Minh Hôn - 866
Cập nhật lúc: 2024-07-26 21:17:30
Lượt xem: 9
Không đầy một lát, tôi đã lao ra khỏi Thượng Quan phủ và đi tới bên ngoài rừng cây, nhưng nơi này vẫn không có tín hiệu.
Tôi tăng tốc, Mạc bà bà thì đi theo phía sau tôi.
Khoảng mười phút sau, tôi đã chạy đến bãi tha ma ở bên ngoài.
Nhưng bỗng nhiên phát hiện ra, mặt trăng hôm nay đặc biệt tròn.
Đây có thể là một trong những nguyên nhân gián tiếp gây ra sự xao động của yêu khí trong cơ thể của tôi, tôi còn nhớ rất rõ cái tên Trương Tử Đào kia cũng bởi vì đêm trăng tròn như thế này, lúc đó gã quên mang theo huyết thực, sau đó lại bị bạn cùng lớp bắt gặp cảnh tượng yêu hóa của gã mà đã bị gã g.i.ế.c chết.
Huống chi thời điểm mà tôi bắt đầu phát tác yêu hoá vừa rồi cũng đúng vào giờ Tý một khắc này.
Đủ loại dấu hiện cho thấy, những người trong nhóm chúng tôi đã bị cảm nhiễm yêu khí, rất có thể là vào ngay lúc này sẽ bị dẫn động yêu khí ở trong cơ thể, từ đó phát sinh yêu hoá.
Nghĩ đến đây, trong lòng tôi càng cảm thấy lo lắng.
Nhưng tín hiệu ở đây cũng không ổn định, lúc có lúc không.
Tôi cắn chặt răng, chỉ có thể tiếp tục chạy về phía trước.
Nhưng trong lòng tôi lại cảm thấy rất lo lắng, bởi vì hậu quả của việc yêu hoá không phải là thứ mà chúng tôi có thể kham nổi.
Nếu như bọn họ có thể giống như tôi, sớm kết thúc cái này thì còn tốt.
Cho dù hiện tại yêu khí còn chưa hoàn toàn bị rút ra, bên trong cơ thể vẫn còn một ít, nhưng ít nhất là tôi đã có thể khống chế được nó, thân thể của mình cũng không bị biến hóa nữa.
Nhưng một khi yêu hoá thành công, ví dụ như cơ thể đã xuất hiện sự đặc thù của việc hoá thú, hoặc là nói yêu khí đã ăn sâu bén rễ, vậy thì coi như là xong luôn rồi.
Chờ đến lúc đó, bọn họ sẽ thực sự biến thành những con quái vật không phải người cũng không phải yêu như đám giáo đồ trong Nhật Nguyệt Thần Giáo ...
Mang trong lòng sự thấp thỏm không yên, tôi lại chạy thêm vài phút nữa, cuối cùng cũng thấy tín hiệu có hai vạch, chưa kịp nghĩ ngợi thì đã vội bấm số của sư phụ.
Điện thoại được kết nối nhanh chóng, tiếng "bíp bíp" vang lên một hồi lâu, nhưng lại không ai trả lời.
Bên phía tôi vừa chạy vừa nôn nóng chờ đợi, vừa thì thầm cầu sư phụ mau nghe điện thoại.
Cuối cùng, sau khi đổ chuông một lúc, điện thoại cũng kết nối được.
Ngay khi điện thoại được kết nối, tôi nghe thấy một tiếng hét "ah".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/866.html.]
Trái tim tôi đột nhiên thắt lại, tôi vội vàng nói với điện thoại: “Sư phụ, hiện tại sư phụ thế nào…”
"Không, không biết như thế nào! Thật, thật khó chịu. Lão Độc và vi sư, thân thể, thân thể lại, lại yêu hoá. A..." Sư phụ nói đứt quãng, cố hết sức để mở miệng, giống như cực kỳ khó chịu và đau đớn.
Tôi quay đầu rồi nhìn lại điện thoại của mình, ngoài sư phụ, tôi mơ hồ có thể nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Độc tiền bối.
Trong lòng phát lạnh, quả nhiên chuyện này đúng như tôi nghĩ.
Sư phụ và Độc tiền bối cũng đã bị lây nhiễm, hơn nữa lúc này còn là đêm trăng tròn và giờ Tý, cho nên mới khiến bọn họ bị yêu hoá như vậy.
Mà bọn họ vẫn chưa tìm ra cách đối kháng với yêu hoá, cho nên lúc này chỉ có thể chịu đựng đau đớn.
Tôi cũng không dám nói nhảm, vội vàng lên tiếng: "Sư phụ và Độc tiền bối lập tức vận khí, trấn áp yêu khí, trì hoãn quá trình thân thể bị biến hóa, con sẽ lập tức chạy qua đó, mọi người kiên trì... "
Su phó nghe đến đó, khó khăn phát ra một chữ “được” ở đầu dây bên kia.
Ngay lập tức, ông ấy không cúp điện thoại ngay mà dường như đã bắt đầu khoanh chân để vận khí.
Bởi vì chuyện này xảy ra đột ngột, cho nên không một ai trong chúng tôi có bất cứ sự chuẩn bị nào.
Ngoại trừ đám người sư phụ, mấy người Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh và Lão Phong cũng có khả năng đã trúng phải yêu khí, hiện tại còn đang bị yêu hoá.
Vì vậy, sau khi thông báo phương pháp xử lý với đám người sư phụ, tôi lập tức cúp điện thoại, vừa vội vã trở về vừa liên lạc với từng người một trong đám người Dương Tuyết...
*****************
Trong lòng xuất hiện một nỗi lo không thể giải thích được, tôi vốn nghĩ rằng vấn đề liên quan đến Nhật Nguyệt Thần Giáo này đã tạm thời kết thúc.
Nhưng tuyệt đối không ngờ được, chuyện này vẫn chưa kết thúc.
Tất cả chúng tôi đều đã trúng phải yêu độc từ lâu mà không hề hay biết, hơn nữa cơ thể còn bị khí độc của Huyết Thi Đan ăn mòn.
Hiện tại là đêm trăng tròn, bỗng nhiên nó lại phát tác khiến cho tất cả chúng tôi đều cực kỳ hoảng sợ.
Tôi nhấc điện thoại lên và nhanh chóng gọi vào số di động của Dương Tuyết, bởi vì tôi muốn biết được sự an nguy của tất cả bạn bè tôi.
Điện thoại cũng đổ chuông được một lúc, sau đó cũng kết nối được, đầu dây bên kia còn chưa kịp nói chuyện, tôi đã vội vàng nói: "Dương Tuyết, cô không sao chứ?"
Lời vừa dứt, Dương Tuyết ở đầu bên kia điện thoại lại lộ ra dáng vẻ uể oải mà nói: "Tôi không sao? Sao thế?"
Dương Tuyết ở đầu bên kia của điện thoại lộ ra dáng vẻ vô cùng không hiểu, như thể cô ấy đang ngủ.