Minh Hôn - 443
Cập nhật lúc: 2024-07-15 18:40:36
Lượt xem: 29
Mà tôi cũng có thể cảm nhận được, cơ thể đang dần vượt khỏi tầm kiềm soát của tôi đến khi hoàn toàn bị chiếm lấy.
Loại cảm giác này rất kì quái, tôi có thể cảm nhận được một người khác trong cơ thể, nhưng không trông thấy cũng không sờ được.
Hơn nữa giác quan của tôi lúc này cũng trở nên m.ô.n.g lung.
Tầm nhìn, khứu giác, thính giác tất cả đều yếu đi, khả năng nói chuyện cũng hoàn toàn mất đi.
Tôi hiểu rõ cơ thể của mình đã hoàn toàn bị Hồ Lục gia chiếm lấy.
Tôi mơ hồ trông thấy mình giơ tay lên, lắc lắc cái cổ, sau đó nhìn qua hai con cương thi.
Ngay lập tức, tôi nghe thấy Hồ Lục gia nói với tôi: “Xuất mã, nhiệm vụ hôm nay, chắc là hai con cương thi này nhỉ!”
“Vâng, Vâng…” Tôi vội vã trả lời trong cơn m.ô.n.g lung.
Nhưng tôi không thể nghe thấy những gì tôi nói. Nhưng Hồ Lục gia lại nghe thấy rõ ràng: “Được, nếu Hồ Lục gia tôi đã đến đây, tất nhiên là phải giúp xuất mã giải quyết việc này!”
Nói xong, tôi chỉ nghe thấy một tiếng rống của hồ ly, Hồ Lục gia khống chế thân thể của tôi, điên cuồng chạy về phía hai con cương thi.
Tầm mắt của tôi rất mơ hồ, chỉ có thể nhìn thấy hai bóng người mơ hồ.
Nhưng thông qua việc nhận dạng, tôi phát hiện ra đó là Phong ca và con cương thi, đợi đến khi Hồ Lục gia khống chế cơ thể của tôi tiếp cận bọn họ, Hồ Lục gia đột nhiên rống lên một tiếng, dùng một chưởng đánh nó bay ra ngoài.
Tốc độ đó cực nhanh, cương thi căn bản không phản ứng kịp.
“Bốp” một tiếng, trực tiếp tát vào mặt của con cương thi kia một cái.
Cương thi kia mặc dù lợi hại, nhưng bị Hồ Lục gia tát một cái như vậy, chỉ có thể nằm lăn trên đất, điên cuồng gào rống.
Phong ca bên cạnh trông thấy như vậy, không khỏi quay đầu nhìn lại.
Đồng thời nói với tôi: “Mấy ngày không gặp, không nghĩ tới Đinh Vĩ đã trở thành đệ tử xuất mã cho Hồ gia. Nếu Lão Hồ của Hồ gia đã đến, vậy thì chúng ta hai bên cùng đánh, cùng nhau hạ con cương thi này, thế nào?”
Hồ Lục gia nhìn lướt qua Phong ca, cũng đột nhiên mở miệng, phát ra giọng nói già nua của mình: “Lần trước đã nhìn lầm rồi, song sinh mệnh hồn, quả nhiên hiếm thấy! Lão Hồ tôi sẽ đánh bên trái còn cậu thì đánh bên phải!”
Trong mơ hồ nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người họ, họ cũng không chần chừ, mỗi người hừ lạnh lên một tiếng, nhắm ngay vào con cương thi kia mà lao tới.
Phong ca và Hồ Lục gia liên thủ, điều này thực sự mạnh mẽ.
Con cương thi kia ngoại trừ kêu gào thảm thiết, thì căn bản không ngăn cản được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/443.html.]
Hai người bọn họ tấn công trái phải, không ngừng làm tiêu hao sức mạnh của cương thi, nhất thời cương thi kia bị đánh đến mất bình tĩnh, không phân biệt nổi trái phải, cũng không có năng lực chống đỡ.
Không chỉ như vây, không qua năm phút đồng hồ, Phong ca đã nắm lấy cơ hội, giơ lên một đạo bùa chú xông tới.
Một chiêu này đánh ra rất nhanh và góc độ cũng rất xảo trá.
Cương thi kia căn bản không thể tránh né. Đợi đến lúc hoàn hồn, bùa chú đã được dán lên trán của nó.
Hai chân của Phong ca nhảy về phía sau, hai tay kết ấn: “Cấp cấp như luật lệnh, Phá!”
Một tiếng nổ vang trời, bùa chú lập tức phát huy tác dụng.
Cương thi sắp hóa thành lông đen cũng không phải hạng người bình thường, cứ cho là trúng một lá bùa chú, thì nó vẫn không chết, chỉ phá vỡ được một chút sát khí.
Trong miệng gầm lên một tiếng, nó lao về phía Phong ca, vô cùng tức giận, nhe răng trợn mắt, chỉ muốn cắn c.h.ế.t Phong ca.
Nhưng Hồ Lục gia lại nhắm chuẩn sau lưng của cương thi, nhặt lên kiếm gỗ đào, xông tới.
Một kiếm này đã được truyền vào sức mạnh của Hồ lục gia, uy lực cường đại.
Huống chi vừa rồi cương thi đã trúng một lá bùa của Phong ca, thân thể mình đồng da sắt của nó cũng không còn được như trước nữa, đã bị suy yếu rất nhiều.
Kiếm quang lóe lên, chỉ nghe “vút” một tiếng.
Một kiếm vừa c.h.é.m xuống, liền xuyên qua thân thể của nó, đ.â.m ra phía trước ngực.
Cơ thể của cương thi đang nhảy về phía trước, thì đột nhiên cứng đờ, cả người đông cứng tại chỗ, sát khí trong cơ thể nhanh chóng tiêu tán.
Cùng lúc đó, lớp lông màu trắng bên ngoài cơ thể của nó cũng không ngừng héo khô rụng xuống.
Phong ca trông thấy sát khí của cương thi vừa bị phá vỡ, không chút do dự, liền nói với Hồ Lục gia: “Đã giải quyết được một con, g.i.ế.c luôn con còn lại đi!”
Nói xong, Phong ca xoay người, nhằm hướng con cương thi còn lại mà lao tới.
Mà Hồ Lục gia cũng không chút do dự, rút mạnh thanh kiếm gỗ đào ra.
Máu đen b.ắ.n tung tóe, cương thi kia gào lên một tiếng, thân thể nó cũng bởi vì sát khí đã biến mất, cũng không còn kiểm soát được nữa.
Nó ngã trên mặt đất, vùng vẫy vài cái, sau khi kêu lên vài tiếng “gừ gừ” hai mắt trừng lên rồi không còn động tĩnh gì nữa.
Ngay sau đó, Phong ca và Hồ Lục gia nhằm hướng con cương thi cuối cùng mà lao đến, mà con cương thi kia vẫn đang đánh nhau với sư phụ và Độc đạo trưởng.