Minh Hôn - 907
Cập nhật lúc: 2024-07-27 21:23:29
Lượt xem: 14
Tất nhiên, tên yêu đạo đầu báo hiện tại không biết rằng nơi ở của chúng tôi là ở trấn Thanh Thạch.
Khi tôi và sư phụ đến miếu Thành Hoàng, tên yêu đạo đầu báo vẫn còn tỏ ra rất ngạc nhiên, nói là chúng tôi đã đuổi theo đến đây.
Từ đó có thể thấy, đối phương cho rằng chúng tôi đã thông qua một phương thức nào đó rồi truy tung đến trấn Thanh Thạch, mà không biết rằng chúng tôi hiện đang sống ở trấn Thanh Thạch.
Từ góc độ này xem ra, dường như tình cảnh của chúng tôi cũng không hung hiểm như tưởng tượng.
Dù sao đối phương cũng không xác định được vị trí của chúng tôi, nếu đã như thế thì cho dù đối phương có muốn báo thù, trong lúc nhất thời cũng tìm không ra chúng tôi.
Có suy nghĩ như vậy, cho nên mọi người đều không muốn rời đi.
Cuối cùng Độc đạo trưởng và sư phụ đã vỗ đùi, bộ dạng rận nhiều không sợ ngứa, nói là cứ làm như vậy đi.
Còn nói với tôi và lão Phong, nên làm thế nào thì cứ làm như thế, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn.
Từ tận đáy lòng, tôi cũng không muốn rời khỏi đây.
Bởi vì bản thân đã sống ở trấn Thanh Thạch này từ khi còn nhỏ, cho nên đối với nơi này vẫn có một cảm tình nhất định.
Nếu kêu tôi rời khỏi nơi này một thời gian, tôi cũng không quá đồng ý.
Hiện giờ chúng tôi đã chọc phải Nhật Nguyệt Thần Giáo và tà giáo Mắt Quỷ, cho nên tình hình có chút xấu.
Nhưng chuyện đã đến nước này, trốn tránh cũng không phải là cách, huống hồ đối tôi mà nói, ở nơi này có nhóm người Hồ Lục gia bảo vệ, huống chi còn có cả Thượng Quan Thư, cho nên chúng tôi cũng không phải là không có thế lực.
Quan trọng nhất là phía sau chúng tôi còn có Âm lộ, thỉnh thoảng có quỷ binh đi qua, quỷ sai lui tới.
Nếu thực sự vẫn không được, vậy thì chúng tôi sẽ chạy đến chỗ đó.
Tôi không tin những tên yêu đạo đó dám làm càn ở trước mặt đám quỷ sai.
Bởi vậy mà chuyện liên quan đến Nhật Nguyệt Thần Giáo và yêu đạo đầu báo kia, cho dù có nghĩ thì cũng chẳng giải quyết được gì.
Về phần chuyện liên quan đến yêu khí ở trong cơ thể của Độc đạo trưởng, tôi thật sự không có manh mối, chỉ có thể đi được bước nào hay bước đó...
Cứ như vậy, chúng tôi đã nói chung quanh về những điều này từ giữa trưa cho đến tối muộn.
Cuối cùng, sau khi Độc đạo trưởng và Lão Phong ở chỗ này ăn cơm, uống chút rượu với chúng tôi xong rồi mới quay trở về Bách Thảo Đường.
Sau khi Độc đạo trưởng và Lão Phong rời đi, sư phụ cũng có chút mệt mỏi, sau khi uống rượu, ông ấy cũng đã trở về phòng từ sớm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/907.html.]
Tôi là người duy nhất còn lại ở trong phòng, mà bản thân cũng không thực sự muốn ngủ, cho nên tôi đã dựa vào ghế sofa và xem TV một cách vu vơ.
Sau một thời gian, tôi chuyển sang chương trình khám phá địa phương nổi tiếng "Chuyện lạ đô thị".
Chương trình này có đôi khi rất vô nghĩa, đặc biệt là các chuyên gia ở trong đó.
Mỗi lần tôi đọc các nhận xét của bọn họ, tôi lại muốn phun cơm.
Tôi dừng lại xem có tin gì lạ không.
Chẳng mấy chốc, người dẫn chương trình có bộ dạng gầy gò giống như con khỉ kia lại xuất hiện.
Vẫn giống như mọi khi, tên này vừa xuất hiện là đã bắt đầu cố làm ra vẻ bí ẩn.
"Hoan nghênh mọi người đã xem chương trình chuyện lạ đô thị đúng giờ, nơi khám phá ra những bí ẩn lớn. Tôi là người dẫn chương trình, Trương Tiểu Nhị..."
Tiếp theo, sau khi Trương Tiểu Nhị nói rất nhiều, lại nói: "Hôm nay chương trình của chúng ta có tên là Xác Chết Kỳ Lạ Trong Công Viên..."
Ngay khi tôi nghe đến đây, một loạt các bức ảnh kinh hoàng đã nhảy ra.
Nhưng vừa nhìn thấy những bức ảnh này, tôi đã đứng hình trong giây lát.
Bởi vì tôi thấy vị trí và những bức ảnh này vừa vặn là công viên nhỏ trong nội thành.
Mà nội dung trong bức ảnh là một ít xương người nát vụn, còn có một ít vết m.á.u đen đã khô, thậm chí còn có áo choàng đen đặc thù của Nhật Nguyệt Thần Giáo...
Đồng tử của tôi đột nhiên phóng đại, lập tức xốc lại tinh thần.
Người khác có thể không biết, nhưng tôi thì biết rất rõ.
Xương vụn ở trong bức ảnh này và những vết m.á.u đen đó từ đâu tới, những cái đó rõ ràng là bộ dạng của đám giáo đồ Nhật Nguyệt Thần Giáo sau khi chết, là bộ dáng cuối cùng sau khi bọn chúng hư thối.
Qua vị trí trên ảnh và vị trí của xác chết, tôi có thể chắc chắn.
Hình ảnh có trong chương trình này thuộc về những tên thủ hạ của tên yêu đạo đầu báo đã bị chúng tôi g.i.ế.c c.h.ế.t ở trong công viên vào đêm hôm trước.
Bởi vì vấn đề này có liên quan đến tôi, cho nên tôi đã chú ý.
Người dẫn chương trình Trương Tiểu Nhị tiếp tục nói: "Trong công viên xuất hiện xương người vỡ vụn, còn có cả vết m.á.u khô, nhưng quần áo để lại vẫn còn mới tinh như lúc ban đầu. vậy đây là hiện trường của một vụ án mạng? Hay là hiện trường vứt xác? Hay là ác quỷ ăn thịt người?"
Tiếp theo, người dẫn chương trình bắt đầu giới thiệu tỉ mỉ về lai lịch của bộ xương, sau đó phỏng vấn mấy ông cụ đang tập thể dục buổi sáng trong công viên.
Người dẫn chương trình còn giả vờ thần bí nói rằng ngày xưa công viên này cũ của pháp trường Thái Thị Khẩu trước đây, phát trường Thái Thị Khẩu này là một nơi như thế nào? Đó là nơi c.h.é.m đầu người khác ở trong thời cổ đại.