Minh Hôn - 734
Cập nhật lúc: 2024-07-22 16:40:39
Lượt xem: 18
Chúng tôi rẽ trái rẽ phải theo hướng dẫn của yêu đạo đen gầy, trong phút chốc đã đến tầng thứ ba.
Trong khoảng thời gian đó cũng không thấy bất kì yêu đạo nào, chỉ gặp phải một vài quỷ hồn canh gác.
Nhưng những quỷ hồn này cùng lắm cũng chỉ là quỷ nô canh gác mà thôi, dưới sự hướng dẫn của yêu đạo đen gầy, chúng tôi đã vượt qua nơi bị quỷ nô canh giữ rất dễ dàng.
Khi đến tầng thứ ba, chúng tôi cảm thấy nơi này khác thường.
Âm sát khí ở đây rất nặng, hơn nữa trong không khí còn có mùi xác c.h.ế.t nồng đậm.
Dưới Thiên Nhãn, chúng tôi có thể thấy rõ có hàng chục quỷ nô đang canh giữ con đường.
Những quỷ nô đó trôi nổi qua lại trên lối đi giống như cái xác không hồn.
Nhưng từ hơi thở tỏa ra từ trên cơ thể của chúng, chúng tôi có thể biết được những quỷ nô này không hề đơn giản, có thể nói là rất lợi hại.
Không đánh thì không sao, nhưng một khi đánh thì nhất định sẽ bị chúng quấn lấy, khó thoát ra được.
Thậm chí sẽ bị quỷ nô ở đây trực tiếp g.i.ế.c chết, căn bản không có khả năng trốn thoát.
Ngoài quỷ nô, ở cuối lối đi còn có hai con cương thi đang đứng yên nhắm mắt, nhưng trên người hai con cương thi này đều có lông tơ màu đen.
Tôi không khỏi sửng sốt, lông đen, đó thế mà lại là cương thi lông đen.
Hai con cương thi lông đen này không đùa được đâu.
Chỉ cần một con thôi cũng đủ để g.i.ế.c bất kỳ ai trong chúng tôi.
Không ngờ trong này lại dưỡng ra được hai con cương thi lông đen.
Dưới ánh đèn xanh thẫm, trông chúng vô cùng quái dị và đáng sợ.
Những âm sát khí đó, còn có múi xác c.h.ế.t nồng đậm kia, chính là đang phát ra từ cơ thể của những quỷ nô và hai con cương thi này.
“Đây, đây là tầng thứ ba, Bích Lạc, Bích Lạc Thạch ở tận cùng bên trong phòng đá.” Yêu đạo đen gầy khẩn trương nói.
"Tốt lắm! Dẫn bọn tao tới đó, chỉ cần lấy được Bích Lạc Thạch, bình an vô sự rời khỏi đây, tao có thể đảm bảo tuyệt đối sẽ không g.i.ế.c mày." Tôi hờ hững nói.
Yêu đạo đương nhiên biết tính mạng của gã đang nằm trong tay chúng tôi, đạo hạnh của gã đã bị phong ấn, hơn nữa đạo hạnh của gã vốn cũng không cao.
Chúng tôi nhiều người như vậy, gã làm sao có cơ hội trốn thoát?
Lúc này chỉ có thể thuận theo ý chúng tôi, nếu không, hậu quả tất nhiên sẽ là cái chết.
Yêu đạo đen gầy sợ chết, cũng thấy rõ tình hình.
Lúc này, gã cười cười với chúng tôi, liên tục gật đầu không chút do dự: "Được được, tiểu nhân đã hiểu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/734.html.]
Nói xong, yêu đạo đen gầy xoay người đi thẳng về phía trước.
Để đề phòng, chúng tôi cảnh giác nhìn chằm chằm vào yêu đạo đen gầy này.
Một khi gã có bất kỳ hành động nhỏ nào, chúng tôi đều có thể g.i.ế.c gã ngay lập tức.
Chúng tôi mới đi về phía trước được vài mét, yêu đạo đen gầy liền hét lên với đồng bọn: “Tránh ra, tao muốn kiểm tra Bích Lạc Thạch!”
Giọng nói uy nghiêm của yêu đại đen gầy vang lên, âm thanh vừa xuất hiện, những quỷ nô đang trôi nổi qua lại trong lối đi đột nhiên dừng lại.
Chúng không đáp lại, nhưng rất có ý thức lui sang hai bên.
Đồng thời cúi đầu, bất động.
Yêu đạo đen gầy thấy vậy, lại quay đầu lại, nặn ra một nụ cười khó coi với chúng tôi, sau đó dẫn chúng tôi đi tiếp.
Tôi thật sự có chút kinh ngạc, yêu đạo này đúng là có chút không tầm thường, hiển nhiên là có địa vị gì đó ở trong phân đà Mắt Quỷ.
Lối đi tương đối dài, ước chừng bốn đến năm mươi mét, rộng ba bốn mét.
Đi trong lối đi tối tăm này, xung quanh còn có hàng chục con ác quỷ.
Nghe thấy tiếng bước chân của chính mình không ngừng vang vọng, xuyên qua từng con lệ quỷ đang cúi đầu, loại cảm giác này rất là đáng sợ.
Tôi vực dậy tinh thần, tay nắm chặt kiếm gỗ đào, mồ hôi lạnh toát ra sau lưng, không dám lơi lỏng.
Đối với lão Phong, Từ Lâm Tĩnh và hồ ly nhỏ Tiểu Mỹ, tình hình của họ cũng không khác tôi bao nhiêu.
Chúng tôi hiện tại đã tiến sâu vào phía trong cùng của phân đà núi Lang Nha, nếu gây ra động tĩnh gì ở đây, chúng tôi thực sự không thể chạy thoát được.
Mọi người đều rất lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể cắn răng tiết tục bước về phía trước.
Đoạn đường chỉ năm mươi mét lại khiến chúng tôi có cảm giác như đã đi được năm trăm mét, năm ngàn mét.
Chờ chúng tôi đi qua con đường được canh giữ bởi hàng chục quỷ nô, đi vào cánh cửa của căn phòng đá ở cuối lối đi.
Tôi càng đè thấp hơi thở của mình, mặc dù cương thi lông đen hai mắt nhắm lại, nhưng hai thứ này vẫn không ngừng thở phì phò.
"Hô... Hô..."
Âm thanh rất lớn, mỗi một lần đều giống như hơi thở cuối cùng.
Đây là tiếng thở phì phò đặc trưng của cương thi, khiến người nghe sởn gai ốc.
Yêu đạo dẫn đường đi tới đây, dừng một chút, sau đó nói với hai con cương thi lông đen đang nhắm mắt: “Tránh ra, tao muốn đi vào.”
Lời vừa dứt, hai con cương thi lông đen đang giữ cửa lập tức mở to mắt.