Minh Hôn - 1408
Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:07:17
Lượt xem: 12
Bởi vậy, chỉ nghe tôi nói thẳng với Trần Tiểu Tài trước mặt:
“Chúng tôi tới đây vì muốn có được những vật chí âm cao cấp nhất.
Cho dù là cây trái hay thuốc thang, hoặc là thịt ngon rượu thơm, cũng phải là vật chí âm cao cấp nhất.”
Tôi đã trực tiếp nêu rõ mục đích của mình, như thể tôi chính là chủ nhân ở đây vậy.
Mà Trần Tiểu Tài này đã làm việc ở đây năm - sáu mươi năm, đương nhiên biết những vị khách quý đến đây đều vì những mục đích hoặc dục vọng riêng.
Một số tới vì để ăn, để được thưởng thức những món ngon, những món sơn hào hải vị trong thiên hạ, bù đắp cho nguyện vọng không thể thực hiện được khi còn sống.
Có người tới vì rượu, vì muốn được uống những loại rượu ngon nhất trong tam giới này.
Đương nhiên, cũng có người tới để đánh bạc, vung tiền như rác để tìm kiếm khoái cảnh khi đánh cược cả sinh tử.
Hoặc cũng có người tới nơi này để kiếm tìm niềm thú vui từ thể xác và tinh thần…
Chỉ có chúng tôi đến đây vì những vật phẩm chí âm, quả đúng là khách lạ lần đầu tiên Trần Tiểu Tài gặp phải.
Nhưng nhớ tới chiếc thẻ đen quyền lực tôi đang nắm giữ, anh ta cũng không dám hỏi nhiều.
Dù sao, Tháp Tiêu Dao được xây dựng lên chính là để thỏa mãn đủ các loại hư vọng của con người, chỉ cần anh có tiền là tôi có hàng ngay thôi.
Bởi vậy, người quản đốc nhỏ ở tầng một này đã trực tiếp trả lời tôi:
“Tiên sinh, chỗ chúng tôi đương nhiên là có những vật chí âm cao cấp nhất.
Chỉ là, loại đồ vật thế này không thể tìm được ở tám tầng phía dưới đâu. Chỉ có thể tìm ở Cửu Thiên điện, là tầng thượng tiên.”
******
Tầng thượng tiên, cũng chính là tầng thứ chính của Tháp Tiêu Dao.
Chỉ cần có được những vật phẩm chí âm cao cấp nhất, tôi sẵn lòng đi lên tầng thứ chín của tòa tháp này.
Tôi cũng chẳng nói dài dòng, thẳng thắn nói với vị quản đốc kia:
“Được rồi, bây giờ chúng tôi muốn lên tầng thứ chín. Anh đưa chúng tôi lên đó đi!”
Đối phương nghe chúng tôi muốn lên tầng chín, không nói thêm lời thứ hai:
“Vâng vâng vâng, mời ngài đi bên này…”
Nói xong, đối phương liền đi lên phía trước dẫn đường cho chúng tôi.
Chúng tôi đi xuyên qua sảnh lớn của tầng một, nhìn thấy được đủ loại đồ ăn ngon.
Từ những món đồ ăn vặt trên đường phố, đến những món tráng miệng trong nhà hàng sang trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/1408.html.]
Cơ số món ngon khác nhau, chỉ có món bạn không thể nghĩ ra được, chứ không có món gì nơi này không làm được.
Chỉ có một con cá, nhưng người ta có thể đưa ra cho bạn hàng trăm cách chế biến khác nhau.
Hơn nữa, nghe anh chàng Trần Tiểu Tài này nói, những đầu bếp được tuyển vào tầng một đều là những đầu bếp đã có tay nghề cả trăm năm.
Từ người bán rong bên đường, người bán bánh rán, giò, cháo, quẩy các loại, đến ngự trù (đầu bếp) trong hoàng cung.
Đến cả các đầu bếp năm sao Michelin hiện đại và các quán ăn khuya đường phố nức tiếng cũng đều có mặt ở đây.
Bởi vậy, họ có thể làm tất cả những món ngon đã xuất hiện trong vài trăm năm qua tại đây.
Hơn nữa, một khi đã trở thành đầu bếp ở nơi này…
Quỷ thọ sẽ tự động được kéo dài thêm ba mươi năm và tích lũy điểm công đức, tích góp thêm phúc phần cho kiếp sau.
Khi vận may của bạn đạt đến một mức độ nhất định, ở kiếp sau, vừa sinh ra bạn đã là phú nhị đại rồi.
Không còn lo về gánh nặng cơm áo gạo tiền, cứ vui vẻ hưởng thụ phồn hoa của nhân gian thôi.
Mỗi một tầng ở đây đều có một điểm chung, có thể coi đây là những bộ sưu tập những món đồ đẹp và quý hiếm nhất trong mấy trăm năm gần đây.
Hơn nữa, khi bước vào trong Tháp Tiêu Dao, quỷ hồn sẽ giống như ngườiVĩ bình thường.
Bạn sẽ xuất hiện cảm giác đói khát, muốn ăn, cũng như cảm giác chắc bụng sau khi ăn no.
Dù sao thì mọi giác quan đều gần với 80% của một người sống.
Nếu là một tín đồ ẩm thực đến đây, trong vòng ba thắng, chưa chắc bạn đã có thể ăn hết món ngon ở đây.
Nghe xong lời giới thiệu của Trần Tiểu Tài, tôi phát hiện ra, ở trong thế giới người c.h.ế.t này, nơi này thực sự có thể so sánh với miền cực lạc.
Đương nhiên, chỉ những quỷ hồn có được công đức cao dày, đủ yêu cầu mới có thể bước vào được miền cực lạc và tận hưởng hạnh phúc ở đó.
Bởi vì chỉ có quỷ hồn cấp cao đó mới đủ năng lực để bước vào miền cực lạc.
Còn những người vi phạm pháp luật, ăn bớt nguyên vật liệu, lừa đảo hại người ư?
Đừng nói tới Tháp Cực Lạc này, chỉ sợ người nọ còn chưa đến được cổng thành Phong Đô đã bị đày xuống mười tám tầng địa ngục chịu phạt rồi.
Ngay cả những người hầu như không thể tìm ra được ưu hay khuyết điểm của mình, cũng sẽ bị phí vào cửa cao ngất ngưởng của Tháp Tiêu Dao đá bay ra ngoài.
Cho nên, Tháp Tiêu Dao này cũng được nhân viên làm việc ở đây gọi là “Tháp Công Đức”.
Nơi đây sẽ trở thành địa điểm tiếp đón những người hiền lành, cả đời tích góp vô số công đức ở trên dương gian.
Những người này khi trở thành quỷ hồn, đi vào thành Phong Đô, nếu không nhận hồi báo thì có thể hưởng thụ sự tự do vui thích ở đây.
Không thể không nói, địa phủ có thể nghĩ ra một nơi thế này đúng là không tồi.
Ai nói người tốt không được hồi báo chứ? Chỉ là chưa tới thời cơ thích hợp để nhận thôi.
Nhưng người xấu, tất nhiên sẽ phải nhận trừng phạt, hơn nữa hình phạt sẽ tăng gấp đôi, khiến chúng khốn khổ.