Minh Hôn - 191
Cập nhật lúc: 2024-07-11 20:12:22
Lượt xem: 38
Nhìn thấy cảnh này, tôi và Dương Tuyết không khỏi kinh ngạc nhưng cũng rất vui mừng. Mà Bạch Phong lại đột nhiên lên tiếng: “Vì sao phải cứu nữ quỷ này? Chúng ta đang ở đâu?”
Thấy cậu ta vẫn chưa hiểu mọi chuyện, tôi bèn chỉ cho cậu ta thấy ấn kí quỷ ba mắt trên cổ Triệu Thiến Thiến rồi nói: “Cậu nhìn cái này xem !”
Bạch Phong lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Là kí hiệu của mắt quỷ!”
Tôi gật đầu: “Không sai, có một thế lực tà ác đang âm thầm khống chế nữ quỷ này. Mà xác khô kia là một thành viên trong tổ chức đó, chỉ là ông ta đã c.h.ế.t rồi……”
Ngay sau đó, tôi kể tóm tắt những việc đã xảy ra cho cậu ta nghe. Vừa nghe xong, cậu ta không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Thật không ngờ rằng, câu chuyện về thân thế của nữ quỷ này lại đáng thương đến vậy. Và cũng chẳng thể ngờ tên thầy giáo cầm thú lại là thành viên trong tổ chức thần bí, quan trọng nhất vẫn là, ấn ký này lại có thể quỷ dị như vậy.
Vừa có thể tự bạo phát nổ để g.i.ế.c c.h.ế.t một người, rồi lập tức biến người đó thành một cái xác khô.
Đương nhiên, cả ba chúng tôi đều có chung một mối nghi hoặc. Đó là tại sao ấn kí này lại đột nhiên bạo phát? Hơn nữa sớm không bạo phát, muộn không bạo phát lại cố tình bạo phát ngay lúc chúng tôi đang thẩm vấn?
Nhất thời cả ba chúng tôi đều không thể lí giải, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó mà thôi. Nhưng may sao vẫn bảo vệ được nữ quỷ Triệu Thiến Thiến.
Sau khi trải qua chuyện vừa nãy, lúc này, cô ta có chút yếu ớt. Nhìn thấy chúng tôi liền nói một câu: “Cảm ơn!”
Dương Tuyết khẽ gật đầu: “Không cần phải cảm ơn! Đây là những việc chúng tôi nên làm.
Chỉ là chúng tôi vẫn không có cách loại trừ ấn ký kia, trước mắt chỉ có thể dùng bùa chú ngăn chặn. Mà tấm bùa này cũng giống như kí hiệu mắt quỷ kia, trên cổ của cô bây giờ lại thêm một lớp ấn chú.”
“Nhưng tác dụng của nó không vượt quá ba tiếng đồng hồ, cho nên trong ba tiếng này, cô bắt buộc phải xuống dưới địa phủ trình diện. Nếu không, sau ba tiếng, mắt quỷ kia bạo phát lần nữa, chúng tôi cũng chẳng thể cứu được cô!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/191.html.]
Dương Tuyết vừa mở miệng đã nói không ngừng. Mà nữ quỷ cũng chỉ im lặng lắng nghe. Dương Tuyết nói xong, cô ta chỉ “ừ” một tiếng rồi liên tục dập đầu cảm ơn đã cứu mạng.
Nhưng sau đó, cô ta lại nói thêm: “Nhưng tôi vẫn muốn trở về thăm ông bà nội, cả hai đều là người mà tôi thương nhớ nhất. Chỉ cần nhìn thấy họ, cho dù bị giam cầm trăm năm dưới đáy địa ngục tôi cũng cam lòng!”
Thấy chấp niệm của Triệu Thiến Thiến quá lớn, lại thêm trước kia chúng tôi đã đồng ý giúp đỡ cô ta. Vậy nên tôi liền hỏi: “Bọn họ ở chỗ nào?”
Triệu Thiến Thiến vội vàng trả lời: “Nhà ông bà nội cách trường không xa, ngay cạnh con phố cũ!”
Nghe được nơi đó ngay cạnh con phố cũ, vậy quãng đường cũng rất ngắn, ba tiếng đồng hồ cõ lẽ sẽ đủ. Tôi đưa mắt liếc nhìn Dương Tuyết, thấy cô ấy khẽ gật đầu, hiển nhiên cũng đồng ý.
Vậy nên tôi lập tức nói với nữ quỷ: “Được! Lát nữa chúng tôi đưa cô đi!”
Vừa dứt lời, tôi lại nói với Dương Tuyết và Bạch Phong: “Thi thể này phải xử lí thế nào, chúng ta có nên tìm một chỗ chôn cất hay không?”
Nhìn xác khô đang nằm trên mặt đất, nếu không xử lí ổn thỏa, rất nhanh thôi sẽ có người phát hiện. Đợi tới lúc cảnh sát tìm tới, như vậy càng thêm rắc rối. Chẳng lẽ nói thật với cảnh sát, ông ta là người trong tà giáo, bị người khác hạ chú ấn, tự mình biến thành xác khô?
Nhưng Dương Tuyết lại cho rằng: “Nơi này là trường học, khắp nơi đều có camera. Nếu mang cái xác này ra ngoài, sẽ càng thêm phiền toái!”
Nghe thấy vây, tôi nhíu mi, lộ rõ vẻ u sầu. Đúng vậy! Nơi này trường học, nếu tôi vác một cái xác ra ngoài, cảnh sát sẽ lập tức tìm tới cửa, hơn nữa làm như vậy cũng quá lộ liễu. Tới lúc đó, có khổ cũng chẳng thể kêu.
Bạch Phong lại chẳng thèm để ý: “Theo tôi thấy, chúng ta đừng động vào. Một cái xác đã khô đến mức thế này, nhìn sao cũng đều giống như đã c.h.ế.t từ mười năm trước. Nếu cảnh sát tìm đến đây, chỉ có thể trực tiếp nghi ngờ Cẩu Kiếm. Hơn nữa đây lại là vụ án có yếu tố tâm linh, cho dù cảnh sát tìm đến chúng ta, vậy chúng ta chỉ cần ngậm miệng phủ nhận, sẽ chẳng có kết quả gì.”
Lời nói của Bạch Phong quả thật có lí, tôi chỉ đành nhắm mắt, hít một hơi thật sâu. Nhìn lại hoàn cảnh ở thời điểm hiện tại, xem ra chỉ có thể làm thế. Loại chuyện này càng làm sẽ càng rối, vậy nên tốt nhất cứ mặc kệ.
Sau khi xử lí xong chuyện của nữ quỷ kia, chúng tôi phải thống nhất khẩu cung lần nữa. Phòng trừ sau này có người tìm tới cửa, cứ nói rằng không biết, có lẽ sẽ vượt qua được cửa ải này.
Tuy lòng tôi đang nghĩ cách ứng phó nhưng vẫn nhớ Triệu Thiến Thiến chỉ có ba tiếng đồng hồ, hiện tại không thể tiếp tục trì hoãn. Là phúc không phải họa, là họa khó tránh khỏi