Minh Hôn - 852
Cập nhật lúc: 2024-07-26 21:05:18
Lượt xem: 15
Bởi vì hôm nay chúng tôi đã làm ra náo động như vậy, cho nên chúng tôi nhất định đã nằm trong danh sách phải c.h.ế.t của Nhật Nguyệt Thần Giáo.
Một ngày nào đó, sau khi Nhật Nguyệt Thần Giáo ngóc đầu quay trở lại, chúng tôi nhất định sẽ là những người đầu tiên gặp nạn ...
*****************
Sau khi nghe được tin tức bên ngoài từ trong miệng của Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi, tôi không khỏi cảm thấy hơi tiếc nuối và lo lắng.
Thủ lĩnh và mấy chục tên yêu đạo, hậu quả của việc để toàn bộ bọn chúng trốn thoát là có thể tưởng tượng được.
Những tên yêu đồ của Nhật Nguyệt Thần Giáo này, cứ cách một đoạn thời gian cần phải uống một loại yêu đan nào đó để kiểm soát yêu lực trong cơ thể chúng.
Bằng cách này, bọn chúng có thể dễ dàng được thủ lĩnh của Nhật Nguyệt Thần Giáo tập hợp lại.
Nói cách khác, lần hành động này của chúng tôi cũng chỉ làm cho đối phương bị thương nặng, chứ không thực sự nhổ bỏ và diệt trừ tận gốc.
Đợi đến khi đối phương quay trở lại một lần nữa, vậy nguy cơ và nguy hiểm mà chúng tôi phải đối mặt có lẽ sẽ còn lớn hơn.
Tôi thở dài một hơi, cảm thấy có chút tiếc nuối.
Nhưng chuyện đã phát triển đến mức này, cho dù có cảm thấy tiếc nuối thì cũng không thể làm gì, việc chúng tôi phải giải quyết và đối mặt bây giờ là phải làm gì tiếp theo?
Hậu quả ở nơi này thì nên giải quyết như thế nào mới tốt đây? Phải biết rằng nơi này không phải là một ngọn núi hoang sơ gì hết.
Bởi vì ở ngoài sáng thì nơi này vẫn là một công ty vận chuyển.
Trong mắt của những người bình thường, đây vẫn là một nơi bình thường.
Nhưng bây giờ, chúng tôi đã g.i.ế.c c.h.ế.t mấy chục người ở đây, còn để lại một đống xương trắng nát vụn.
Nếu chuyện này bị phanh phui, tác động của xã hội và dư luận chắc chắn sẽ rất lớn.
Nghĩ đến đây, đám người sư phụ, Độc đạo trưởng, Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh đều đã lần lượt trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/852.html.]
Mọi người hỏi thăm tình hình của tôi, tôi nói mình không sao, bây giờ đỡ hơn nhiều rồi.
Mọi người thấy tôi không có vấn đề gì lớn thì cũng cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.
Tiếp theo, mọi người nghỉ ngơi thêm một lúc, từng người nói về chiến quả của riêng mình, đồng thời cũng phân tích chi tiết về số lượng yêu đồ trốn thoát.
Sau khi tìm kiếm và săn lùng, cuối cùng mọi người đều đã có thể xác định chung rằng số lượng người trốn thoát là ở trong khoảng sáu mươi đến tám mươi người.
Bây giờ trong toàn bộ khu vực nhà máy hậu cần Minh Hậu, chúng tôi là những người duy nhất còn sót lại.
Đối với những tên yêu đồ đã trốn thoát, hiện tại cho dù có muốn tìm lại bọn chúng thì gần như là không thể.
Bởi vì vẻ ngoài của những người này không có gì khác biệt so với người bình thường, một khi hòa vào đám đông thì sẽ biến mất không dấu vết.
Về điểm này, mọi người đều có suy nghĩ giống như tôi, không khỏi tiếc nuối nhưng cũng không tiếp tục truy cứu nữa.
Lúc này chỉ nghe Độc đạo trưởng nói: "Chúng ta tạm thời không đi điều tra thêm về đám yêu đồ của Nhật Nguyệt Thần Giáo đã bỏ trốn, kế hoạch hiện tại là nhanh chóng đưa hai vị đạo hữu đến bệnh viện, đồng thời xử lý tốt hậu quả của những việc ở đây!"
Sư phụ nghe xong cũng khẽ gật đầu, sau đó tôi lại nghe sư phụ nói: "Ừ! Lão Độc nói không sai, hơn nữa cái lò luyện đan này được Nhật Nguyệt Thần Giáo cực kỳ coi trọng, cho nên chúng ta tuyệt đối không thể để lại thứ này cho bọn chúng. Không những phải phá huỷ nó, còn phải phá huỷ cả thứ đã được luyện chế ở bên trong, càng phải lãng phí những viên thuốc mà Nhật Nguyệt Thần Giáo đã dày công luyện chế.”
Sư phụ trịnh trọng nói, sau khi mọi người nghe sư phụ nói xong thì cũng gật đầu, biểu thị đồng ý.
Đồng thời tôi còn bổ sung thêm một câu: "Nơi này mặc dù là một cái cứ điểm của tà giáo, nhưng xét ở ngoài sáng, cho dù có nói thế nào thì nơi này vẫn là một công ty vận chuyển, có hơn một trăm nhân viên."
"Nếu như chúng ta cứ rời đi như vậy, chẳng may cảnh tượng ở nơi này bị người ngoài nhìn thấy, sau đó bị truyền ra ngoài, e rằng sẽ dẫn đến kinh hoảng và suy đoán không cần thiết của người bên ngoài!"
"Nói thì nói như thế, nhưng chúng ta nên làm như thế nào mới được đây?" Dương Tuyết nghi ngờ hỏi.
Dù sao thì ở nơi này chỗ nào cũng có xương cốt nát vụn, từng bãi nối tiếp từng bãi m.á.u đen ở khắp mọi nơi.
Cho dù chúng tôi muốn xử lý thì trong lúc nhất thời cũng không thể xử lý hết được! Thậm chí còn rất dễ bị người khác phát hiện.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều cảm thấy có chút u sầu, nhưng tôi đã nghĩ ra đối sách từ lâu.
Sau đó tôi đối mặt với đám người Dương Tuyết mà mở miệng nói lần nữa: "Rất đơn giản, chỉ cần dùng một mồi lửa đốt cháy toàn bộ căn nhà kho và khu nhà xưởng này là được, cho dù cuối cùng có để lại một ít xương cốt nát vụn thì cũng không sao. Sống không thấy người, c.h.ế.t không thấy xác, chỉ còn dư lại một đống tro tàn, về phần những thứ khác, chúng ta không cần suy nghĩ nhiều như vậy..."
Nghe tôi nói xong, mọi người nhịn không được mà hai mặt nhìn nhau.