Minh Hôn - 722
Cập nhật lúc: 2024-07-22 16:33:27
Lượt xem: 25
Khi thi quái đã đi xa, mọi người mới thở phào nhẽ nhõm.
Từ Lâm Tĩnh càng tỏ ra vui vẻ hơn, nói: "Mẹ của tôi ơi! Đó có phải là thi quái do tà giáo Mắt Quỷ nuôi dưỡng không? Thật là kích thích mà, nó giống như cương thi trong Resident Evil vậy!"
Thấy vẻ mặt hưng phấn của cô ấy, tôi không khỏi co giật vài cái.
Chết tiệt, vừa rồi nguy hiểm như vậy, nhưng cô nàng này vẫn cảm thấy kích thích mới ghê chứ.
Tôi còn chưa kịp mở miệng, Lão Phong ở bên cạnh đã mở miệng nói: “Thứ này không phải là cương thi, hẳn là thuộc về 18 loại t.h.i t.h.ể biết đi, tuy rằng không lợi hại bằng cương thi mình đồng da sắt, nhưng nó vẫn có thi độc, một khi bị nó làm bị thương, sẽ rất nguy hiểm!"
Nghe được Lão Phong nói như vậy, tất cả mọi người khẽ gật đầu, không dám khinh thường.
Sau đó, chúng tôi không có ý định tiếp tục trốn ở đây. Thay vào đó là bắt đầu cẩn thận rời đi, rồi đi sang một hướng khác để điều tra tình hình bên dưới.
Một lúc sau, chúng tôi đến một đống đá.
Xuyên qua khe đá, chúng tôi bắt đầu quan sát khe núi ở phía dưới thật kỹ.
Dưới Thiên Nhãn, ngoại trừ những thành viên của giáo chúng của tà giáo Mắt Quỷ đang tế luyện lệ quỷ, bồi dưỡng cương thi ra, tôi còn nhìn thấy rất nhiều u hồn dã quỷ khác.
Những u hồn dã quỷ này ngây ra như phỗng giống như là đã mất đi thần trí, lần lượt bị những tà giáo Mắt Quỷ kia đẩy vào huyết trì.
Những u hồn dã quỷ kia vừa rơi vào trong huyết trì, liền bị vô số bàn tay ở trong huyết trì kéo xuống, chìm chìm nổi nổi, vô cùng đáng sợ.
Nhưng những thành viên của Mắt Quỷ đứng bên ngoài huyết trì đang không ngừng khuấy động nó bằng một cây gậy, tư thế đó trông giống như đang nấu canh vậy...
********************
Phân đà của Mắt Quỷ ở núi Lang Nha hoàn toàn chính là một nhà máy chế tạo quỷ nô.
Tôi hít một hơi thật sâu, không khỏi cảm thấy có chút kinh dị.
Đồng thời, chúng tôi còn tiếp tục thăm dò xung quanh để thu thập một số thông tin tương đối có lợi cho mình.
Chúng tôi thấy rằng mặc dù bên dưới có rất nhiều u hồn dã quỷ, nhưng âm sát khí cũng rất nặng.
Nhưng có vẻ như giáo chúng của tà giáo Mắt Quỷ cũng không nhiều.
Nhìn tới nhìn lui hồi lâu, cũng chỉ tìm được mười mấy người mà thôi.
Mặc dù vậy, chúng tôi không dám bất cẩn dù chỉ một chút.
Có trời mới biết đám giáo chúng này có đạo hạnh tới đâu, nói không chừng đều là cao thủ giống như Quỷ Tam Nguyên gì đó, như vậy sẽ rất nguy hiểm.
Cứ như vậy, chúng tôi đã ở bên ngoài khe núi ở phía trong của núi Lang Nha quan sát nguyên một đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/722.html.]
Cho đến sáng sớm ngày hôm sau, mọi người mới tìm được một hốc đá tương đối khuất để ẩn nấp và nghỉ ngơi.
Ở bên ngoài có rất nhiều cỏ dại và bụi gai gì đó, trông có vẻ rất dễ ẩn nấp.
Mọi người thức cả đêm cho nên nguyên một đám đều cảm thấy khá mệt, chính vì thế mà chúng tôi đã dựa lưng vào hốc đá nghỉ ngơi.
Tôi mang theo một ít thức ăn, nhưng cũng không mang được nhiều lắm, chỉ có thể miễn cưỡng giảm bớt cơn đói của mình một chút.
Chúng tôi ở bên trong hõm đá ngủ nửa ngày và đợi đến lúc xế chiều, chúng tôi nhìn xuống bên dưới khe núi một lần nữa.
Trong khe núi, vào ban ngày thì yên tĩnh hơn nhiều, còn những huyết trì đó cũng đã được che phủ bởi những tấm vải màu vàng.
Nhìn qua trống rỗng, âm u đầy tử khí.
Nhưng tất cả chúng tôi đều biết, lúc này, những con thi quái và quỷ nô đó đều đang trốn trong các hang động gần đó.
Vì vậy, chúng tôi còn phải chờ.
Chờ đến nửa đêm vào đêm nay, khi những thi quái và quỷ nô đó tập hợp ra ngoài để hấp thụ tinh hoa của đất trời, chúng tôi mới có thể bắt đầu lẻn vào.
Cho nên lúc này chỉ có thể trở lại hốc đá và tiếp tục đi ngủ.
Nhưng đến tối, tôi đã bắt đầu sắp xếp kế hoạch hành động.
Căn cứ vào cuộc điều tra đêm qua, chỉ có một con đường duy nhất mới có thể tiến vào khe núi.
Nhưng ở nơi đó, thi khí cao ngất trời, quỷ ảnh rất nhiều.
Nơi đó còn có rất nhiều thi quái và quỷ nô canh gác, chính vì vậy mà chúng tôi không thể đi con đường này được.
Cho nên chỉ có thể men theo vách núi cách đó không xa, lợi dụng những dây leo kia chậm rãi đi xuống.
Chỉ bằng cách này thì mới có thể tiến vào khe núi.
Đợi đến khi chúng tôi vào được trong khe núi rồi, chúng tôi mới có thể đi từng bước một và cố gắng tìm cách đi vào một cái hang động ở trong khe núi.
Đó hẳn là nơi cất giữ Bích Lạc Thuỷ và là nơi nghỉ ngơi của đám giáo chúng kia.
Sau khi sắp xếp chi tiết xong, mọi người chờ đến khi đồng hồ chỉ đến nửa đêm.
Đợi một hồi lâu, cuối cùng cũng đến mười giờ rưỡi tối.
Tôi thấy vẫn còn nửa giờ nữa, vì vậy tôi quyết định hành động.
Chúng tôi không có nhiều thời gian, tổng cộng chỉ có hai giờ.
Đi vào và đi ra phải được thực hiện trong vòng hai giờ này.