Minh Hôn - 498
Cập nhật lúc: 2024-07-16 19:47:43
Lượt xem: 18
Nếu thực sự có việc gấp, tôi sẽ lập tức liên hệ với sư phụ. Còn nếu là những chuyện lông gà vỏ tỏi, liền không cần phải gấp gáp như vậy.
Vừa nghe tôi nói như vậy, người đàn ông trung niên liền “Ồ” một tiếng, sau đó lên tiếng, nói: “Tiểu đạo trưởng, việc này rất hệ trọng, có quan hệ tới tính mạng của con trai tôi, nếu như sư phụ của cậu không ra tay, con trai tôi có khả năng sẽ mất mạng!”
Người đàn ông trung niên vừa nói dứt lời, liền có một người phụ nữ trung niên phúc hậu bước nhanh đi vào cửa hàng.
Tôi cũng không quá quan tâm, chỉ tiếp tục lên tiếng nói: “Mọi người hãy ngồi xuống trước đã, là việc hệ trọng gì, trước tiên mọi người nói cho tôi nghe một chút đi!”
Tôi lên tiếng trấn an, những năm gần đây, lời nói như vầy tôi đều sớm nghe đến c.h.ế.t lặng, bởi mỗi lần ai tới nơi này muốn được giúp đỡ, đều nói là cứu mạng.
Nhưng phần lớn đều là nghi thần nghi quỷ, chính mình tự hù dọa chính mình, cho nên trước tiên tôi phải phân tích một chút.
Người đàn ông trung niên kia cũng không ngồi xuống, còn về phần người phụ nữ trung niên vừa mới đến, khi nhìn thấy vẻ mặt của tôi không chút hoang mang, bà ấy lại trở nên nôn nóng: “Tiểu đạo trưởng! Cậu mau gọi sư phụ của cậu trở về đi! Chuyện là như thế này. Tôi, con trai của tôi bị nữ yêu tinh quấn lấy, dương khí trên người sắp bị hút khô rồi, lúc này chỉ mới nửa tháng, nhưng đã gầy đến không ra hình người……”
Vừa nói xong, người phụ nữ trung niên này thế mà đã bật khóc.
Sau đó liền lấy điện thoại ra, cho tôi xem ảnh chụp của con trai bà ấy.
Nhưng khi nhìn thấy người trong ảnh, tôi hoàn toàn sững sờ.
Bên trong bức ảnh có hai người thanh niên, trong đó có một người thần thái tươi trẻ, thanh xuân ấp áp như ánh mặt trời.
Người còn lại thì cực kỳ ốm yếu, hai mắt lõm sâu, giống như một ông già sắp chết.
Nếu không nói đây là cùng một người, hoàn toàn sẽ không có người tin hai người này có liên hệ gì với nhau.
Nhưng đây không phải là điều quan trọng nhất, điều quan trọng nhất là tôi phát hiện ra rằng tôi đã nhìn thấy người trong bức ảnh này.
Không chỉ từng gặp qua, nói chính xác hơn là người này còn bị tôi đánh một trận.
Quay về mười ngày trước, Ngô Huệ Huệ hẹn chúng tôi ăn cơm ở khách sạn Nam Thiên, đã gặp phải một tên phú nhị đại muốn quấy rầy Tiểu Mạn, tôi liền trượng nghĩa ra tay giúp đỡ, tên phú nhị đại kia trực tiếp bị tôi đánh trật khớp tay.
Mà tên phú nhị đại kia và người thanh niên trong ảnh chụp này hoàn toàn giống nhau như đúc!
Tôi ở trong lòng kinh sợ không khỏi, đây chẳng phải là Thái Tử gia của tập đoàn Long Phát kiêu ngạo ương bướng, lái Lamborghini đi cua gái sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/498.html.]
Hiện tại chỉ mới nửa tháng không gặp, sao lại biến thành bộ dạng quỷ quái này vậy?
****************
Nhìn ảnh chụp của Thái Tử gia Long Phát, trong lúc nhất thời tôi có chút thất thần.
Cặp vợ chồng trung niên đứng bên cạnh thấy tôi sửng sốt đến như vậy, liền không khỏi liếc mắt nhìn nhau một cái, đồng thời tôi nghe người đàn ông trung niên kia lên tiếng nói: “Đạo trưởng, đạo trưởng……”
Sau khi bị đối phương kêu hai tiếng, lúc này tôi mới tỉnh lại.
Hít thở sâu một cái, sau đó tôi nói với hai vợ chồng bọn họ: “Anh ta bị làm sao vậy?”
“Chúng tôi cũng không biết, không đến nửa tháng, con trai tôi đã biến thành dáng vẻ như này. Hơn nữa mỗi ngày, trong miệng còn nói mấy lời vô nghĩa, ban đầu chúng tôi cũng không có để ý lắm, nhưng sau đó con trai tôi càng ngày càng gầy, lúc này chúng tôi mới phát giác có điểm không thích hợp……”
Sau đó, cặp vợ chồng trung niên lần lượt kể cho tôi nghe những gì họ biết.
Đại khái chính là, Thái Tử gia Long Phát này, không biết vì nguyên nhân nào mà bị động kinh, thần chí có chút không rõ.
Mỗi ngày đều mơ mơ mang màng không rõ đúng sai, thời gian tỉnh táo duy trì không lâu. Giao tiếp bình thường cơ hồ đã hoàn toàn mất đi, hơn nữa nghiêm trọng nhất là còn bị mất trí nhớ.
Đáng chú ý nhất vẫn là cơ thể nhanh chóng gầy đi rất nhiều.
Ban đầu bọn họ còn tưởng rằng con trai mình bị bệnh, đi khám qua mấy bệnh viện, đều không có bệnh gì, chỉ có chút thiếu máu, nhưng việc này cũng không nghiêm trọng lắm.
Đến bệnh viện cũng không thể tìm ra nguyên nhân, vì vậy bọn họ liền nghĩ liệu có phải là do mấy thứ nào đó không sạch sẽ đeo bám hay không? Phải mời mấy người cao nhân đầy kinh nghiệm đến xem xét.
Nhưng xã hội này, người có bản lĩnh thật sự rất ít, từ đâu ra nhiều cao nhân như vậy?
Tương tự như những gì đã xảy ra với Tề tiên sinh, người đàn ông trung niên này cũng đã mời mấy lão Nam đạo.
Không những không tìm được manh mối gì mà còn tốn rất nhiều tiền.
Đôi vợ chồng trung niên cảm thấy mời đạo sĩ cũng vô dụng, lại nghĩ tới trung y, liền dùng một số tiền lớn mời một lão trung y đến xem bệnh.
Lão trung y này trước kia là bác sĩ của một bệnh viện lớn, tay nghề của ông ấy rất cao