn đề, lẽ là kẻ địch, cứ quan sát .”
Diêu Mộ gật đầu, tạm thời cũng chỉ thể như .
Sau khi Lâm Uyển Ương tiễn xong và trở thì thấy hai đang túm tụm chuyện với .
Cô bước tới và gia nhập cuộc trò chuyện của hai : “Hai đều ấn tượng về Tống , cũng .”
Nói thật kỳ quái, từ đầu tiên gặp mặt cảm thấy mùi nước hoa đối phương thật dễ ngửi, thứ hai gặp thì cảm thấy con của đối phương .
Hôm nay phát hiện giọng của đối phương thật dễ , bàn tay cũng dễ .
Lâm Uyển Ương là một thanh khống (/), tay khống(/) với khứu giác nhạy bén, khó để cô ấn tượng với một như .
(/) thanh khống (声控): cuồng giọng .
(/) tay khống (手控): cuồng bàn tay .
Diêu Mộ: “Cô hành vi của gọi là gì ?”
“Là gì?”
“Là thả thính đó!”
Diêu Mộ vô cùng đau đớn, là một tràn đầy khí phách đàn ông, mà đổi là đổi ngay! Định lực quá kém .
Anh tin sức hút như , vì thế kiên định cho rằng, nam yêu quái lúc nãy cực kỳ lợi hại!
Lâm Uyển Ương sửng sốt: “Có ? Được , hai cũng như ? Đưa đồ uống với biểu diễn tài nghệ, so với còn kích động hơn nhiều.”
Diêu Mộ, Tạ Văn Dĩnh: “...”
Được , đúng là bọn họ thể phản bác trong chuyện .
Trương Hạo : “Xem vị hàng xóm hoan nghênh.”
Lâm Uyển Ương duỗi một cái, : “ ngủ đây, đúng , các chuẩn một chút, hai ngày tới chúng tạm thời ở Đạo quán.”
Chuyện khó giải quyết, lúc Lâm Uyển Ương lấy vạc đồng, hề chủ động tiết lộ phận, chuyện đó cũng nhờ thư ký Trần bảo mật giúp.
những đó vẫn khả năng .
Khó đảm bảo sẽ tìm Đạo quán, trong tình huống cô ở đây, bằng để tránh cho lành.
Tổ tiên thể g.i.ế.c c.h.ế.t hai mươi mấy ba mươi mạng mà hề chớp mắt một cái, hậu bối chỉ cần kế thừa một phần mười thôi cũng đủ lợi hại .
Lâm Uyển Ương tính sơ qua, khí vận của doanh nhân đó tận, lẽ trong hai ngày sẽ xong đời.
Có lẽ lúc gia diệt khẩu nọ cáo trạng tới địa phủ .
Thật cần đối đầu trực tiếp với những kẻ liều mạng đó, bọn tự tìm c.h.ế.t há chẳng càng hơn ư.