Minh Hôn - 614
Cập nhật lúc: 2024-07-20 16:30:01
Lượt xem: 18
Trương đạo diễn nghe vậy thì vẻ mặt của ông ta lập tức thay đổi.
"Đinh, Đinh đạo trưởng, vậy, vậy chúng tôi phải làm sao bây giờ? Anh xem, tôi đã mang theo toàn bộ người và đạo cụ đến đây rồi, nếu như quay phim không thành, vậy thì sẽ rất khó giải thích với bên phía nhà đầu tư!" Trương đạo diễn nói với vẻ mặt chua xót.
Ngô Huệ Huệ và Tình Minh Tuyết cũng nghe thấy những gì tôi nói, cho nên lúc này cũng không khỏi kinh hãi.
Thỉnh thoảng dò xét bốn phía, bộ dáng của bọn họ có chút mất tự nhiên.
"Trương đạo diễn yên tâm, có tôi ở đây, đương nhiên là sẽ giải quyết ổn thỏa cho ông. Tối nay ông tạm thời dừng lại nghi thức khởi động máy, dẫn mọi người về trước đi, miễn cho một hồi trời tối khiến những thứ đó xuất hiện. Sau khi tôi dọn dẹp xong những thứ đó thì ông lại tới đây!” Tôi tiếp tục mở miệng nói.
Trương đạo diễn nuốt nước miếng, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, nhưng ông ta rất tin tưởng vào lời nói của tôi.
Lúc này lại liếc mắt nhìn qua miếu thổ địa, sau đó nhìn nhân viên công tác ở xung quanh, rồi nói: "Được, Đinh đạo trưởng, tôi nghe lời anh. Vậy làm phiền Đinh đạo trưởng rồi, nếu đoàn làm phim của chúng tôi lựa chọn lại địa điểm quay phim khác thì sẽ không kịp thời gian!”
Tôi khẽ cười: "Yên tâm, mọi người cứ về trước đi!"
Trương đạo diễn cũng không dám chậm trễ, bởi vì lần quay phim trước, trong đoàn phim của bọn họ đã c.h.ế.t mất hai người.
Cho nên ông ta không muốn gây ra cái c.h.ế.t nào nữa, lúc này cũng vội vàng quay người nói với nhân viên công tác đang có mặt: “Đinh đạo trưởng vừa mới xem phong thủy và xem thời gian, nói hôm nay không phải là ngày lành tháng tốt, chúng ta trở về khách sạn ở trong thành phố trước, chờ đến giờ thì chúng ta lại đến!"
Nói xong, Trương đạo diễn bắt đầu xua đuổi đám đông xung quanh.
Dù sao thì đây cũng là lời mà tôi đã nói với Trương đạo diễn, nhân viên ở khu vực bên ngoài không hiểu tình hình, chỉ cảm thấy tôi đang nói suông, coi tôi là một tên Thần Côn.
***Thần Côn***: kẻ lừa đảo.
Nhưng khi Trương đạo diễn lên tiếng, những người này cũng không thể nói gì, bởi vì tất cả bọn họ đều phụ thuộc vào Trương đạo diễn để kiếm cơm.
Cho dù tối nay không thể khởi công, bọn họ vẫn được trả tiền, cho nên những người này đều cảm thấy rất vui.
Vì vậy, ngay khi Trương đạo diễn nói xong câu này, những người xung quanh ông ta bắt đầu thu dọn, chuẩn bị lên xe trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/614.html.]
Lúc này, Ngô Huệ Huệ và Tình Minh Tuyết cũng quay đầu lại.
Cùng lúc đó, Ngô Huệ Huệ nói với tôi: “Đinh Vĩ, ở đây thực sự có quỷ sao?”
Khi nhắc đến từ "quỷ", Ngô Huệ Huệ cau mày, âm thanh rất nhỏ.
Tôi cũng không lừa cô ấy, trực tiếp nói: "Hiện tại không có, nhưng trời sắp tối rồi cho nên cũng khó nói lắm! Tốt hơn hết là cô và đám người Trương đạo diễn trở về trước đi! Tối nay tôi sẽ ở lại đây xử lý sạch sẽ những thứ này, sau đó mọi người lại tới đây cũng không muộn!"
Ngô Huệ Huệ hít vào một ngụm khí lạnh, Tình Minh Tuyết sợ tới mức tái mét mặt mày, cô ấy lôi kéo Ngô Huệ Huệ thật mạnh.
"Anh Đinh, cô gái ở bên trong đó thật sự là đạo sĩ của phái Mao Sơn à! Hôm nay hai người sẽ ở lại đây thật hả?" Tình Minh Tuyết run rẩy nói.
Nhưng tôi chỉ mỉm cười: "Đừng thấy cô gái đó còn nhỏ tuổi, nhưng là người của phái Mao Sơn chính hiệu, đạo hạnh của cô ấy nhất định không tệ, cho nên cô yên tâm đi."
Ngay khi lời nói của tôi vừa dứt, Ngô Huệ Huệ lại nói với tôi: "Thực sự, thực sự làm phiền anh rồi."
"Chuyện nhỏ thôi, đó không phải là việc của tôi sao! Mau trở về đi! Trời sắp tối rồi." Tôi nói tiếp.
Ngô Huệ Huệ và Tình Minh Tuyết cũng biết bản thân mình không thể giúp được gì nhiều nên cả hai đều "ừm" một tiếng, vẫy tay với tôi rồi quay người rời đi!
Thấy cả đoàn làm phim đã lần lượt lên xe, tôi lấy điện thoại di động ra gọi cho sư phụ.
Sư phụ vừa nhận được điện thoại của tôi liền mở miệng hỏi: "Con đang ở đâu? Trời cũng sắp tối rồi, sao giờ còn chưa về?"
Sư phụ có chút trách móc tôi, mà tôi cũng không dám nói nhảm với ông ấy: "Sư phụ, bên chỗ này của con xảy ra chút chuyện, hôm nay con gặp được một đạo sĩ của phái Mao Sơn, nơi này có mấy con quỷ búp bê, con dự định diệt trừ mấy con quỷ búp bê này với cô ấy!"
"Hả? Quỷ búp bê? Có bao nhiêu con? Con tìm được ở đâu vậy? Những con quỷ búp bê này có sừng đen không? Da đen, da đỏ hay là da trắng..." Sư phụ ở đầu dây bên kia điện thoại tỏ ra vô cùng kinh ngạc, liên tục hỏi mấy vấn đề liền.
Tôi cảm thấy có chút bồn chồn, tôi chưa thấy mà, làm sao tôi biết được?
Nhưng tôi cũng không chần chờ, sau đó tôi kể cho sư phụ nghe tất cả những chi tiết mà tôi biết.
Sư phụ nghe xong khẽ gật đầu: "Vậy cũng được, con cũng nên cẩn thận một chút. Đúng rồi, nhớ để lại địa chỉ cho vi sư, lát nữa vi sư sẽ tới đón con!"