Minh Hôn - 931
Cập nhật lúc: 2024-07-27 21:37:46
Lượt xem: 17
Nếu vậy thì sẽ phải tốn chút công sức.
Nhưng ý tưởng của tôi còn chưa kịp rơi xuống, bên phía Lão Phong đang quay lưng lại với tôi lại đột nhiên mở miệng nói: “Bên này của tôi cũng có!”
Vừa nghe Lão Phong mở miệng, tôi đột ngột quay đầu mà nhìn lại.
Kết quả là khi vừa mới quay lại, khá lắm, ở ngay hướng đối điện Lão Phong cũng bay ra hai con lệ quỷ áo trắng.
Mẹ nó! Nói như vậy thì có tới bốn con sao?
Ba đấu bốn, còn phải bảo vệ một người, điều này có chút áp lực.
Trong lòng tôi nghĩ như vậy, nhưng ngay sau đó, Dương Tuyết cũng lên tiếng: “Bên này cũng có!”
Nghe Dương Tuyết nói như vậy, khiến cho cả người tôi đều run lên một chút, nhưng cũng quay đầu nhìn lại.
Quả nhiên phát hiện, bên phía Dương Tuyết cũng xuất hiện hai con lệ quỷ áo trắng, trên người của chúng tản mát ra âm sát khí nồng đậm.
Thông qua loại khí tức này, tôi có thể đánh giá đại khái tu vi của những con quỷ dữ này đều nằm trong khoảng Đạo sĩ đỉnh phong và Đạo sư sơ kỳ.
Nói cách khác, thực lực của bọn chúng không sai biệt mấy so với thực lực của ba người chúng tôi.
Nhưng xét về số lượng thì đối phương lại có số lượng gấp hai lần chúng tôi.
Lại còn chưa bao gồm tên yêu đạo vẫn chưa lộ mặt và vẫn luôn ẩn mình ở trong bóng tối.
Mẹ nó! Thật là không nghĩ tới, ngoại trừ con lệ quỷ mà chúng tôi đã g.i.ế.c trước đó, thực ra thì vẫn còn có sáu con lệ quỷ khác đang ẩn náu ở trong khu núi rừng này, chẳng trách tên yêu đạo đó lại dám ngạo mạn mà khiêu chiến với chúng tôi, hóa ra là gã đã có sự chuẩn bị đầy đủ.. .
***************************
Hiện tại xem ra, thế cục vô cùng bất lợi đối với chúng tôi.
Bên phía người ta có ít nhất bảy người, mà bên phía chúng tôi cũng chỉ có ba người, hơn nữa còn cần phải bảo vệ một người không có đạo hạnh như Ngô Huệ Huệ.
Cái này đối với chúng tôi mà nói thì không khác gì áp lực.
Tất nhiên, bên phía chúng tôi vẫn còn con át chủ bài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/931.html.]
Mặc dù tôi hết lòng theo đuổi sức mạnh và tu vi, nhưng cũng là một người tham sống sợ chết.
Trừ khi vạn bất đắc dĩ, tôi sẽ không tùy tiện gọi Thượng Quan Thư một nữ quỷ vô cùng cường đại.
Nếu Thượng Quan Thư tới đây, đừng nói là đám lệ quỷ áo trắng này, chỉ sợ là ngay cả đám lệ quỷ áo đỏ cũng đều không đủ để cô vợ trẻ kia của tôi nhét kẽ răng.
Tuy nhiên, Thượng Quan Thư là một cái bảo hiểm cuối cùng, cho nên trước đó tôi phải hoàn toàn dựa vào chính mình.
Chỉ khi chính mình liên tục ở giữa sự sống và cái chết, chỉ khi chính mình trải qua những trận chiến không ngừng thì bản thân mới có thể nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn, mới có thể có được sức mạnh như mong muốn, bảo vệ những người mà bản thân mình yêu mến, cuối cùng là mới có thể chân chính giúp Thượng Quan Thư trả thù, hơn nữa còn có thể lật đổ tà giáo Mắt Quỷ cường đại và khổng lồ kia.
Bởi vì những nhân tố này cho nên tôi mới không có ý nghĩ gọi người đó ra ngoài, tôi chỉ muốn dựa vào chính sức mạnh của bản thân để đánh bại đám lệ quỷ này và cuối cùng là bắt được tên yêu đạo kia.
Lão Phong cũng không bởi vì nhân số của đối phương nhiều mà gọi Phong ca đang ngủ say dậy.
Lúc này chỉ nghe Lão Phong mở miệng nói: "Bởi vì nhân số của đối phương nhiều, cho nên chúng ta sẽ phòng thủ trước, có cơ hội thì hạ tử thủ!" Trong khi Lão Phong đang nói, một tay khác đã lấy Âm Dương Bảo Kính ra.
Tôi và Dương Tuyết đều "ừm" một tiếng, đồng thời quan sát chặt chẽ con lệ quỷ đang đến gần kia.
Mà những con lệ quỷ áo trắng đó đã dừng lại ở vị trí cách chúng tôi khoảng năm sáu mét.
Lúc này, chúng ta đang bị vây ở giữa, nhưng bọn chúng vẫn không nhúc nhích, giống như đang chờ đợi cái gì đó?
Thấy bọn này không tấn công, tôi trực tiếp hừ lạnh một tiếng: "Sao thế? Nhiều người như vậy mà cũng không dám tấn công bọn tao sao? Sợ rồi à?”
Thanh âm của tôi quanh quẩn ở bên trong toàn bộ núi rừng, nhưng sau khi nói xong, bốn phía lại chợt vang lên một thanh âm mơ hồ: "Hả? Mày nóng lòng muốn c.h.ế.t như vậy sao? Vậy để bản toạ thành toàn cho bọn mày vậy!"
Âm thanh này giống như âm hưởng vờn quanh, khiến chúng tôi căn bản vô pháp phán đoán ra được nó phát ra từ hướng nào.
Hơn nữa thanh âm này mới vừa rơi xuống, đôi mắt của sáu con lệ quỷ đang vây xung quanh chúng tôi đột nhiên mở ra, khuôn mặt tái nhợt của chúng đột nhiên lộ ra vẻ dữ tợn.
Không chỉ có như thế, ngay sau đó chỉ nghe sáu thanh âm “Ngao” rít gào, sáu con lệ quỷ kia đột nhiên giơ lợi trảo lên, lộ ra răng nanh rồi bắt đầu tấn công về phía chúng tôi theo sáu hướng.
Nhìn thấy sáu con lệ quỷ kia đã ra tay, ba người chúng tôi cũng không chút do dự, cả người chấn động, trực tiếp vận chuyển khí ở trong đan điền.
Trong nháy mắt này, đạo hạnh trực tiếp được mở ra, mà nó cũng đạt tới mức độ biến hoá lớn nhất.
Cũng trong khoảng khắc này, Dương Tuyết cũng cảm giác được đạo khí của tôi đã khác xa so với trước kia, nó đã đạt tới cảnh giới của Đạo sư, mà điều này cũng khiến cô ấy không khỏi có chút kinh ngạc.