Minh Hôn - 598
Cập nhật lúc: 2024-07-19 19:19:56
Lượt xem: 23
Chỉ là khí chất và biểu cảm lại khác hoàn toàn với lão Phong.
Thấy vậy, Độc đạo trưởng và tôi đều tỏ ra ngạc nhiên.
Sau khi nhìn anh ta thêm vài lần nữa, chúng tôi quay đầu lại và nhìn lão Phong đang dựa vào giường.
Trong thâm tâm tôi có thể chắc chắn rằng, người đang xuất hiện ở trước mặt chúng tôi đây chính là Phong ca – Hàn Tuyết Phong.
Ngoài chúng tôi ra, ngay cả lão Phong cũng dùng vẻ mặt kinh ngạc mà nhìn về phía Phong ca đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình.
Trong phòng im lặng vài giây, sau đó lão Phong là người đầu tiên lên tiếng: "Anh, anh là, anh là anh trai của tôi, Hàn, Hàn Tuyết Phong?"
Người đàn ông liếc nhìn lão Phong, khinh thường nói: "Nói nhảm! Nếu không phải thì cậu cho rằng tôi là ai?"
Lời vừa dứt, tôi và Độc đạo trưởng đang đứng ở bên cạnh đều nhịn không được mà hít vào một ngụm khí lạnh.
Mẹ nó! Tình huống gì đây? Cái này cũng làm người ta chấn kinh quá rồi?
Trước khi bắt đầu, Độc đạo trưởng cũng đã nói rằng lão Phong là song sinh mệnh hồn và hồn phách quấn quanh nhau.
Ông còn trực tiếp phủ nhận khả năng hai đạo hồn phách có thể đồng thời xuất hiện, huống chi hồn phách rời khỏi thân thể là càng không có khả năng.
Chỉ có thể là lão Phong tỉnh, hoặc là Phong ca tỉnh lại mà thôi.
Ngoại trừ cái chết, hai người không thể nào đồng thời xuất hiện, huống chi là hồn lìa khỏi xác.
Nhưng hôm nay, hồn phách của Phong ca lại có thể từ trong cơ thể bay ra ngoài, xuất hiện ở trước mặt mọi người, điều này làm sao không khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn và kinh ngạc được chứ?
Như vậy, chẳng phải có nghĩa là hồn phách của Phong ca không còn quấn quanh với hồn phách của lão Phong nữa sao?
Nói như vậy, sau này cơ thể của lão Phong sẽ không cần cùng sinh cùng tử với Phong ca nữa sao?
Nghĩ đến đây, tôi chỉ cảm thấy rất sốc, thậm chí còn cảm thấy mừng cho lão Phong.
Độc đạo trưởng càng mang dáng vẻ hưng phấn: "Cậu, cậu làm sao? Làm sao có thể xuất hiện? Hai người không phải là song sinh mệnh hồn sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/598.html.]
Độc đạo trưởng đã hành tẩu giang hồ mấy chục năm, nhưng bản thân ông chưa bao giờ nghe nói song sinh mệnh hồn có thể tách rời.
Bây giờ tận mắt nhìn thấy, khó tránh khỏi có chút không thể chấp nhận được.
Nhưng Phong ca đứng bên cạnh lại nở nụ cười khinh thường: "Nếu không phải viên Xích Hồng Âm Đan này đã tản ra ngoài một lượng âm khí, nếu không thì đừng nói là tách rời, tôi còn có thể trực tiếp thoát ra khỏi thân thể này."
"Xích Hồng Âm Đan? Xích Hồng Âm Đan còn có năng lực này sao?" Độc đạo trưởng tiếp tục hỏi, trên gương mặt vẫn là vẻ mặt kinh ngạc không thôi.
Lão Phong và tôi cũng mở to mắt, muốn nghe xem Phong ca sẽ nói gì.
Phong ca vẫn mang vẻ mặt ngang ngược và ánh mắt khinh thường như cũ: "Cái này còn tuỳ thuộc vào người dùng là ai, cách sử dụng như thế nào, nếu nó rơi vào trong tay của các người thì cũng không có tác dụng gì, còn rơi vào trong tay quỷ tu thì nó chỉ có thể đề thăng đạo hạnh, nhưng nếu rơi vào trong tay tôi, chẳng những có thể giúp mệnh hồn của tôi tách ra khỏi tên rác rưởi này, nếu vận dụng tốt thì thậm chí có thể hoàn toàn tách ra, từ nay về sau trở thành hai sinh mệnh tách biệt!"
Mẹ kiếp! Phong ca còn có bản lĩnh này sao?
Bây giờ xem ra thì hình như đó là sự thật.
Khó trách lúc trước Phong ca lại quan tâm đến Xích Hồng Âm Đan như vậy, bởi vì nó vốn dùng để tách mệnh hồn của hai người họ ra.
Nhưng từ những gì anh ta nói, xem ra, có vẻ như bây giờ hai người bọn họ vẫn chưa thể hoàn toàn tách ra, chỉ tách ra trong một khoảng cách nhất định mà thôi.
Nghĩ đến đây, tôi trực tiếp hỏi: “Phong ca, ý của anh là, hai người hiện tại vẫn chưa thật sự tách nhau ra, mà chỉ có thể tách ra trong một khoảng cách ngắn thôi sao?”
Phong ca nhíu mày, lộ ra một tia tức giận: "Nói thế cũng không đúng, nếu tôi không bị con mèo già kia quấy rối, cũng sẽ không xảy ra sự nhầm lẫn như vậy, chỉ cần một viên Xích Hồng Âm Đan hoàn chỉnh là tôi đã có thể trực tiếp tách ra ngoài, hơn nữa từ nay về sau sẽ tự do tự tại. Nhưng cuối cùng lại để cho con mèo già kia huỷ hoại tất cả, tức c.h.ế.t tôi mà…”
*******************
Sau khi Phong ca nói ra một câu như vậy, trong lòng mọi người cũng trở nên căng thẳng.
Mặc dù đã sớm có suy đoán, nhưng khi được Phong ca tự mình xác nhận, cũng không khỏi líu lưỡi.
Đặc biệt là lão Phong đang dựa vào đầu giường, ánh mắt sắc bén của cậu ta lộ ra vẻ kinh ngạc nhưng cũng rất kích động: "À, nếu mà nói như vậy thì có nghĩa là chúng ta có thể phân, tách ra sao?"
Trong lời nói, giọng điệu của lão Phong cũng trở nên run rẩy.
Bởi vì cậu ta chưa bao giờ nghĩ rằng người anh song sinh của mình có thể rời khỏi cơ thể của mình.
Bây giờ nó đã được xác nhận, vậy thì chẳng khác nào tạo ra một cơn bão cuồn cuộn trong tâm trí của cậu ta.