Minh Hôn - 518
Cập nhật lúc: 2024-07-16 19:58:11
Lượt xem: 15
Có tiền đề này, Chuối Tây Tinh nhiều lần bị từ chối, cuối cùng chỉ có thể bỏ cuộc, lựa chọn ngày khác lại đến.
Cô ta chậm rãi đứng lên, toàn thân dính đầy chu sa nhưng vẫn không hay biết.
Chỉ là lúc này, cô ta có vẻ vô cùng tức giận, cô ta nhìn chằm chằm người rơm: "Đúng là đồ vô dụng, nếu đêm mai anh còn không thể thỏa mãn em. Em sẽ không nhẫn nại nữa!"
Nói xong, Chuối Tây Tinh lại lần nữa phun ra một luồng khói màu xanh về phía người rơm, sau đó hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng chúng tôi hưng phấn vô cùng. Cơ bản là không có để ý đến lời nói của cô ta.
Ngày mai? Sau khi cô trở về, còn có ngày mai sao?
Chỉ cần chờ đến sáng sớm hôm sau, khi mặt trời vừa ló dạng, chu sa dính trên người Chuối Tây Tinh sẽ phát huy tác dụng.
Đừng nói đêm mai, cô ta có thể sống đến giữa trưa ngày mai hay không còn chưa rõ.
Trải qua mấy ngày lăn lộn như vậy, mọi người đều có vẻ vô cùng phấn chấn, nhìn chằm chằm Chuối Tây Tinh sắp rời đi.
Nhưng vào thời điểm cuối cùng này, chúng tôi phải nín thở quan sát, cho dù kích động cũng không thể để lộ âm thanh.
Mà Chuối Tây Tinh kia, sau khi trừng mắt nhìn người rơm vài lần, vô cùng tức giận và bất đắc dĩ phải xoay người rời đi.
Tiếng giày cao gót vang lên, Chuối Tây Tinh rất nhanh đã rời khỏi phòng.
Nhìn thấy vậy, chúng tôi liền thở hắt ra một hơi.
Rốt cuộc cũng đã kết thúc, nhưng để đề phòng, chúng tôi vẫn trốn dưới gầm bàn thêm hai tiếng nữa.
Bởi vì hai tiếng sau là thời điểm gà gáy, những thứ âm tà đều sẽ không xuất hiện vào khoảng thời gian này.
Hơn nữa, cũng là vì đề phòng cô ta đi nửa đường lại quay về, miễn cho kế hoạch thất bại ngay phút cuối.
Tâm tình của mọi người đều có vẻ rất tốt, nhưng những lời dặn dò trước đó mọi người vẫn nhớ kỹ, không có bất kỳ ai mở miệng, chỉ yên lặng nhìn thời gian, chờ hai tiếng trôi qua.
Nhưng thời gian chưa đến một nửa, chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Cánh cửa vốn dĩ đã đóng lại bỗng nhiên truyền đến tiếng "Răng rắc" trầm đục.
Đối với sự yên tĩnh trong phòng, âm thanh này có vẻ vô cùng chói tai.
Mọi người đang thả lỏng, lại ở ngay lúc này đột nhiên căng thẳng, lộ ra tia lo lắng.
Đây là, Chuối Tây Tinh kia sẽ không thật sự đi được nửa đường lại vòng về chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/518.html.]
Trong lòng nghi hoặc, nhưng tôi cũng thông qua khe hở nhìn về hướng cửa.
Cửa lớn chậm rãi mở ra, theo sau chỉ thấy một cái đầu nhô ra dò xét, sau đó là một người phụ nữ trung niên đang cẩn thận đi ra.
Người phụ nữ trung niên mới vừa tiến vào, người đàn ông trung niên cũng theo sát bước vô.
Nhìn thấy vậy, trong lòng chúng tôi đều "Lộp bộp" một tiếng.
Đây là hai vợ chồng nhà họ Long, Long tiên sinh và Long phu nhân? Lúc này sao bọn họ lại tới đây?
Lúc mới bắt đầu chúng tôi còn không dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ đó là do Chuối Tây Tinh biến thành, dù sao cẩn thận một chút vẫn hơn.
Kết quả sau nhiều lần xác nhận, bọn họ không thể nghi ngờ chính là vợ chồng nhà họ Long.
Hơn nữa bọn họ mới vừa vào nhà, liền nghe Long phu nhân nhỏ giọng nói ở trong phòng: "Tiểu Thiên, Tiểu Thiên? Tiểu Đinh đạo trưởng, Tiểu Phong đạo trưởng, nữ yêu tinh kia đã đi rồi, vừa rồi chúng tôi đã nhìn thấy."
Nghe đến đó, tôi liền trực tiếp trợn trắng mắt.
Trong phòng đã bị người sống xâm nhập, trận pháp đã bị phá, trốn ở dưới gầm bàn cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Hiện tại xem ra, chỉ có thể cầu nguyện rằng Chuối Tây Tinh kia đã đi xa.
Ngay sau đó tôi đã trực tiếp ở dưới bàn mở miệng nói: "Ông bà đang làm gì vậy? Ai cho ông bà tới đây vào lúc này? Lời nói lúc ban ngày ông bà đều bỏ ngoài tai rồi sao?"
Tôi có chút tức giận, họ chính là đang làm bậy.
Trong lúc nói chuyện, tôi và lão Phong còn có Dương Tuyết lục tục chui ra đè mấy lá bùa trên bàn xuống.
Nhưng vì để phòng bất trắc, tôi vẫn để Long Ngạo Thiên tiếp tục trốn ở dưới.
Theo tôi nghĩ, trận pháp đã bị phá, người rơm không thể tiếp tục che mắt Chuối Tây Tinh, nhưng chỉ cần Long Ngạo Thiên không ra khỏi bàn, Chuối Tây Tinh kia cho dù có quay về cũng sẽ không bại lộ.
Kết quả không đợi chúng tôi mở miệng, Long tiên sinh trực tiếp bật đèn phòng khách.
Bạch Phong thấy đối phương bật đèn, mày nhướng lên: "Làm gì vậy? Ai cho các người bật đèn, mau tắt đi!"
Long tiên sinh sửng sốt, nhưng vẫn tắt đi đèn phòng khách.
Đồng thời, Long phu nhân lại cười hì hì mở miệng nói: "Tiểu Phong đạo trưởng, Tiểu Đinh đạo trưởng, các vị không cần khẩn trương như vậy. Lúc trước chúng tôi tránh ở bên ngoài, đã thấy nữ yêu kia rời đi rồi. Nếu không chúng tôi cũng sẽ không lại đây đâu, yên tâm đi! An toàn! Các vị thật đúng là có bản lĩnh, qua đêm nay con tôi sẽ không có chuyện gì."
Long phu nhân nói với vẻ tràn đầy tự tin, cười hì hì, hoàn toàn không hề để bụng.
Nhưng ai biết lời bà ta vừa dứt, cửa lớn vốn đã đóng kín lại lần nữa mở ra.
Một trận gió lạnh đột nhiên thổi khắp căn phòng, cùng lúc đó, một giọng nữ lạnh lùng truyền đến: "Khó trách khói mê của tôi không có tác dụng, quả nhiên là có vấn đề, đều là do các người giở trò quỷ …."