Minh Hôn - 352
Cập nhật lúc: 2024-07-13 21:17:13
Lượt xem: 24
Nam quỷ thấy tôi xông lên, cũng cảm nhận được nguy hiểm.
Ngay lúc tôi định tiếp cận nam quỷ, thân thể của nam quỷ đột nhiên "bùm" một tiếng, hóa thành một làn sương trắng.
Đồng thời, nam quỷ che giấu thân thể của mình và né sang một bên với sự trợ giúp của làn sương trắng.
Nhưng bây giờ tôi đã mở thiên nhãn, thủ đoạn trước đây làm gì còn hữu dụng với tôi?
Thuật ẩn thân của nam quỷ chỉ có thể đánh lừa mắt thường, nhưng vô dụng dưới con mắt của thiên nhãn.
Tôi đã nhìn thấy phương hướng rút lui của nam quỷ, liền c.h.é.m một kiếm về phía trước: "Xem mày trốn thế nào!"
Tôi vừa nói xong, kiếm gỗ đào đã vẽ một đường vòng cung, trực tiếp c.h.é.m về phía đầu của nam quỷ.
Nam quỷ nhìn thấy kiếm gỗ đào lao tới, nhất thời kinh hãi, sắc mặt đột nhiên biến đổi, vội vàng xoay người sang một bên.
Nhưng nam quỷ vẫn chậm nửa bước, vai trái đã bị mũi kiếm gỗ đào trực tiếp c.h.é.m xuống.
“A!” Nam quỷ rống một tiếng, nghiêng người về phía trước.
Khóe miệng của tôi nhếch lên, trong lòng kích động, sự kìm nén hồi lâu, rốt cuộc lúc này cũng được phun ra.
Không phải vừa nãy mày rất đắc ý sao? Bây giờ tao đã mở ra thiên nhãn, xem mày còn ẩn thân, xem mày còn hung dữ thế nào.
Nam quỷ thấy trốn cũng vô ích, sau khi lại bị thương, nam quỷ đã có thể chắc chắn đôi mắt của tôi quả nhiên đã mở ra thiên nhãn.
Đạo hạnh của nam quỷ không cao, tuy là lệ quỷ nhưng cũng chỉ là loại yếu nhất.
Đối mặt với tôi, một người có đạo hạnh của đạo sĩ trung kỳ và đã mở ra thiên nhãn, cơ hội chiến thắng của nam quỷ là rất nhỏ.
Nếu không thì nam quỷ đã không làm ra nhiều chuyện như vậy, hắn đã làm chúng tôi hôn mê và làm mất nước mắt trâu của tôi, nhằm làm chúng tôi yếu đi trước khi hành động.
Bây giờ thấy mình không có lợi thế, nam quỷ càng lý trí và cảnh giác hơn.
Nam quỷ căn bản không có ý đánh một mình với tôi, hắn cảnh giác, thân thể hơi lui về phía sau vài bước.
Cuối cùng, hắn mạnh mẽ phất tay một cái, trực tiếp mở ra cửa phòng đang đóng chặt: "Lần này coi như tao nhường mày, chuyện hôm nay tính sau!"
Nói xong, nam quỷ trực tiếp nhìn về phía lầu hai, rống to: "Em gái, đi thôi!"
Nói xong, nam quỷ không chút do dự mà xoay người bỏ chạy.
Lại nói, mục đích tôi đến đây là để diệt trừ bọn chúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/352.html.]
Làm sao tôi có thể để bọn chúng trốn thoát dễ dàng như vậy? Mắt thấy nam quỷ sắp chạy trốn, tôi trực tiếp rút ra một cái gương bát quái, thấy nam quỷ sắp chạy ra khỏi phòng thì tôi đã ném về phía nam qủy.
"Mày muốn trốn, không có cửa đâu!"
Vừa dứt lời, tôi ném thẳng gương bát quái vào lưng của nam quỷ.
Hơn nữa, chiếc gương bát quái này là vật chí dương, có tác dụng trấn thi khắc sát*, uy lực phi phàm.
***trấn thi khắc sát***: trấn áp xác c.h.ế.t và tiêu diệt tà ma.
Lúc này, gương bát quái vừa chạm vào lưng của nam quỷ, liền nghe thấy nam quỷ gào lên một tiếng “A”.
Ngay sau đó, giống như bị máy ủi đụng trúng, “rầm” một tiếng, nam quỷ bị đánh bay ra ngoài rồi ngã xuống đất.
Gương bát quái được gắn chặt vào lưng của nam quỷ.
Giống như một thanh sắt, nó liên tục đốt cháy da của đối phương để trục xuất âm sát khí trong cơ thể của nam quỷ.
Ngoài tiếng “xèo xèo”, còn có từng luồng khói đen bốc lên.
Sắc mặt của nam quỷ cực kỳ khó chịu, muốn dùng tay đập vỡ gương bát quái đang dán ở sau lưng.
Nhưng đạo hạnh của nam quỷ không đủ, không đánh lại tôi khi tôi đã mở thiên nhãn, làm sao có sức lực đạp vỡ gương bát quái?
Kết quả là tay của nam quỷ vừa chạm vào gương bát quái thì giống như bị điện giật, lòng bàn tay trực tiếp bị dội ngược trở lại.
Thậm chí những ngón tay tiếp xúc với gương bát quái còn bị dương khí của gương bát quái đốt cháy, khiến ngón tay của nam quỷ bị cháy đen.
"Tự làm bậy không thể sống, hôm nay tao sẽ diệt trừ mày!” Vừa nói, tôi vừa đi tới trước mặt nam quỷ, giơ cao kiếm gỗ đào ở trong tay.
Đối với một lệ quỷ đã g.i.ế.c người vô tội, thậm chí còn rất biến thái, tôi cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, chỉ cần trực tiếp đ.â.m một cái, thế là xong.
Nam quỷ bị gương bát quái áp chế, liên tục kêu gào “Ô ô ô”, toàn thân run rẩy, căn bản không đứng dậy được, đã mất đi năng lực phản kháng.
Lúc này tôi giơ kiếm, nam quỷ căn bản không có khả năng trốn thoát....
Nhưng ngay lúc tôi định ra tay, từ phía sau truyền đến giọng nói hơi vội vàng của nữ quỷ: “Thả anh trai của tôi ra, nếu không tôi g.i.ế.c cô ta!”
Đột nhiên nghe thấy giọng nói này phát ra từ phía sau, tôi dừng động tác trên tay lại, tiếp đó quay đầu liếc mắt nhìn.
Tôi nhìn thấy hai người đang đứng ở hàng rào trên tầng hai của biệt thự.
Một trong số họ là nữ quỷ với khuôn mặt méo mó và người còn lại là Dương Tuyết đã mất tích từ lâu.
Nhưng giờ phút này, Dương Tuyết tựa hồ đã mất hồn, mặt không biểu cảm, ánh mắt trống rỗng, đứng thẳng người, không có bất kỳ động tác nào.