Minh Hôn - 968
Cập nhật lúc: 2024-07-29 09:38:14
Lượt xem: 12
Trong nháy mắt, chúng tôi đã đánh với nhau.
Ngay khi vừa mới tiếp xúc với bọn chúng, tôi lập tức nhận thấy tu vi của những con lệ quỷ áo trắng này không cao.
So với mười hai con lệ quỷ của ngày hôm qua, có thể nói là vô cùng yếu, phần lớn tu vi của bọn chúng chỉ mới đạt đến Đạo sĩ trung kỳ, cao nhất cũng chỉ là Đạo sĩ đỉnh phong.
Dưới Hoả Thiên Khí của mình, tôi hoàn toàn có đủ năng lực để nghiền nát bọn chúng.
Chỉ là nhân số của đối phương nhiều như vậy, song quyền khó địch bốn tay, cho nên trong lúc nhất thời cũng khó có thể phân thắng bại.
Mà quan trọng hơn nữa chính là, tình trạng của Phong ca ngày càng trở nên tồi tệ hơn, cơ thể của anh ta cũng đã mờ ảo hơn trước.
Mà mỗi lần anh ta yếu hơn, thân thể của lão Phong cũng sẽ run rẩy theo, thân là một trong song sinh mệnh hồn, cảm giác đau đớn truyền đến từ hồn thể còn lại cũng khiến cậu ta cảm thấy rất khó chịu.
Bảo Khánh Vương đứng ở một bên, vừa nhìn Phong ca đang run rẩy vừa nhìn về phía lão Phong đang cảm thấy khó chịu, thì lại cười “ ha ha” một tiếng rồi nói: “Đêm qua là do bản toạ bất cẩn, nhưng đêm nay, bản toạ sẽ không khách khí nữa. Cho dù hai người có thật sự là người của gia tộc họ Lương thì sao, đêm nay các người cũng phải chết. Hơn nữa, cũng sẽ không có ai biết là do bản toạ làm điều đó!”
Nói xong, ông ta cứ đứng ở đó mà thưởng thức cuộc chiến của chúng tôi với vẻ thích thú.
Mẹ nó, lần này ra ngoài đám người chúng tôi không có mang theo kiếm gỗ đào ở bên mình, cho nên lúc này, cơ hồ là phải dùng tay không để chiến đấu với mười hai con lệ quỷ này.
Mặc dù tu vi của bọn chúng không bằng chúng tôi, nhưng nếu không có pháp khí ở trong tay thì thực sự rất khó đối phó.
Bây giờ muốn tiến cũng không được, muốn lùi cũng không thể, một cảm giác rất khó chịu.
Tuy nhiên, vào thời điểm quan trọng này, Vạn Vi lại xuất hiện.
Sức chân của cô ấy không bằng tôi và lão Phong, cho nên lúc này cô ấy mới bò lên tới sân thượng.
Cô ấy đang thở hổn hển, nhưng khi nhìn thấy chúng tôi đang cùng nhau liều mạng như vậy thì không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Tuy nhiên, cô ấy không chút do dự mà đột nhiên vung tay lên, sau đó khẽ kêu lên một tiếng: "Tiểu Kim!"
Vừa nói xong, con rắn nhỏ màu vàng kia đã từ trong ống tay áo của Vạn Vi phóng ra ngoài, sau đó phóng thẳng vào chỗ của tên yêu đạo kia.
Không chỉ có như thế, một con rết khổng lồ cũng bò ra khỏi ống tay áo bên kia của Vạn Vi.
Ngay khi con rết kia vừa rơi xuống đất, lại dường như biến thành một tia chớp màu đen, tốc độ cực nhanh rồi chĩa thẳng vào chỗ mà đám người chúng tôi đang triền đấu với mười hai con lệ quỷ kia.
Điều quan trọng hơn chính là, Vạn Vi vẫn có khả năng điều khiển Thực Âm Cổ kia.
Sau khi cô ấy thả con rắn và con rết kia ra, còn mở miệng nói: “Tiểu Hắc, trở về!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/968.html.]
Vạn Vi vừa dứt lời, Thực Âm Cổ vốn còn đang ở trong miệng của Phong ca, đột nhiên ngừng hút sức mạnh âm nguyên của Phong ca, trực tiếp ngẩng đầu lên, đôi mắt nhỏ đó còn nhìn chằm chằm Vạn Vi, thậm chí thân thể của nó còn hơi cong lên, tựa hồ muốn nhảy lên lần nữa.
Vương Bảo Khánh thấy thế, sắc mặt hơi thay đổi.
Đầu tiên là tránh được con rắn vàng nhỏ, sau đó trở tay vồ một cái là đã bắt được Thực Âm Cổ đang nhảy lên không trung.
"Cháu gái, đến từ chỗ nào thì về chỗ đó đi, nếu không sư thúc sẽ không khách khí với cháu đâu!" Bảo Khánh Vương lạnh lùng nói.
"Biến đi, đừng có nhận mối quan hệ bừa bãi, tôi không có người sư thúc như ông! Tiểu Kim cắn c.h.ế.t ông ta đi!" Vạn Vi tiếp tục nói.
Con rắn vàng nhỏ lại quay cái đầu rắn của mình lại, bắt đầu tấn công về phía Bảo Khánh Vương thêm lần nữa.
Con rắn nhỏ màu vàng kia giống như một tia chớp vàng, tốc độ của nó cực nhanh, không ngừng tấn công về phía trước.
Con rắn này thoạt nhìn có vẻ là loài rắn độc, nếu bị nó cắn trúng chắc chắn sẽ bị trúng độc mà chết.
Bảo Khánh Vương lộ ra vẻ mặt trấn tĩnh, không ngừng né tránh, đồng thời còn tìm cơ hội thích hợp để g.i.ế.c c.h.ế.t con rắn nhỏ màu vàng đó...
*************
Hôm nay, Vạn Vi đã khiến chúng tôi bị vô cùng kinh ngạc, đặc biệt là những con côn trùng mà cô ấy nuôi.
Ngoại trừ con rắn nhỏ màu vàng đang nhìn về phía chúng tôi ra.
Con rết đen đó không chỉ to, tốc độ nhanh mà còn có thể gây tổn thương đến đám quỷ.
Vừa xuất hiện, nó đã trực tiếp leo lên người của một con lệ quỷ.
Hơn nữa, thứ này vừa leo lên người của một con lệ quỷ thì đã bò về phía cổ của đối phương.
Đợi đến khi nó bò tới cổ thì đã há mồm và bắt đầu cắn xuống.
Sau khi cắn xuống một ngụm, tên lệ quỷ kia đột nhiên gào lên một tiếng, như thể đang cảm thấy vô cùng đau đớn.
Nhưng còn không phải là điều quan trọng nhất, mà điều quan trọng nhất chính là.
Sau một khắc, sắc mặt của con lệ quỷ kia đã thay đổi.
Chỉ thấy ở trên bề mặt da của con lệ quỷ đó lập tức xuất hiện từng đạo kinh mạch màu đen.
Kinh mạch đó không chỉ rong ruổi khắp cơ thể của con lệ quỷ đó, mà chỉ trong thời gian ngắn đã dày đặc giống như mạng nhện.
Cùng với tiếng thét chói tai của con lệ quỷ kia, từng đạo kinh mạch màu đen đã bao phủ khắp toàn thân của nó.