Minh Hôn - 741
Cập nhật lúc: 2024-07-23 17:26:58
Lượt xem: 13
Đối với những lệ quỷ hung ác, yêu đạo độc ác gì gì đó, tuyệt đối sẽ không bao giờ mềm lòng hay thấy áy náy.
Một kiếm đi qua đ.â.m thẳng vào tử huyệt, nháy mắt đã g.i.ế.c c.h.ế.t tên yêu đạo đó.
Bên kia, lão Phong và Phong ca đang đồng thời tấn công.
Hai người bọn họ vốn là anh em, dù Phong ca luôn nhìn lão Phong không vừa mắt, nhưng hai người họ vẫn phối hợp rất ăn ý.
Hơn nữa, yêu đạo mà họ phải đối mặt đã sợ hãi đến chân yếu tay mềm, lúc này làm gì còn sức chiến đấu nữa?
Kết quả mới qua một chiêu đã phải c.h.ế.t dưới kiếm của Phong ca.
Về phần người còn lại, tôi thậm chí còn chưa cho gã bất kì cơ hội nào.
Thi triển kiếm pháp độc môn mà Thượng Quan Thư đã dạy cho, nháy mắt đã tấn công.
Lấy một góc độ ám sát xảo quyệt, sau đó tấn công một cách chớp nhoáng.
Yêu đạo giơ kiếm lên đỡ, nhưng đáng tiếc sự nhanh nhẹn và tốc độ của gã đã bị sự sợ hãi làm suy giảm rất nhiều.
Chỉ cảm thấy vùng n.g.ự.c đau đớn, tôi đã đ.â.m thanh kiếm vào n.g.ự.c gã.
Tôi không có tâm trạng thưởng thức ánh mắt không cam lòng của gã, lại càng không có tâm trạng thương hại cho việc sống c.h.ế.t của những tên yêu đạo này.
Đối với tôi, những tên yêu đạo này, g.i.ế.c một tên thì sẽ ít đi một tên.
Lúc này, chúng tôi đã g.i.ế.c hết yêu đạo và quỷ nô canh giữ cửa núi, không còn ai có thể ngăn cản chúng tôi.
Ngay sau đó, tất cả chúng tôi mạnh mẽ kéo lấy cửa núi.
Cánh cửa này được làm bằng gỗ đặc chế, bên ngoài bọc một lớp sắt, trên đó có khắc kí hiệu quỷ ba mắt.
Lão Phong và tôi thu hồi kiếm, kéo chặt cửa núi.
Tôi phát hiện cánh cửa này rất nặng, thiết kế cũng rất kỳ quái. Nếu không kéo cửa núi, nó sẽ tự động đóng lại.
Cần rất nhiều sức mới có thể tác động đến nó và giữ yên tư thế này.
Nhưng bây giờ chạy trốn quan trọng hơn, nên tôi cắn răng kéo cánh cửa ra.
“Đi!” Tôi mạnh miệng nói.
Hồ ly nhỏ và Từ Lâm Tĩnh thấy chúng tôi đã mở cửa núi ra, cũng không chút do dự.
Cơ thể nhoáng một cái liền lao ra khỏi cửa núi.
Phong ca cũng nhanh chóng rời đi, đồng thời tôi cũng ra hiệu cho lão Phong rời đi.
Lão Phong cũng không cùng tôi đôi co, buông lỏng tay nhanh chóng lao ra ngoài.
Lão Phong vừa buông ra, suýt chút nữa tôi đã không giữ được. Lực tác động khổng lồ của cửa núi này đã lôi kéo tôi một đoạn.
Tôi kéo chặt cửa, gân xanh trên cổ đều nổi lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/741.html.]
Sau khi thấy lão Phong rời đi, tôi cũng chuẩn bị rời khỏi.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền đến: "Đinh Vĩ, mày phá hủy thân thể của tao, hôm nay tao phải g.i.ế.c mày!"
Giọng nói rất lớn, được truyền ra từ trong khe núi.
Nhìn kỹ thì phát hiện đó là Trương Tử Đào.
Vẻ mặt gã hung ác, tựa hồ hận tôi thấu xương.
Lúc này chân không chạm đất, đang từ xa bay tới, tốc độ cực nhanh.
Lại nhìn những tên yêu đạo và quỷ nô kia chỉ cách tôi chưa đầy một trăm mét.
Khoảng cách như vậy có thể nói là rất nguy hiểm.
Đặc biệt là đối với những quỷ hồn cùng quỷ nô đó, một trăm mét không phải là khoảng cách lớn lao gì đối với chúng.
Bởi vì bọn chúng bay, tốc độ hầu như nhanh hơn gấp đôi so với chúng tôi.
Lúc này tôi cũng không có tâm trạng nói nhảm với Trương Tử Đạo, nên chỉ hừ một tiếng với gã: “Mẹ kiếp…”
Nói xong trong nháy mắt đã chạy ra ngoài.
Nhưng sau khi đi, tôi không chạy về phía trước ngay.
Thay vào đó, tôi nhanh chóng rút ra một lá bùa cực lớn và dán nó lên cửa núi.
Lá bùa không dành cho những tên yêu đạo đó, nhưng nó lại có tác dụng rất lớn trong việc ngăn chặn những tên quỷ nô, có thể làm chậm tốc độ của bọn chúng.
"Lão Đinh, cậu làm gì vậy? Nhanh lên." Lão Phong thúc giục.
“Đinh Vĩ, nhanh lên, đừng dán nữa!” Từ Lâm Tĩnh cũng cau mày nói.
Sau khi dán năm lá bùa xong, tôi không chút do dự nhanh chóng chạy về hướng đám người lão Phong: “Đến đây!”
Nói xong, mấy người chúng tôi chạy nhanh về phía trước, lập tức rơi vào sương mù dày đặc.
Bởi vì tôi đã dán một vài lá bùa lên, những tên quỷ nô đó không thể lập tức vượt qua cửa núi ngay được.
Đặc biệt là Trương Tử Đạo, gã mới vừa tiếp xúc với cửa núi thì đã bị uy lực của lá bùa làm cho chấn động một chút.
Không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đợi những tên yêu đạo chạy chậm phía sau đuổi đến.
Sau khi chờ mở cửa núi và tháo lá bùa xuống mới có thể tiếp tục đuổi theo.
Mà chờ khi Trương Tử Đạo và những quỷ nô đuổi theo ra khỏi cửa núi, còn có thể thấy được bóng dáng của chúng tôi không? Sương mù dày đặc bên ngoài hoàn toàn không thể nhìn thấy cái gì.
Tất nhiên, thân là quỷ, chúng có thể thông qua khứu giác ngửi thấy mùi phát ra từ cơ thể chúng tôi, từ đó đuổi theo.
Nhưng chúng tôi cũng có chuẩn bị mà đến, trên người dán đầy bùa nín thở.
Vì vậy, khi bọn chúng đuổi theo ra ngoài cửa núi thì đã mất dấu chúng tôi