Minh Hôn - 258
Cập nhật lúc: 2024-07-12 17:18:10
Lượt xem: 32
Giọng nói kia không quá lớn nhưng vang vọng khắp quảng trường, chúng tôi có thể nghe thấy rất rõ ràng.
Nghe đến đó, tôi liền sửng sốt, chủ đầu tư? Phá huỷ nhà cửa? Là cái gì?
Tôi nhìn sang đó theo bản năng, nhưng khi nhìn lại, tôi phát hiện ba con quỷ đang bay tới bay lui, lúc này đã dừng lại
Nữ quỷ đứng ở giữa quảng trường cách đó không xa, nhìn chằm chằm vào chỗ ẩn nấp của chúng tôi không chớp mắt.
Không chỉ như vậy, khi giọng nói của nữ quỷ trung niên vừa rơi xuống, lão quỷ kia đã hừ lạnh một tiếng, trầm giọng khàn khàn nói: “Phá huỷ nhà cửa của chúng ta, hừ, không có cửa đâu . Bọn đầu tư thật đáng hận, lát nữa sẽ xé nát tất cả bọn chúng......”
*********
Đột nhiên nghe đối phương nói như vậy, trong lòng chúng tôi đều cảm thấy không ổn.
Mặc dù đối phương nói "chủ đầu tư", "phá hủy nhà cửa", nhưng rõ ràng họ đang nói cho chúng tôi nghe.
Rốt cuộc nơi mà những ánh mắt kia đang nhìn chằm chằm rõ ràng là vị trí mà chúng tôi đang ẩn náu.
Hít một hơi thật sâu, tôi nói với Bạch Phong và Dương Tuyết: "Mịa nó, xem ra chúng ta đã bị phát hiện rồi, hiện tại chỉ có thể trực tiếp xông ra thôi!"
Tôi nói một mạch, đồng thời siết chặt thanh kiếm gỗ đào ở trong tay.
Dương Tuyết và Bạch Phong cũng nhìn thấy rõ tình hình hiện tại, muốn đánh lén căn bản là không có khả năng.
Cho nên cả hai người họ đều nặng nề gật đầu với tôi để tỏ vẻ đồng ý.
Chủ đầu tư và những căn nhà bị phá hủy ở trong miệng họ rõ ràng giống với những tin đồn mà ông chú taxi nghe được.
Nhà cửa bị cưỡng chế phá bỏ, dân làng tuyệt vọng tự sát hóa quỷ.
Ba con quỷ ở trước mặt tôi hẳn là những dân làng đã tự sát.
Trong lòng thầm nghĩ như vậy, nhưng tôi lại đứng dậy, sau đó gạt đám cỏ dại ở trước mặt sang một bên, trực tiếp đi ra ngoài.
Dương Tuyết và Bạch Phong cũng nhanh chóng đi theo sau tôi.
Lúc này bốn mắt chúng tôi nhìn nhau, sắc mặt đều không tốt.
Mục đích chúng tôi đến đây là để cứu người, cho nên trước tiên liền không động thủ.
Tôi nói: “Những người đến đây trước đó còn sống không?”
Tôi cũng không biết những quỷ hồn đã hóa thành lệ quỷ này nghe có hiểu được không, nhưng tôi vẫn hỏi trước một câu.
Nhưng tôi vừa dứt lời, một tiểu nữ quỷ mười sáu mười bảy tuổi liền lạnh lùng nói: "Hừ, những chủ đầu tư trước đây đều đã chết, hiện tại đến phiên mấy người!"
Nghe đến đây, sắc mặt của tôi đã thay đổi.
Đều đã chết, chẳng lẽ Tiểu Mạn cũng c.h.ế.t rồi sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/258.html.]
Không đợi tôi kịp phản ứng hay hỏi lại, tiểu nữ quỷ đột nhiên giơ móng vuốt lên, một luồng khí âm sát đột nhiên đánh về phía chúng tôi, bản thân cô ta cũng lao tới.
Tốc độ cực kì nhanh, trong nháy mắt đã tới gần chúng tôi.
“Động thủ!” Dương Tuyết hô một tiếng, cầm lấy kiếm gỗ đào lao về phía trước.
Bạch Phong cũng không chút do dự, bên kia không ngần ngại ra tay, căn bản không thể hỏi thăm.
Trong tình huống này, chỉ có thể nghiêm túc đánh, chỉ khi trấn áp được bọn họ, chúng tôi mới có thể thu được nhiều thông tin hữu ích hơn.
Nếu đối phương thực sự đã g.i.ế.c Tiểu Mạn, tôi sẽ không tha cho bọn họ.
Tôi cắn răng một cái, cũng siết chặt kiếm gỗ đào lao về phía trước.
Hai con quỷ còn lại ở thời điểm chúng tôi động thủ cũng đã nhào tới.
Khoảng cách giữa chúng tôi không quá xa, trong chớp mắt đã đánh nhau.
Ba con lệ quỷ này vô cùng hung ác, âm sát khí dày đặc.
Lúc này giao thủ, chúng tôi đã cảm nhận được áp lực đến từ đối phương.
Tôi đang đối mặt với một nữ quỷ trung niên, bộ dạng trông rất bình thường, nhưng đôi mắt trống rỗng lại khiến người ta sinh ra lòng sợ hãi.
Chỉ nghe một tiếng gầm lên, ả đã giơ móng vuốt chụp vào đầu tôi, cực mạnh và cực nhanh.
Tôi nào dám lơ là? Vội vàng nâng kiếm gỗ đào lên chống đỡ.
Một tiếng "Răng rắc" vang lên, móng vuốt kia đã tạo ra dấu vết trên kiếm gỗ đào của tôi.
Trong lòng tôi hoảng sợ, thật lợi hại.
Nếu bị thứ này chạm vào người, chắc chắn sẽ bị xé ra một mảng da thịt lớn.
Tôi càng không dám lơ là, tiếp tục chiến đấu với ả.
Áp lực bên phía Bạch Phong và Dương Tuyết cũng không kém so với tôi.
Âm sát khí trên người của ba con quỷ này gần giống nhau, nên thực lực cũng không sai biệt lắm.
Hơn nữa, ba con quỷ này cũng không phải mới hóa thành ác quỷ, nếu bọn chúng đều đã từng g.i.ế.c người, vậy sẽ càng hung hăn tàn bạo hơn, ra tay cũng vô cùng tàn nhẫn.
Tuy nhiên, với những ngày huấn luyện gian khổ cùng với các cuộc chiến, tôi đã không còn là Đình Phàm kém cỏi của trước đây nữa.
Lợi dụng đạo hạnh của mình và một số kỹ năng chiến đấu do sư phụ dạy, tôi cũng có thể miễn cưỡng đỡ được đòn tấn công của nữ quỷ trung niên này.
Về phần Bạch Phong, gần như bất phân thắng bại, trạng thái của cậu ta tốt hơn tôi.
Về phần Dương Tuyết càng chiếm thế thượng phong.