Minh Hôn - 485
Cập nhật lúc: 2024-07-16 19:39:36
Lượt xem: 26
Thuật ngự quỷ, con mẹ nó là thuật pháp gì?
Nhưng ngay khi tôi nghĩ đến đây, có một lá cờ nhỏ màu đen đột nhiên bay lên trời, rồi biến mất trong sương mù đen.
Ngay sau đó, xung quanh có một trận gió mạnh thổi qua, từng đợt sương mù đen kịt bốc lên, xung quanh đột nhiên xuất hiện từng vệt bóng trắng, hướng thẳng về phía chúng tôi.
Rõ ràng, đó là từng đạo quỷ ảnh, là một con lại một con du hồn dã quỷ.
Nhìn xem số lượng, còn có chút nhiều, không dưới mười con.
Nhìn thấy một màn này, đám người chúng tôi đều kinh hãi. Không nghĩ tới tên Trương Tử Đào này, còn có loại bản lãnh nghịch thiên, có thể ngự quỷ thập phương.
Sắc mặt của sư phụ trở nên âm trầm, tại chỗ hừ lạnh một tiếng: “Con mẹ nó, thằng nhãi này còn có chút bản lĩnh, ba người ngăn cản những u hồn rác rưởi này đi, vi sư và Độc đạo trưởng sẽ tiêu diệt tên yêu đạo này trước!”
Nói xong, sư phụ và Độc đạo trưởng đã đồng loạt ra tay, đối mặt với Trương Tử Đào.
Tôi, Dương Tuyết cùng với lão Phong cũng không chậm trễ, nhanh chóng thay đổi đội hình, chuẩn bị ngăn cản du hồn dã quỷ sắp đánh tới từ nhiều hướng.
Khi những du hồn dã quỷ này đến gần, chúng tôi có thể thấy rõ ràng rằng mỗi một con quỷ đều không có con ngươi, khuôn mặt dữ tợn, trên trán xuất hiện một vết đen, giống như tròng mắt.
Tôi thấy những du hồn dã quỷ này đang tới gần, trong tay nắm chặt kiếm gỗ đào, hét lên ngay tại chỗ: “Tới đây!”
Nói xong, tôi giơ kiếm gỗ đào đ.â.m thẳng về phía một con quỷ áo trắng đang giương nanh múa vuốt xông lên đầu tiên.
Dương Tuyết và lão Phong cũng không chậm trễ, lần lượt ra tay, ngăn cách sư phụ, Độc đạo trưởng cùng với Trương Tử Đào khỏi những con quỷ này.
Để sư phụ và Độc đạo trưởng có nhiều cơ hội và thời gian hơn để đánh bại Trương Tử Đào, chỉ cần Trương Tử Đào bị bắt, những du hồn dã quỷ này sẽ không còn bị khống chế ......
****************
Bây giờ, chuyện đã phát triển đến loại tình trạng này, cũng không còn gì để nói.
Thấy một con quỷ áo trắng nhào tới, tôi đã c.h.é.m ra một kiếm.
Quỷ áo trắng tránh không kịp, chỉ nghe "A" một tiếng thảm thiết. Nó trực tiếp bị tôi đánh bay, suýt nữa thì hồn phi phách tán.
Nhưng con quỷ áo trắng này vừa ngã xuống lại có một con quỷ áo trắng giống như không muốn sống mà liền mạng nhào tới.
Bọn nó căn bản là không có sợ chết.
Vào thời khắc sinh tử chúng tôi chỉ có thể dùng hết sức lực để chống cự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/485.html.]
Chúng tôi đánh lui hết con này đến con khác nhưng những du hồn dã quỷ ở bên ngoài này căn bản không có ý định lui về phía sau, thậm chí còn tạo thành áp lực rất lớn lên chúng tôi.
Hơn nữa, du hồn dã quỷ vây tới từ bốn phía, càng ngày càng nhiều, số lượng đã đạt tới mười lăm con. Thậm chí, thỉnh thoảng còn có một hai con quỷ bay tới tham gia chiến đấu.
Mười lăm con, đây cũng không phải là một con số nhỏ.
Chúng tôi ở đây chỉ có năm người và trung bình mỗi người phải đối phó ba con.
Hơn nữa, ở đây còn có một yêu đạo đã hóa thú là Trương Tử Đào, điều này đối với mỗi người chúng tôi mà nói là áp lực vô cùng lớn.
Cũng may mấy thứ này chỉ là một ít du hồn dã quỷ bình thường, không phải là hung hồn lệ quỷ.
Bằng không, đừng nói là đối phó, chỉ sợ cũng không có cơ hội chạy trốn.
Nếu không mời Tiên gia qua đây, thì cũng phải nhờ Thi Muội tới hỗ trợ.
Ba người chúng tôi bày ra đội hình tam giác để phòng thủ, mặc dù những thứ du hồn dã quỷ này chiếm ưu thế về số lượng.
Nhưng năng lực tấn công cũng không mạnh nên một mực chỉ biết nhào về phía trước.
Cho dù cứng rắn lao tới, chỉ cần chúng tôi phòng thủ nghiêm ngặt để kéo dài thời gian thì cũng không thành vấn đề gì.
Cuộc giao tranh vẫn đang tiếp tục còn bên ngoài thì có chúng tôi đang ra sức ngăn cản.
Sư phụ và Độc đạo trưởng cũng đang liều c.h.ế.t không ngừng chiến đấu với Trương Tử Đào.
Lúc này Trương Tử Đào đã hoàn toàn giống một con dã thú. Mặc kệ là bề ngoài hay là động tác đều rất giống một con thú khát máu.
Độc đạo trưởng và sư phụ một trái một phải không ngừng tấn công Trương Tử Đào.
Trương Tử Đào không ngừng vung vẩy móng vuốt sắc bén, dựa vào sức mạnh kỳ lạ của bản thân, cũng đã khiến cho đám người sư phụ khó chống đỡ.
Tình trạng này kéo dài khoảng mười phút, trận chiến cũng bước vào giai đoạn ác liệt.
Ba người chúng tôi đứng ở bên ngoài phòng thủ cũng đều bị thương, bị móng vuốt của đám du hồn dã quỷ này cào lên da, nhưng không có vết thương nào nghiêm trọng.
Dù sao số lượng của đối phương quá nhiều, hai quyền đánh không lại bốn tay, đây cũng là một chuyện bất đắc dĩ.
Mà sư phụ và Độc đạo trưởng, cũng sắp áp chế được Trương Tử Đào.
Lúc này Trương Tử Đào đã bị dồn vào ngõ cụt, ba mặt đều là vách tường của nhà máy cao tới mười mấy mét, dĩ nhiên đã không còn đường lui.