Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Minh Hôn - 184

Cập nhật lúc: 2024-07-11 19:28:16
Lượt xem: 45

Tôi hừ lạnh một tiếng, trực tiếp bật công tắc đèn ở bên cạnh.

Theo một tiếng “rắc”, đèn liền sáng lên.

Bởi vì ánh sáng quá chói mắt làm người đàn ông trung niên cũng từ từ tỉnh dậy.

Ông ta hoạt động một chút thân thể, xoa xoa mắt, cuối cùng mới phát hiện trong phòng bỗng nhiên xuất hiện vài người.

Đôi mắt trừng lớn, trong miệng hét lên một tiếng: “Mấy người, mấy người là ai? Làm gì, làm gì ở trong phòng của tôi?”

Nói xong, ông ta mới chú ý đến cách ăn mặc của mình.

Sắc mặt sợ hãi, vội vàng kéo tấm chăn bên cạnh, che đi thân thể của mình.

“Nhìn cái gì mà nhìn? Mau cút ra ngoài!”

Tôi cũng lười nói nhiều với ông ta, chỉ lạnh lùng nói: “Thiến Thiến, cô tâm sự với thầy giáo của mình một chút đi!”

Nói xong, tôi liền tránh qua một bên.

Cẩu Kiếm thì sửng sốt, trong lúc nhất thời còn chưa kịp có phản ứng.

Ngay sau đó chỉ nghe một tiếng “rắc”, vừa rồi đèn vẫn còn sáng, bây giờ đã bị dập tắt.

Ngay sau đó, liền nghe được tiếng cười hưng phấn của Triệu Thiến: “Thầy Cẩu Kiếm, ông còn nhớ tôi không?”

Nói xong, Triệu Thiến Thiến liền lướt vào phòng dọc theo cánh cửa.

Cẩu Kiếm nghe vậy, lập tức bị dọa, hai tròng mắt trợn ngược lên, thân thể cứng đờ, thần sắc trên mặt cũng đông cứng lại.

Ngay sau đó, ông ta thông qua ánh trăng ngoài cửa sổ.

Mơ hồ nhìn thấy một thân ảnh mặc áo trắng, khuôn mặt tái nhợt của Triệu Thiến Thiến.

Cẩu Kiếm kinh hãi hét lên một tiếng, trong nhất thời bị dọa cho mất hồn mất vía.

Vừa mở miệng đã thét lên chói tai, ông ta đứng không vững mà ngã về phía sau, nói chuyện cũng không còn mạch lạc.

“Thiến, Thiến Thiến, đừng, đừng tới đây, cô đừng tới đây. Tôi không có hại cô, không phải tôi. Là do cô tự nhảy lầu, là do cô đi tìm chết, không liên quan đến tôi, không liên đến tôi……”

***************

Cẩu Kiếm nhìn thấy Triệu Thiến Thiến liền bị dọa đến c.h.ế.t khiếp.

Thân thể run rẩy không ngừng, mồ hôi lạnh ứa ra.

Trong miệng nói năng lộn xộn, nói cái gì mà không liên quan đến tôi, cô đừng tới đây.

Triệu Thiến Thiến cười lạnh nói: “Thầy Cẩu, trước kia không phải ông nói rất thích tôi sao? Còn nói muốn ở cùng tôi? Hiện tại, tôi đã trở về.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/184.html.]

Nói rồi, Triệu Thiến Thiến từng bước một đi đến.

Cẩu Kiếm chưa từng gặp loại chuyện này. Ông ta đã bị dọa không nhẹ: “Đừng, đừng tới đây. Thiến Thiến, Thiến Thiến, tôi sai rồi? Cô đi đi! Cô đi đi! Tôi sẽ đốt vàng mã cho cô, đốt rất nhiều vàng cho cô, cô đi đi !”

“Đi? Tôi sẽ không đi!” Triệu Thiến Thiến tiếp tục mở miệng.

