Minh Hôn - 744
Cập nhật lúc: 2024-07-23 17:28:33
Lượt xem: 17
Chỉ như vậy chúng tôi mới có thể giữ được tính mạng, hơn nữa giành được ưu thế trước một bước.
Vừa nghĩ đến đó thì thấy gã chỉ còn cách chúng tôi khoảng ba mét.
Đâm hai cái vào đống cỏ dại bên cạnh, thực sự đúng là lục soát một cách cẩn thận.
Những yêu đạo đằng sau gã cười "ha ha ha" khi nhìn thấy cảnh này.
"Tên ngốc này. . ."
"Đại ngốc, mày là khờ thật hay là giả ngốc vậy. Một đống cỏ dại nhỏ như vậy làm sao có thể giấu người? Ngay cả một con mèo cũng giấu không được?"
"Đúng rồi, đại ngốc, mày cố chấp tìm như vậy làm gì?"
"..."
Nghe vậy, tên yêu đạo bị gọi là đại ngốc quay đầu cười ha ha vài tiếng: "Tao, còn không phải do tao nghe thủ lĩnh nói sao? Cho nên, cho nên tao mới tới đó xem có phải thật sự có người trong đó không?"
Yêu đạo đen gầy nghe vậy không khỏi trợn trắng mắt, trên mặt lộ ra vẻ không nói nên lời.
"Được, được, đại ngốc, đừng lục nữa, chúng ta đi bên kia tìm xem..." Yêu đạo đen gầy tiếp tục mở miệng.
Tên bị gọi đại ngốc đó lúc này đang hướng về phía cái hố nơi chúng tôi trốn mà đi đến.
Đồng thời, gã cười "khanh khách", nói: "Được rồi Hữu thủ lĩnh, tôi đi lục soát nơi này trước đã!"
Lúc này tim chúng tôi đều bị nhấc tới tận cuống họng.
Mày mịa nó có ngốc thật không? Ngốc như vậy, bọn chúng đều bảo mày đừng lục soát nữa, mày còn lại đây làm gì?
Lòng tôi hồi hộp vô cùng, nếu gã thật sự tới đây lục soát, chúng tôi có lẽ sẽ thật sự bị lộ.
Ngoại trừ tôi, Từ Lâm Tĩnh cũng có vẻ rất lo lắng, cảnh giác nhìn chằm chằm vào tên yêu đạo đang đến gần.
Mà tên yêu đạo ngu ngốc đó thực sự tính toán lục soát nơi chúng tôi đang trốn.
Hơn nữa đã xuất hiện ở trên hố đất của chúng tôi, mấy tên yêu đạo phía sau gã lúc này đã lần lượt quay người, chuẩn bị đi đến những nơi khác.
Chỉ có tên đại ngốc này vẫn còn nghiêm túc, gã thế nhưng đột ngột cúi xuống, cố gắng lấy ra đám cỏ dại che phủ chúng tôi.
Thấy vậy, đồng tử của tôi không ngừng giãn ra.
Xong rồi, thực sự sắp bị phát hiện rồi.
Tôi nắm chặt kiếm gỗ đào trong tay, chuẩn bị ra tay.
“Đại ngốc, đi thôi!” Một tên yêu đạo thúc giục.
Tuy ngoài miệng tên đại ngốc này trả lời, nhưng tay gã lại bất ngờ nắm lấy một nắm cỏ dại, nhấc lên tại chỗ.
Một giây đó, tôi biết mọi chuyện đã xong rồi, bị phát hiện rồi.
Ngàn tính vạn tính, nhưng lại không tính được trong đám yêu đạo lại có một tên yêu đạo ngu ngốc như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/744.html.]
Vị trí mà chúng tôi trốn được ngụy trang rất tốt, có một số cỏ dại đặt trên mặt đất bằng phẳng.
Người bình thường gần như sẽ không có bất cứ nghi ngờ gì, nhưng gia hỏa này vì thiếu thông minh, đã khiến nơi ẩn núp hoàn hảo của chúng tôi bị bại lộ.
Ngay sau khi tên đại ngốc này vừa nắm lấy một nắm cỏ dại, thì đột nhiên gã nhìn thấy một cái hố đất ở phía dưới.
Phát hiện ra tôi và Từ Lâm Tĩnh đang nằm ngang bên trong hố.
Lúc này, tôi quay đầu lại lạnh lùng nhìn gã.
Đại ngốc giật mình định mở miệng.
Nhưng đã quá muộn, mặc kệ mày ngốc thật hay là giả ngốc.
Nếu mày đã lựa chọn trở thành giáo chúng của tà giáo Mắt Quỷ, lựa chọn trở thành yêu đạo, vậy thì mày chính là kẻ thù của bọn tao.
Sắc mặt tôi trầm xuống, từ trong hố đất nhảy lên.
Hơn nữa trên tay không hề có chút do dự, thậm chí còn mang theo một tia tàn nhẫn.
Tôi không chút do dự đ.â.m một kiếm vào n.g.ự.c của tên yêu đạo đó.
Thanh kiếm gỗ đào được rót thêm đạo lực trở nên vô cùng sắc bén.
"Vù" một tiếng, liền đ.â.m tên yêu đạo đó ngã gục tại chỗ.
Cùng lúc đó, Từ Lâm Tĩnh, lão Phong và Tiểu Mỹ từ hố đất khác cũng lập tức nhảy lên.
Bởi vì động tĩnh từ phía chúng tôi cũng đột nhiên thu hút những tên yêu đạo đã xoay người rời khỏi.
Khi quay lại và nhìn thấy một cảnh như vậy, chúng vô cùng ngạc nhiên.
Không thể tin vào mắt mình, chúng không ngờ chúng tôi lại ẩn mình dưới lớp cỏ dại ít ỏi mà chúng đã bỏ qua.
Khi chúng còn đang ngạc nhiên, tôi đã rút thanh kiếm gỗ đào trong tay ra.
Mà phần n.g.ự.c của tên đại ngốc đó đã bị m.á.u tươi nhuộm đỏ.
Gã hơi cúi đầu nhìn n.g.ự.c mình, sau đó quay đầu nhìn về phía sau: “Hữu, Hữu thủ lĩnh, thì ra bọn họ thật sự, thật sự ở…”
Nói xong, yêu đạo trợn tròn mắt, dưới chân mềm nhũn “phịch” một tiếng đã nhẹ nhàng ngã xuống đất.
Yêu đạo đen gầy và những tên khác nhìn thấy cảnh này đều hít vào một hơi khí lạnh.
Mà tôi lại trừng mắt liếc nhìn họ, sau đó nói với những người xung quanh: "Chúng ta đi ..."
Nói xong, chúng tôi không chút do dự quay người lao thẳng vào làn sương mù.
Nháy mắt khi chúng tôi quay người, đối phương cuối cùng cũng phản ứng lại.
Liền nghe yêu đạo đen gầy nói: "Mau, mau thông báo cho hai vị đà chủ cùng thiếu chủ, nói là đã phát hiện đám người Đinh Vĩ, lập tức phát tín hiệu!"
Ngay khi yêu đạo đen gầy mở miệng, một trong những tên yêu đạo đột nhiên lấy ra một chiếc sừng hình lưỡi liềm rồi thổi.