Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê - Chương 162: Rốt cuộc cũng thành công

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:02:42
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Lợi mà hạ độc ?

 

Hắn vất vả lắm mới thi đỗ Đế Đại. Phải rằng, đỗ Đế Đại ở quê gần như là chuyện rạng danh tổ tông, thể chỉ vì chút chuyện nhỏ mà ghen ghét đến mức hạ độc An Ninh?

 

Chẳng lẽ hậu quả sẽ thế nào ? Lại thể túng quẫn liều đến ?

 

Chắc chắn và Lâm Giai Vi thông đồng khẩu cung từ , một khi lộ sẽ dùng lý do để thoái thác.

 

Có lẽ, Dương Lợi dám hạ độc cô là vì nghĩ rằng t.h.u.ố.c pha loãng sẽ gây tổn thương quá lớn. Lâm Giai Vi rõ thận của An Ninh vấn đề, mới thận xong, dù t.h.u.ố.c pha loãng cũng đủ để lấy mạng cô.

 

Lâm Giai Vi vốn dĩ hề ý định buông tha cho Dương Lợi, kẻ giúp tay.

 

Tâm địa thật độc ác.

 

Cứ thế phủi sạch chuyện, ung dung ngoài cuộc.

 

Tinh Thần hỏi Mộ Đình Tiêu: “Anh chắc chứ? Hắn khai đồng bọn nào khác ?”

 

“Hắn đồng bọn. Hơn nữa, chuyện e là sẽ gây ảnh hưởng trong trường nên việc hỏi cung sinh viên tiến hành khá cẩn thận, nhà trường đang cố gắng hết sức để giảm thiểu tác động của dư luận.”

 

Tinh Thần vẫn chấp nhận, cô : “Không thể nào là Dương Lợi .”

 

“Tinh Thần, em nghĩ là ai, để nhờ nhân viên của trường đến thuyết phục đó tự thú.”

 

Nếu chỉ cần thuyết phục đơn giản mà chịu tự thú thì là Lâm Giai Vi.

 

Lâm gia tiếng tăm như ở Đế Đô, chắc chắn cũng sẽ tìm cách can thiệp, rửa sạch nghi ngờ liên quan đến Lâm Giai Vi. Muốn tiêu diệt Lâm Giai Vi thì đối đầu với Lâm gia, thế lực chống lưng cho cô .

 

Tinh Thần đành : “Thôi bỏ , đợi An Ninh tỉnh , em sẽ chuyện rõ ràng với .”

 

“Tinh Thần!”

 

“Em đang đường đến phòng thí nghiệm. Anh Từ Thành Xương chuyện quan trọng, cứ giục em mãi, chắc là thí nghiệm tiến triển mới. Đến nơi em sẽ gọi cho .”

 

Mộ Đình Tiêu: “…”

 

Mộ Đình Tiêu còn kịp gì, Tinh Thần cúp máy.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Tiếng tút tút kéo dài một lúc lâu, Mộ Đình Tiêu mới cất điện thoại .

 

Anh cửa kính ban công, những tia chớp loằng ngoằng rạch ngang khuôn mặt góc cạnh của .

 

Bên ngoài cửa sổ, sấm chớp như rồng x.é to.ạc màn đêm. Thời tiết khắc nghiệt thế khiến lòng càng thêm nặng nề, u uất. Đây là kiểu thời tiết mà vô cùng chán ghét, giống hệt như đêm xảy t.a.i n.ạ.n xe nhiều năm về .

 

Anh luôn cảm thấy Tinh Thần nhiều bí mật, nhiều chuyện giấu .

 

Anh điều tra kỹ về mười mấy năm quá khứ của cô, nhưng tìm thấy bất kỳ bí mật nào.

 

Ví dụ như, việc cô Đế Đại dường như là để nhắm một ai đó. Sự sắc bén vô tình thoáng qua giữa đôi mày cô là điều thể che giấu, và đó dường như là Lâm Giai Vi.

 

Trước đây cô và Lâm Giai Vi từng gặp mặt.

 

Tại nhắm Lâm Giai Vi?

 

Mộ Đình Tiêu kéo rèm , khoác thêm áo, tắt đèn khỏi phòng.

 

Ngoài cửa, Sở Vân đang đợi sẵn. Thấy Mộ Đình Tiêu , vội vàng đuổi theo: “Thái tử gia, muộn thế ngài còn ?”

 

“Đừng theo.”

 

Sở Vân dừng bước, Mộ Đình Tiêu nhanh chóng xuống lầu, yên tâm : “Người của Mộ Lệ Sâm vẫn còn canh chừng ở bên ngoài, ngài thật sự ngoài ?”

 

Mộ Đình Tiêu cài cúc áo khoác, thẳng tầng hầm. Hai phút , tiếng mô tô vang lên từ cửa .

 

Sở Vân lẩm bẩm: “Trời mưa to gió lớn, chuyện gì gấp mà nhất định ngoài ban đêm chứ.”

 

 

Tinh Thần trở phòng thí nghiệm, còn kịp quần áo bảo hộ thì Từ Thành Xương và giáo sư Tôn thấy cô. Hai họ chạy thẳng từ trong phòng , mặt cô.

 

Cả hai hưng phấn đến mức năng lộn xộn: “Thành công .”

 

“Tinh Thần, cuối cùng chúng cũng thành công !”

 

Giáo sư Tôn : “Phần khó khăn nhất Từ Thành Xương giải quyết .”