Đồng thời, Triệu Thiến Thiến bỗng nhiên giơ tay, bóp lấy cổ của Cẩu Kiếm, nhưng cũng không muốn lấy mạng của ông ta.

Trên đường tới đây, chúng tôi cũng đã nói chuyện rõ ràng.

Chuyện này, ngoại trừ tên Cẩu Kiếm đáng chết, còn có thêm một yêu đạo.

Ngoại trừ tính sổ với Cẩu KIếm, chúng tôi còn muốn hỏi tung tích của tên yêu đạo kia.

Cho nên Triệu Thiến Thiến cũng không dùng quá nhiều lực, cô ấy chỉ muốn làm ra một chút biểu tình đáng sợ để hù dọa ông ta.

Sau đó thè ra cái lưỡi dài đỏ tươi rồi l.i.ế.m môi.

Cẩu Kiếm bị dọa đến mức kêu không ra tiếng, súy chút nữa đã ngã quỵ.

Ba chúng tôi nhìn thấy tình hình hiện giờ cũng ổn rồi, liền chuẩn bị kêu Thiến Thiến dừng tay.

Nếu ông ta bị dọa c.h.ế.t thì chúng tôi cũng không tìm được tung tích của tên yêu đạo kia.

Cho nên tôi liền mở miệng nói: “Thiến Thiến, cô đi ra ngoài một chút đi, chờ tôi hỏi ông ta mấy câu, xong việc liền để cô đi vào!”

Triệu Thiến Thiến nghe tôi nói như thế, lúc này mới chậm rãi buông lỏng đôi tay.

Cô ấy hung tợn, trừng mắt nhìn ông ta một cái, sau đó mới thu tay lui ra ngoài.

Cổ của Cẩu Kiếm vừa được buông ra, ông ta liền thở hổn hển, nhưng thân thể vẫn liên tục run rẩy, vẻ mặt hoảng sợ.

Sau khi Triệu Thiến Thiến rời khỏi phòng, đèn điện trên đỉnh đầu “rắc” một tiếng, đã sáng lên.

Cẩu Kiếm giống như một con chim sợ hãi, tinh thần gần như sắp sụp đổ.

Tôi đạp một chân lên giường đối diện với tên Cẩu Kiếm, sau đó mở miệng nói: “Thầy Cẩu đúng không! quỷ hồn của Triệu Thiến Thiến đã tới, ông cũng thấy rồi đấy. Không muốn c.h.ế.t thảm thì chúng tôi hỏi gì, ông đều phải trả lời! Bằng không, ông sẽ c.h.ế.t khó coi lắm đấy!”

Nói đến câu cuối củng tôi liền nhấn mạnh.

Cẩu Kiếm nghe được lời của tôi, thân thể đột nhiên run lên: “Tôi, tôi nói, tôi cái gì cũng đều nói! Anh, anh bạn nhỏ, đừng, đừng có g.i.ế.c tôi. Tôi có tiền, tôi có thể cho mấy người rất nhiều tiền!”

Nói xong, tên biến thái còn muốn dùng tay bắt lấy chân của tôi.

Thấy bộ dạng ghê tởm của ông ta, tôi liền chán ghét đạp cho mấy cái rồi nói: “Tránh xa tôi một chút.”

Cẩu Kiếm bị tôi đá một cước liền che mặt liên tục gật đầu: ‘Được, được!”

“Năm năm trước, ông đã thuê ai tới đối phó Triệu Thiến Thiến?” Tôi mở miệng nói.

Cẩu Kiếm đang vô cùng sợ hãi, lúc này ông ta cũng không nghĩ nhiều, lập tức mở miệng nói: “Là, là Quỷ Tam Nguyên, Nguyên đạo trưởng! Là hắn đã trấn áp Triệu Thiến Thiến trong tòa nhà dạy học đang được xây dựng.”

Loading...