Minh Hôn - 997
Cập nhật lúc: 2024-07-29 09:50:55
Lượt xem: 8
Nhưng tôi chưa kịp làm gì thì một trong hai tên phú nhị đại đã rút ra một xấp tiền, sau đó ném thẳng xuống đất: “Nhóc con, thức thời thì lập tức quỳ xuống nhận lỗi với anh Trương, sau đó cầm lấy số tiền này rồi tự mình lăn! Loại phụ nữ xinh đẹp này không phải là một tên nghèo rách mùng tơi như mày có thể cua.”
Vừa dứt lời, mọi người lại phát ra tiếng cười “Ha ha ha”.
Cái tên phú nhị đại gọi là anh Trương kia lại nhìn về phía Thượng Quan Thư với ánh mắt tham lam.
“Người đẹp, để anh dẫn em đi hát karaoke! Đi với anh, cơm ngon rượu say, em muốn cái gì thì có cái đó. Hà tất phải đi theo một tên rách rưới này, ngồi trên một chiếc xe tồi tàn như vậy? Hơn nữa, thận của anh rất tốt, còn có thể trụ được một đêm...”
Thượng Quan Thư đứng ở phía sau tôi thì khoanh tay lại, ánh mắt cũng chưa từng bố thí cho bọn họ dù chỉ một cái.
Nhưng Thượng Quan Thư càng cư xử như vậy thì cái tên được gọi là anh Trương kia càng trở nên hăng hái hơn, dục vọng độc chiếm ở trong mắt càng thêm mạnh mẽ.
Cái đám phú nhị đại ở xung quanh tôi cũng anh một lời tôi một chữ, mà lời nói ở trong đó còn rất tục tĩu.
Ở trong mắt tôi thì đây là một sự khinh nhờn đối với Thượng Quan Thư, cho nên tôi đã không thể nhịn được nữa, tôi nhất định phải khiến cho bọn chúng trả một cái giá đắt.
Tôi cảm thấy cực kỳ tức giận, sắc mặt lạnh lùng, đạo khí cũng lập tức vận chuyển, thình lình đánh ra một quyền.
“Phanh” một tiếng trầm vang, thân thể của thằng nhãi kia lập tức bay ra ngoài, cả người đập vào cửa xe Porsche của mình.
Kính xe ô tô bị chấn vỡ nát ngay tại chỗ, toàn bộ cửa xe đều bị móp xuống.
Miệng của thằng nhãi kia tràn đầy m.á.u tươi, trong phút chốc rớt ra mấy chiếc răng lớn, thiếu chút nữa là đã bị một quyền của tôi đánh chết……
********
Ngay trước mặt tôi mà dám khinh nhờn Thượng Quan Thư, hơn nữa còn dám nói ra những lời bỉ ổi đó với cô gái mà tôi yêu.
Thật đúng là tự tìm cái chết, nếu hôm nay tôi không giáo huấn bọn chúng một trận thì tôi cũng quá vô dụng rồi.
Một quyền đi xuống khiến cho thằng nhãi kia bị đánh đến xụi lơ ngay tại chỗ, miệng đầy m.á.u tươi.
Cả người của tên đó cũng đi theo cửa xe móp méo mà xụi lơ trên mặt đất.
Thấy vậy, sắc mặt của mấy tên phú nhị đại gần đó liền thay đổi, vội vàng tiến lên: “Anh Trương, anh Trương!”
“Anh Trương, anh không sao chứ?”
“...”
Bọn họ liên tục lắc thằng nhóc tên là anh Trương kia, mà anh Trương kia cũng lảo đảo lắc lư vài cái rồi phục hồi tinh thần lại: “Ôi, răng, răng của tao rụng...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/997.html.]
Thằng nhóc kia vừa dứt lời, một tên phú nhị đại ở trong đó đã tiến lên hai bước, chỉ vào tôi rồi nói: “Thằng nhãi kia, mày không muốn sống nữa phải không?”
Vừa nói xong, tôi lập tức nắm lấy cổ tay của thằng nhóc kia và dùng sức bẻ một cái, chỉ nghe một tiếng “rắc” giòn vang, xương đã bị gãy.
Thằng nhóc kia đột nhiên hét lên một tiếng rống thảm thiết như heo kêu, cả người trực tiếp ngồi xổm xuống: “A! Đau quá, đau quá, buông ra, buông ra!”
Tôi lộ ra vẻ mặt âm trầm, một chân đá vào mặt gã.
Ba người còn lại nhìn thấy vậy thì giận tím mặt, bởi vì tôi đã lần lượt ra tay với hai đồng đội của bọn họ, khiến bọn họ cảm thấy rất nhục nhã.
Phải biết rằng ở trong thị trấn Thanh Thạch này, bọn họ cũng coi như là những “nhân vật” có m.á.u mặt.
Lúc này lại bị một tên lái xe nát dạy dỗ, cho nên cả người đều tức giận tới cực điểm.
Một người trong đó lập tức hét lên ngay tại chỗ: “Mẹ kiếp, đánh c.h.ế.t nó!”
Nói xong thì lao về phía tôi.
Tôi đột nhiên quay đầu lại và lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người đó, như thể tôi đang nhìn một người sắp c.h.ế.t vậy.
Ông đây đã trải qua nhiều chuyện như vậy, lần nào không phải là ở trong một cuộc ẩu đả sinh tử, có lần nào không phải dùng mạng của mình để chiến đấu chứ?
Đối thủ của tôi không phải là đám hung hồn lệ quỷ thì cũng là mấy tên yêu đạo đã mất nhân tính, cho nên đám phú nhị đại ngày ngày chỉ biết ngâm mình trong bia rượu và gái gú thì có thể là đối thủ của tôi sao?
Trong phút chốc, người nọ đã cảm thấy tim mình run lên.
Bởi vì gã chưa từng nhìn thấy một đôi mắt nào lạnh lùng như vậy, cho nên trong tiềm thức mới khiến gã cảm thấy sợ hãi.
Tuy nhiên, tôi không có ý định xuống tay lưu tình.
Hôm nay chính là do bọn họ khiêu khích tôi trước, cho nên tôi cũng không muốn giữ thể diện cho bọn họ làm gì, sau đó lập tức ra tay.
Số ít người còn lại chỉ cảm thấy thân mình của tôi lóe lên, ngay sau đó đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Đánh ra một quyền, lại có thêm một tên phú nhị đại kêu lên một tiếng thảm thiết, suýt chút nữa là đã nôn ra ngoài toàn bộ những gì mà gã vừa ăn.
Cả người như một con ch.ó chết, lập tức ngã thẳng xuống đất kêu “Ngao ngao”.
Hai người còn lại cũng không khá hơn là bao, tôi tiến lên thì chính là hai quyền một chân, chỉ cần dưới tiền đề là tôi đang vận chuyển đạo hạnh thì bọn chúng sẽ không có thời gian để phản ứng.
Cho nên chỉ trong khoảnh khắc, tất cả bọn họ cũng lần lượt ngã xuống đất, không phải ôm bụng kêu la thảm thiết thì chính là ôm mặt khóc lóc.
Đương nhiên là tôi sẽ không g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ rồi, tôi chỉ bắt bọn họ phải trả giá cho những lời mình đã nói.