 

Từ Thành Xương : “Số liệu thí nghiệm mới nhất định, tốc độ xuyên qua điện cực cực nhanh, gấp mấy chục so với pin Lithium-ion tam nguyên thông thường. Nó thể rút ngắn thời gian sạc của pin Lithium từ vài giờ xuống chỉ còn một phút.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/chuong-162-rot-cuoc-cung-thanh-cong.html.]

Tinh Thần vui mừng hỏi: “Thật ? Anh Từ, pin sạc Graphene của thành công ?”

 

, vô cùng thành công, và hề hiện tượng nóng lên phát nhiệt. Robot thi đấu chỉ sử dụng bản bán thành phẩm thôi. Cái chúng đang thử nghiệm bây giờ là pin Graphene chuyên dụng cho ô tô công suất cao, thể sạc mười phút và chạy liên tục 1000 km. Kết quả thí nghiệm bất kỳ vấn đề gì.”

 

Tinh Thần vui sướng tột độ. Làm , cuối cùng cũng thành công.

 

Hơn nữa đây còn là pin Graphene chuyên dụng cho ô tô. Hiện nay thế giới, các công ty xe sử dụng năng lượng sạch chỉ đếm đầu ngón tay, nhưng công ty thể đột phá về công nghệ pin thì chỉ Tinh Thần Khoa Kỹ của cô.

 

Một nữa, Tinh Thần Khoa Kỹ đầu thế giới.

 

Một nữa, cô, Từ Thành Xương, và giáo sư Tôn sẽ khiến cả thế giới ghi nhớ.

 

Tôn Mẫn thấy họ vui như , liền lấy một chai sâm panh và mấy cái ly mang đến đặt lên bàn.

 

“Nào, nào, uống một ly chúc mừng .”

 

Cô đưa chai sâm panh cho Tinh Thần.

 

Tinh Thần nhận lấy, lắc lắc vài cái, “bụp” một tiếng, miệng chai hướng thẳng về phía giáo sư Tôn và Từ Thành Xương mà phun trào.

 

Cả hai vội vàng bỏ chạy tán loạn.

 

Bên ngoài phòng thí nghiệm là một cảnh hỗn loạn vui vẻ.

 

Hôm nay, vốn dĩ là một ngày tồi tệ. Lục An Ninh viện, sinh tử rõ, còn Lâm Giai Vi nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, cô thực sự tức giận và uất nghẹn.

 

Có một cục tức tắc nghẽn trong cổ họng, phun , cũng nuốt xuống , vô cùng khó chịu.

 

Việc nghiên cứu và phát triển thành công pin sạc Graphene giúp cô thở phào một nhẹ nhõm.

 

Nắm trong tay Graphene, cơ hội chiến thắng của cô trong cuộc đấu với Mộ Lệ Sâm cao thêm mấy phần.

 

Tập đoàn Mộ Thị dù lớn mạnh đến , nếu chỉ dựa những gì thì thể tồn tại bao nhiêu năm trong tương lai?

 

Một ngày nào đó, cô sẽ thâu tóm Mộ Thị, tập đoàn mệnh danh là một trong nước, trao nó cho Mộ Đình Tiêu.

 

Giống như kiếp , do dự trao cho cô bộ cổ phần Mộ Thị mà nắm giữ.

 

Tương lai của cô tràn ngập hy vọng.

 

 

Hôm , An Ninh mở mắt, ánh nắng chói chang ngoài cửa sổ khiến cô thấy khó chịu.

 

Cô định đưa tay lên che mắt, nhưng cánh tay nhấc nổi.

 

Sau khi quen với ánh sáng, cô cúi đầu xuống, thấy tay đang cắm hai cây kim, treo hai chai dịch truyền.

 

Và tay cô đang một trai nắm lấy.

 

Một trai…

 

Anh mặc một chiếc áo thun trắng phần khoa trương, đầu gục mép giường, dường như ngủ nên rõ mặt, chỉ thấy mái tóc đen nhánh, bóng mượt.

 

Anh ở đây trông cô cả đêm ?

 

, cô thiết với trai nào. Người mà cô mong đợi nhất vẫn còn đang du học ở nước M, thể nào về nước trong thời gian .

 

An Ninh cẩn thận rút tay về, đ.á.n.h thức trai đang ngủ say.

 

cử động, trai đang ngủ gần như phản xạ điều kiện, ngẩng đầu thẳng dậy. Đôi mắt chút ngơ ngác An Ninh ba giây, khuôn mặt thanh tú bỗng nở nụ : “Cậu tỉnh ?”

 

An Ninh đó, là Cảnh Thần Diễn?

 

Anh trông cô cả đêm?

 

Hai tuy là bạn cùng bàn, nhưng ngoài đời cũng giao tình gì nhiều.

 

Kể từ lúc những lời đó với Tinh Thần tại lễ trao giải, ấn tượng của cô về chẳng gì. khi trở thành bạn cùng bàn, khiến cô chút đổi cách .

 

Thay đổi lớn nhất là khi Lục Duy đ.á.n.h cô, che chở cho cô, còn giúp cô lấy tấm chi phiếu 150 vạn.

 

Chỉ là, cô bao giờ ngờ rằng, ở bên giường bệnh trông cô cả đêm.

 

Lòng An Ninh ngổn ngang trăm mối, cô ngẩn vài giây khẽ : “Cảm ơn .”

 

Cảnh Thần Diễn ngay ngắn ghế, khôi phục vẻ vênh váo thường ngày: “Không gì, Tống Tinh Thần bận quá, là bạn cùng bàn của , chăm sóc là lẽ đương nhiên.”

 

 

Loading...