Minh Hôn - 140
Cập nhật lúc: 2024-07-11 18:37:07
Lượt xem: 61
Rõ ràng, năm người này không phải là người, mà là năm con quỷ trong nghĩa địa này.
Hơn nữa quần áo của năm người này cũng rất khác biệt với người hiện đại của chúng tôi.
Trong đó, ba người đàn ông đều để b.í.m tóc của thời nhà Thanh và mặc quần áo của thời nhà Thanh.
Áo khoác ngoài cùng với váy xếp ly, hai người phụ nữ còn lại thì ăn mặc như hầu gái trong phim truyền hình, mặc váy màu xanh ngọc lục bảo.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy những con quỷ như vậy, tôi vừa hồi hộp vừa tò mò.
Sư phụ thấp giọng nói: “Thì ra là mấy lão quỷ trăm tuổi, xem ra đã có chút thành tựu, khó trách lại có chút thủ đoạn! Chuẩn bị một chút, chúng ta lập tức hành động.”
Sư phụ nói xong, chúng tôi chậm rãi rút kiếm gỗ đào ra.
Những con quỷ này ra tay hại người, cho dù là lão quỷ mấy trăm tuổi, cũng sẽ là kẻ thù của người trừ tà chúng tôi, vẫn sẽ bị trừng phạt thích đáng.
Cùng lúc đó, năm con quỷ đã đến trước mặt Lý Đại Sơn và bao vây cậu ta.
Bọn họ trợn mắt nhìn Lý Đại Sơn với vẻ mặt không có ý tốt.
Cùng lúc đó, tôi nghe thấy một nam quỷ đột nhiên thấp giọng nói: “Thằng nhóc vô sỉ, quỳ xuống!”
Vừa dứt lời, hồn của Lý Đại Sơn giống như bị thôi miên, quỳ xuống không ngừng dập đầu trước tấm bia đá ở dưới gốc cây.
Nhưng theo mỗi cái dập đầu của Lý Đại Sơn, trong miệng cậu ta lại phả ra một khí đen.
Thấy vậy, Bạch Phong và tôi đều trợn tròn mắt.
Không phải cậu ta bị mộng xuân quấy rối sao?
Theo lý thuyết, hồn của Lý Đại Sơn đi xa như vậy, là phải bị nữ quỷ câu lại đây để giao hợp tại nơi hoang dã mới đúng!
Nhưng tại sao cậu ấy lại chạy đến đây để dập đầu? Điều này thật sự rất kỳ quái.
Độc đạo trưởng thấy vậy, không khỏi nhíu mày, thậm chí còn lẩm bẩm nói: “Không đúng! Vì sao đám quỷ này lại đòi nợ cậu ta?”
Độc đạo trưởng đột nhiên nói ra một câu như vậy, tuy rằng giọng nói rất nhỏ, nhưng tôi và sư phụ ở bên cạnh đều nghe được.
Sư phụ và tôi đều theo bản năng mà quay đầu lại nhìn Độc đạo trưởng với vẻ mặt nghi ngờ.
Đồng thời tôi nghe sư phụ nói với Độc đạo trưởng: “Lão Ngạo, ông nói cái gì? Ai đòi nợ ai?”
Độc đạo trưởng nghe sư phụ hỏi như vậy, mới nhỏ giọng nói: “Lão Đinh, chuyện này không giống bình thường. Ông nhìn con quỷ này đi! Rồi lại nhìn Lý Đại Sơn chỉ có hồn chứ không có phách.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/140.html.]
Độc đạo trưởng trực tiếp nói một câu như vậy, tôi cảm thấy không hiểu cho lắm.
Ngoại trừ việc năm con quỷ này là những con quỷ thời cổ đại, tôi thực sự không cảm thấy có điều gì đặc biệt ở những con quỷ này cả.
Về phần tại sao hồn phách chỉ có hồn chứ không có phách, thì tôi cũng không biết.
Tôi chỉ có thể bối rối nhìn Độc đạo trưởng, bên cạnh tôi, Bạch Phong cũng giống như tôi, cũng không biết lý do là gì.
Sư phụ quay đầu lại liếc mắt nhìn vài lần, chỉ thấy năm con quỷ đang bao vây Lý Đại Sơn.
Mỗi lần Lý Đại Sơn dập đầu, đều sẽ phả ra một luồng khí nhỏ.
Sau đó năm con quỷ sẽ lập tức hút luồng khí nhỏ đó đi, tư thế này rõ ràng là đang hút nguyên khí của Lý Đại Sơn.
Ngoài mấy thứ này ra, tôi thực sự không nhìn thấy có gì đặc sắc cả.
Nhưng sau khi sư phụ nhìn bọn họ một hồi, khuôn mặt của sư phụ đột nhiên thay đổi: “Quả nhiên là như thế, thằng nhóc này đã thiếu nợ năm con quỷ này, cậu ta đang trả nợ bằng chính tuổi thọ của mình.”
Sư phụ kinh ngạc há to miệng, con mắt chớp động.
Tôi và Bạch Phong mơ mơ màng màng lắng nghe lời nói của sư phụ, sau khi sư phụ nói xong.
Chúng tôi trực tiếp hỏi thẳng sư phụ: “Sư phụ, ý của người là gì, người có thể giải thích rõ ràng hơn được không?”
Sư phụ nghe thấy tôi hỏi, vẻ mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm năm con quỷ kia cùng với Lý Đại Sơn, sau đó thấp giọng mở miệng nói: "Tục ngữ có câu: hồn không lìa phách, giữ mạng không giữ nguyên khí, nhất định là quỷ đang đòi nợ!"
“Con nhìn Lý Đại Sơn, có phải trạng thái của cậu ta rất giống với lời nói của sư phụ?”
Sư phụ đột nhiên mở miệng và nói ra những lời này.
Mặc dù tôi không hiểu nhiều về việc này, nhưng tôi hoàn toàn tin vào một số câu châm ngôn trong công việc trừ tà.
Đây là kết tinh từ trí tuệ của các thế hệ đi trước, tuyệt đối không thể sai vào đâu được.
Hơn nữa nhìn tư thế của Lý Đại Sơn, thật đúng là như vậy.
Hồn phách chỉ có hồn chứ không có phách.
Cho nên cậu ta mới mơ mơ màng màng, sinh mệnh yết ớt, giống như một cái xác không hồn, bởi vì hồn phách không hoàn chỉnh cho nên chúng tôi không thể dùng tay bắt được.
Vả lại, năm con quỷ này chỉ hút nguyên khí, không có lấy đi thân thể.
Làm như vậy, Lý Đại Sơn chỉ bị rút ngắn tuổi thọ, ảnh hưởng thân thể, chỉ cần không quá mức, sẽ không dẫn mất mạng.