Minh Hôn - 592
Cập nhật lúc: 2024-07-19 19:17:59
Lượt xem: 15
Đạo hạnh của con mèo già này vẫn tương đối cao. Đánh giá trực quan thì thấy nó đã đạt tới cấp bậc Đạo sư đỉnh phong.
Nói cách khác, hiện tại đạo hạnh của nó tương đương với đạo hạnh của Phong ca. Nhưng Phong ca có thêm tôi và lão Tần Gia phụ trợ, ba người chúng tôi hẳn là có thể bắt lấy con mèo già này.
Đại chiến sắp nổ ra, chúng tôi lần lượt ra tay, muốn nhanh chóng g.i.ế.c c.h.ế.t con mèo già.
Lúc này con mèo già cũng nổi cơn điên. Trong miệng rống lên hai tiếng ‘Meo meo’, nó giơ móng vuốt lên đánh về phía chúng tôi.
Khí thế khiến cho người ta sợ hãi. Một khi bị đánh trúng, chắc chắn sẽ da tróc thịt bong.
Tuy rằng chúng tôi chiếm ưu thế nhưng cũng không dám bất cẩn.
Ba người bao vây lại và không ngừng tiến lại gần, khiến cho con mèo già không có bất kỳ cơ hội nào đả thương đến chúng tôi.
Hơn nữa chúng tôi đang từng chút một đẩy nó vào góc chết. Chỉ cần chúng tôi không chút vội vàng, một khi con mèo già bị dồn vào trong góc c.h.ế.t thì việc g.i.ế.c c.h.ế.t nó sẽ vô cùng dễ dàng.
Chúng tôi nhìn sư phụ đang ở phía sau, bọn họ đã bắt đầu ra tay với lão yêu bà.
Lão yêu bà vô cùng lợi hại. Tuy rằng chỉ là một đạo linh môi, không phải là chân thân nhưng thực lực vẫn rất mạnh mẽ.
Sư phụ của tôi và Độc đạo trưởng liên thủ cũng chưa chắc có thể đánh thắng đối phương. Trước mắt thì thấy đây chính là một trận đấu giằng co và kéo dài.
Nhưng như vậy cũng đủ rồi. Mục đích lần này của chúng tôi chỉ là lấy lại Xích Hồng Âm Đan.
Chỉ cần lấy lại Xích Hồng Âm Đan, chúng tôi cũng không có hứng thú ở lại chỗ này để tiêu phí thời gian cùng linh môi của lão yêu bà.
Ước chừng hai phút sau, cuối cùng thì con mèo già đã bị dồn vào góc chết.
Ở chỗ này, nó không có không gian để xoay người, chỉ có thể bị động chống đỡ.
Hiện giờ yêu pháp mạnh nhất của nó là Ngũ Mệnh Chân Thân đều đã bị phá.
Hiện tại nó chỉ có thể liều mạng với chúng tôi, hiển nhiên là đã không thể chống cự nỗi.
Tôi nhìn thấy lão Tần gia đột nhiên c.h.é.m xuống một kiếm. Một kiếm này vừa mạnh mẽ vừa nặng. Mặc dù góc độ cũng không xảo quyệt nhưng lại hạn chế tối đa không gian hoạt động của con mèo già.
Tôi và Phong ca thấy thế, đương nhiên sẽ không cho con mèo già này cơ hội.
Phong ca đánh ra một kiếm, chỉ thẳng vào cổ của con mèo già.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/592.html.]
Con mèo già cả kinh, đột nhiên rụt cổ lại, sau đó làm ra động tác né tránh.
Một kiếm của Phong ca chỉ lướt nhẹ qua cơ thể của đối phương.
Tuy nhiên, tôi lại canh đúng thời cơ, lợi dụng kiếm pháp mà Thượng Quan Thư đã dạy cho tôi, chọn lựa một góc độ cực kỳ xảo quyệt và đ.â.m thẳng vào bụng của Mèo Yêu.
Góc độ này vô cùng xảo quyệt, hơn nữa chúng tôi lại liên tục ra đòn ba lần, không gian hoạt động của con mèo già lại vô cùng có hạn và một loạt các nhân tố khác. Cho dù con mèo già phát hiện tôi đ.â.m một kiếm tới thì lúc này nó muốn tránh cũng không thể tránh được.
Chỉ nghe nó hét lên một tiếng ‘Meo’ vô cùng thảm. Máu b.ắ.n tung tóe khắp nơi.
Kiếm gỗ đào trong tay tôi trực tiếp đ.â.m xuyên vào bụng của con mèo già.
Con mèo già mặc dù rất đau, nhưng lúc này nó không có đứng ngây người ra mà bắt lấy kiếm gỗ đào của tôi, dùng sức bẻ một cái.
Một tiếng ‘Răng rắc’ giòn tan vang lên. Con mèo già đã trực tiếp bẻ gãy kiếm gỗ đào của tôi.
Chuyện này còn chưa kết thúc, quan trọng hơn là ngay tại thời điểm kiếm gỗ đào bị bẻ gãy, sư phụ và Độc đạo trưởng ở phía sau chúng tôi bỗng nhiên hét lớn: “Tiểu Đinh, phía sau!”
Nghe được giọng nói này, mọi người chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh từ phía sau đánh úp tới.
Một cảm giác nguy hiểm khó hiểu dường như bao phủ cả người của tôi. Sau khi xuất hiện cảm giác này, tôi theo bản năng mà tránh sang một bên.
Kết quả tôi vừa mới tránh sang một bên thì có một lá bùa đen bay vụt qua mặt tôi, đập thẳng vào tảng đá bên cạnh, “bùm” một tiếng bốc cháy.
Mà ở bên kia, Phong ca đã nhanh tay nhanh mắt, ngay lúc tôi vừa né tránh thì anh ta đột nhiên giơ lên một đạo kiếm chỉ.
Trong miệng hét lớn một tiếng: “Phá!”
Một lá bùa đen khác đang bay về phía anh ta đã “Bùm” một tiếng nổ tung, hóa thành một đốm lửa xanh và biến mất không nhìn thấy nữa.
Ngoại trừ hai chúng tôi thuận lợi tránh thoát thì lão Tần gia lại không may mắn như vậy.
Thứ nhất, đạo hạnh của ông ấy không bằng Phong ca. Thứ hai, ông ấy không giống tôi, không trốn tránh theo bản năng.
Ngược lại, lão Tần gia theo bản năng mà quay đầu lại nhìn xung quanh. Sau khi nhìn thấy lá bùa đen đang bay tới, trong lúc nhất thời ông ấy không biết phải làm sao, sau đó muốn nâng kiếm gỗ đào lên chặn lại.
Nhưng lá bùa đen lao tới quá nhanh. Ông ấy muốn rút kiếm để chặn lại, sao có thể thực hiện được?
Kết quả ông ấy còn chưa kịp vung kiếm, lá bùa đen đã dán vào vai trái của lão Tần gia.