Minh Nguyệt Đao - Chương 9 – Mưu kế trong cung cấm

Cập nhật lúc: 2025-09-14 10:08:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời đầu đông, mưa bụi giăng mờ cả tường thành. Sáng nay, Minh Nguyệt khoác áo choàng xám, theo phái đoàn Hầu phủ tiến cung dự buổi thiết triều. Tin Thiên thư binh lương đánh cắp khiến kinh thành xôn xao, ai cũng đoán triều đình sẽ động thái mới.

Tuy Hầu phủ nghi ngờ, Hoàng thượng vẫn lệnh xử quyết ngay. Bởi lẽ, triều đình còn cần chứng cứ xác thực. Cái thế giằng co là cơ hội mong manh duy nhất để Minh Nguyệt tìm đường xoay chuyển.

Nàng bước qua cổng cung, lòng thấp thỏm. Những bức tường cao ngất và dãy hành lang phủ đầy vàng son bỗng trở thành gông xiềng. Một khi bước đây, khó mà thoát nếu sơ sẩy.

 

Buổi chầu diễn căng thẳng. Quốc sư Hàn Kinh quỳ dâng tấu sớ, giọng đanh thép:

— Hoàng thượng minh, Thiên thư trọng yếu nay mất từ phủ Trấn Bắc, rõ ràng Hầu phủ mưu đồ bất chính. Thần khẩn xin xử trảm để trấn an lòng , tránh để binh sĩ biên cương nghi kỵ.

Bá quan chia phe tranh cãi. Người thì đồng tình, kẻ thì xin Hoàng thượng xét . Minh Nguyệt lặng im phía , đôi mắt dõi theo từng biến đổi gương mặt các đại thần.

Điều nàng để ý là Thái tử. Suốt buổi chầu, vị hoàng tử trẻ tuổi nghiêng , ánh mắt chẳng mấy khi hướng lên ngai vàng, mà chỉ thoáng lóe ánh sáng lạnh khi sang Quốc sư.

Giữa họ… điều gì đó .

 

Sau buổi chầu, khi quan lục tục rời , Minh Nguyệt mượn cớ ngang qua khu Ngự Thư Phòng. Lúc , nàng vô tình tiếng vọng từ căn sảnh nhỏ phía đông — nơi vốn hiếm lui tới.

Giọng Thái tử vang lên, thấp nhưng rõ ràng:

— Quốc sư, Thiên thư hiện ở chỗ nào?

Minh Nguyệt khựng , tim đập thình thịch. Nàng ghé sát vách, nín thở lắng .

Giọng Hàn Kinh trầm trầm đáp:

— Thái tử điện hạ yên tâm. Thiên thư đang ở trong tay thuộc hạ của . Chỉ cần giải mật khẩu, bộ tuyến vận lương sẽ gọn trong tay ngài. Khi , binh quyền biên cương cũng sẽ theo.

Thái tử khẽ, giọng đầy tham vọng:

— Phụ hoàng ngày một suy yếu, triều đình rối ren. Chỉ cần kiểm soát lương thảo, chẳng lo ai tranh ngôi. Quốc sư, ngài lập công lớn, thiên hạ an định, ngôi Tể tướng là của ngài.

Máu trong Minh Nguyệt như đông cứng. Thì tất cả chỉ để hại Hầu phủ. Quốc sư và Thái tử liên thủ, mưu đoạt ngôi vua!

Nàng lùi , định rời , nhưng bất chợt chân chạm hòn đá. Tiếng lạo xạo nhỏ vang lên.

Bên trong, giọng Hàn Kinh bỗng hạ thấp:

— Ai?!

Cánh cửa bật mở, một bóng hắc y lao . Minh Nguyệt xoay bỏ chạy, nhưng bóng nhanh như điện, chỉ thoáng chốc áp sát. Lưỡi d.a.o lóe sáng trong sương sớm.

Ngay lúc nguy cấp, một mũi tên lao tới, găm phập xà ngang, buộc kẻ hắc y dừng . Minh Nguyệt nhân cơ hội lăn sang một bên, thoát khỏi mũi dao.

Sở Dịch từ trong bóng tối xuất hiện, tay cầm cung ngắn, ánh mắt lạnh buốt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/minh-nguyet-dao/chuong-9-muu-ke-trong-cung-cam.html.]

— Lui .

Tên hắc y gầm lên, nhận khó thủ thắng, liền thoắt biến mất mái ngói.

Minh Nguyệt dựa lưng tường, thở gấp. Sở Dịch đến bên, đỡ lấy nàng.

— Ngươi thấy gì?

Nàng thẳng mắt , giọng khẽ nhưng kiên quyết:

— Ta đủ để : Quốc sư và Thái tử cấu kết. Thiên thư là công cụ để họ chiếm ngôi.

Sở Dịch cau mày, ánh mắt lóe lên tia sát khí.

— Nếu đúng thế, thì chẳng những Hầu phủ, mà cả triều đình đều rơi nguy hiểm.

— Chúng hành động khi họ giải mật khẩu. — Minh Nguyệt nắm chặt chuôi kiếm, trong đầu vang lên bảy chiêu kiếm phụ dạy. — Chỉ thể ngăn điều đó.

 

Đêm hôm , trong gian phòng tối, Minh Nguyệt và Sở Dịch bàn bạc.

— Chứng cứ hôm nay đủ để buộc tội Thái tử. — Nàng . — Chúng cần bằng chứng xác thực, cần khác cũng thấy.

@thichancommem

— Nàng định thế nào? — Sở Dịch hỏi, ánh mắt dò xét.

Minh Nguyệt cắn môi, đáp:

— Dụ họ tay mặt bá quan. Nếu thể khiến Thái tử và Quốc sư sơ hở, thì chính họ sẽ tự vạch mặt.

Sở Dịch nàng, ánh mắt ngạc nhiên khâm phục.

— Một nữ tử, dám nghĩ đến chuyện lật mưu kế trong cung cấm… Nàng thật sự khác với tất cả những từng gặp.

Minh Nguyệt , giọng khẽ như gió:

— Ta lựa chọn. Đây là con đường duy nhất để cứu cha, cứu gia tộc… và cứu cả thiên hạ.

 

Đêm khuya, nàng một trời trăng. Bạch Nguyệt kiếm trong tay lấp lánh, ánh trăng hắt lên khuôn mặt thanh tú nhưng kiên định.

Trong lòng Minh Nguyệt khắc sâu lời cha dặn: “Nguyệt tại nhân tâm, tâm minh thiên địa.”

Trăng soi nhân tâm. Nếu lòng sáng, thiên hạ mới rõ ràng.

Nàng , từ nay nàng chỉ đối đầu Quốc sư, mà còn đối đầu cả một Thái tử đầy tham vọng. Con đường mặt nhuốm máu, nhưng nàng sẽ bước, từng bước đầu.

 

Loading...