Minh Hôn - 478
Cập nhật lúc: 2024-07-15 21:58:19
Lượt xem: 26
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/478.html.]
Phần lớn là nói về một số biện pháp phòng tránh xui xẻo, cũng đưa ra yêu cầu kêu Tình Minh Tuyết trong mấy này tới phải chuyển nhà ra khỏi chỗ này. Mặc dù tên biến thái Tăng Đại Trị đã chết, nhưng chúng tôi đã phát hiện ra bọn họ không phải hoạt động cá nhân mà là một tổ chức. Vì sự an toàn của Tình Minh Tuyết, tôi đã nhắc nhở cô ấy rời khỏi đây. Cũng cần phải xóa tài khoản WeChat của Trương đạo trưởng và cắt đứt mọi liên lạc với tên yêu đạo này. Sở dĩ phải chuyển nhà, thứ nhất là vì sợ đồng lõa của tên sắc quỷ Tăng Đại Trị tìm tới cửa, thứ hai là căn nhà này quá tăm tối không thích hợp cho người có dương hoả yếu ớt như Tình Minh Tuyết sinh sống. Bởi vì dương hỏa yếu nên dễ bị vật âm tà quấn lên người. Bây giờ cô ấy cần sống ở một nơi có nhiều dương khí, để dương hoả của cô ấy có thể dần dần trở nên tràn đầy hơn. Nếu không, thân thể sẽ dễ dàng sinh bệnh, thậm chí sẽ một lần nữa bị vật âm tà theo dõi, phát sinh một số chuyện không cần thiết. Tình Minh Tuyết đều nhất nhất đồng ý, đồng thời Ngô Huệ Huệ cũng kêu Tình Minh Tuyết đến chỗ của cô ấy ở, như vậy thì hai người họ cũng có thể chiếu cố lẫn nhau. Sau khi thống nhất như vậy, ba người chúng tôi cũng không ở lại lâu, kêu bọn họ nghỉ ngơi cho thật tốt rồi rời khỏi nơi này. Lúc này đã khuya, ký túc xá của trường Dương Tuyết cũng đã đóng cửa, vì vậy chúng tôi đã tìm một khách sạn gần đó để ở tạm. Tôi dự định sẽ nghỉ ngơi và ngủ một giấc thật ngon. Nhưng cách âm của nơi này thực sự không tốt, đôi tình nhân ở phòng kế bên có tinh lực rất tràn đầy, họ cứ ân ân a a lăn lộn cả đêm, khiến tôi cả đêm không ngủ được. Khi thức dậy vào ngày hôm sau, trước tiên tôi đã kiểm tra điện thoại của mình để xem liệu Trương đạo trưởng có chấp thuận lời mời kết bạn của tôi hay không, kết quả vẫn không có phản hồi. Không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể quay về trấn Thanh Thạch trước. Buổi trưa hôm nay Dương Tuyết có một buổi họp lớp, vì vậy cô ấy đã rời đi từ sáng sớm. Cô ấy còn nói với tôi, nếu có tin tức của Trương đạo trưởng thì báo cho cô ấy một tiếng. Tiếp theo, lão Phong và tôi trực tiếp ngồi xe trở về trấn Thanh Thạch. Khi chúng tôi về đến thị trấn, đã là giữa trưa. Sau khi xuống xe, lão Phong và tôi mỗi người mang theo một người giấy đen nhỏ, đi thẳng về cửa hàng của mình. Về đến nhà, tôi thấy sư phụ đang chuẩn bị ăn cơm. Sư phụ thấy tôi trở về, lập tức nói: "Trở về rất đúng lúc, ngồi vào bàn ăn cơm đi!" Nhưng tôi cũng không có tâm tình ăn cơm, vội vàng lấy trong n.g.ự.c ra tờ giấy đen, sau đó nói với sư phụ: "Sư phụ, con có một món đồ, người xem một chút..." Lúc đầu sư phụ cũng không để ý lắm, nhưng ngay lúc tôi trải tờ giấy đen ra lòng bàn tay. Thân thể của sư phụ đột nhiên chấn động, trên mặt đột nhiên hiện lên một tia kinh hãi... ********************** Sau khi sư phụ nhìn thấy mảnh giấy màu đen trong tay tôi, đột nhiên lộ ra vẻ mặt này, khiến tôi nhất thời kinh ngạc. Nhưng tôi còn chưa kịp mở miệng, sư phụ đã giật lấy tờ giấy đen trong tay tôi, đồng thời vội vàng nói: "Nhóc con, con mang thứ này về làm gì? Thứ này con có thể chạm vào sao?" Nói xong, sư phụ lấy ra chiếc bật lửa mang theo trong người, trực tiếp đốt mảnh giấy đen trước mặt tôi. Chỉ là khi mảnh giấy màu đen bốc cháy thì trông rất kỳ lạ, bởi vì ngọn lửa không phải là màu đỏ cũng không phải màu xanh mà là xanh đen, khói bốc lên cũng có mùi rất hăng, rất thối. Nhìn vẻ mặt kiêng kỵ của sư phụ cùng với ngọn lửa kỳ lạ, tôi cảm thấy hoang mang. “Sư phụ, mảnh giấy đen này có lai lịch gì?” Tôi nghi hoặc hỏi. Sư phụ nhìn mảnh giấy đen đang cháy, nói: "Nhóc con, để vi sư nói cho con biết, thứ này rất tà ma!" Tôi gãi đầu: "Con không hiểu lắm, sư phụ, người nói rõ thêm chút nữa đi!" Sư phụ liếc nhìn tôi một cái rồi nói: “Mảnh giấy đen này gọi là khí oán, là vật dẫn để âm sát khí tụ tập thành oán khí, nếu người sống mang theo vật này trên người, không bao lâu sẽ bị âm oán khí xâm nhập, nhẹ thì ốm đau quấn thân, nặng thì tâm tình biến đổi thậm chí có thể trở thành kẻ điên!" Nghe sư phụ nói như vậy, tôi không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi. Tôi không ngờ mảnh giấy nhỏ này lại có lai lịch như vậy. Nhưng tôi lại tò mò, tại sao những con quỷ kia lại muốn tụ tập oán khí ở trên người? Điều này có lợi gì cho bọn họ? Nghĩ đến đây, tôi liền lần lượt hỏi ra những suy nghĩ trong lòng mình. Sư phụ nghe xong liền giải thích: "Theo như vi sư được biết, vật này không chỉ có thể tụ tập oán khí, mà còn có thể hấp thu âm khí. Nó giống như vật dẫn để hội tụ năng lượng vậy." "Nếu những thứ âm tà kia đang trong thời điểm suy yếu, chúng có thể thông qua mảnh giấy đen này để hấp thụ lực lượng của oán khí đã tích tụ trước đó, để bổ sung vào trong cơ thể mình. Giống như con chơi game vậy, sau khi nhân vật của con bị thương nặng chỉ cần một bình m.á.u thì sẽ khôi phục!"