Minh Hôn - 1341
Cập nhật lúc: 2024-08-26 18:11:18
Lượt xem: 13
Nhìn chúng tôi xem, mặc dù chúng tôi đang cưỡi gà trống, theo lý mà nói thì chúng tôi có thể lao nhanh ra khỏi núi Kim Kê.
Tuy nhiên, số lượng gà trống chặn đường chúng tôi lại quá nhiều, hàng trăm thậm chí hàng nghìn con, toàn bộ gà trống ở trên núi Kim Kê đều trở nên xao động.
Hơn nữa, những con gà trống này đều đang khóa chặt mà nhìn chằm chằm vào tôi và Thượng Quan Thư, nhất quyết thề không bỏ qua cho đến khi mổ rớt chúng tôi.
Mặc dù thực lực của Thượng Quan Thư rất mạnh, nhưng khi đối mặt với nhiều con gà trống như vậy thì cũng có chút chống đỡ không được.
Rất nhiều lần, cả hai chúng tôi suýt chút nữa là đã bị đám gà trống này đánh trọng thương.
Lúc này tôi đang điều khiển con gà trống dưới thân bay lên trời, cũng không ngừng ngước nhìn.
Nhưng phía sau chúng tôi lại đi theo mấy trăm con gà trống.
Ở trong ánh mắt của đám gà trống này chỉ có chúng tôi, chúng nó vỗ cánh liên tục và trong miệng phát ra những âm thanh “cu cu cu”.
Sau khi nhìn xuống, chúng tôi ngày càng cao hơn so với mặt đất, còn những quỷ hồn đó gần như biến thành những con kiến.
Về phần đám gà trống đang đuổi theo ở phía sau cũng tạo thành một dòng nước lũ.
Nếu chẳng may rơi từ trên này xuống, còn chưa kịp rơi xuống đất thì đã bị xé thành từng mảnh ...
Cho nên sau khi tôi thấy độ cao cũng đủ rồi thì muốn nghiêng xuống, nhắm thẳng ra ngoài núi Kim Kê.
Tôi muốn thông qua cách thức này để rút ngắn khoảng cách phá vây và sử dụng tốc độ và độ cao này để đột phá vòng vây, cho nên sau khi tôi kéo dây cương trong tay thì lập tức mở miệng nói: “Mau bay xuống dưới cho tao!”
Con gà trống này lập tức nghiêng cơ thể xuống, sau đó lao thẳng xuống phía dưới.
Những con gà trống đang đuổi theo thấy chúng tôi bắt đầu lao xuống thì cũng muốn tiến lên ngăn cản.
Tiếng thét đinh tai nhức óc “Ku ku ku” kia giống như muốn xé nát đôi tai của chúng tôi, mà tiếng thét xé rách này cũng bao phủ toàn bộ bầu trời.
Thượng Quan Thư nhìn thấy con gà trống ở phía trước đang chặn đường mình thì đã vận khí thêm lần nữa, sau đó chợt hét lên một tiếng: “Cút ngay!”
Ngay sau đó, một luồng hồn lực cường đại bộc phát ra toàn thân Thượng Quan Thư, mà gợn sóng này cũng lập tức lan ra bốn phương.
Một luồng ánh sáng trắng trào ra, mà một đòn tấn công cực kỳ uy lực này cơ hồ là toàn bộ sức lực của Thượng Quan Thư, cho nên thắng hay bại đều phụ thuộc vào lúc này.
Âm lực hóa thành một đạo kiếm quang cực kỳ to lớn từ trên trời c.h.é.m thẳng xuống, nhưng đám gà trống đang cản đường chúng tôi lại không hề cảm thấy sợ hãi chút nào, bọn chúng chỉ lần lượt phát ra những tiếng thét chói tai, bộ dạng giống như không muốn sống mà nhào tới.
Nhưng vừa tiếp xúc với luồng kiếm khí màu trắng này thì lập tức bị c.h.é.m ra làm đôi hoặc bị đánh văng ra xa rồi lăn xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/1341.html.]
Trong lúc nhất thời, con đường đã bị quét sạch sẽ và cũng xuất hiện ở ngay trước mặt chúng tôi…
Đồng tử của tôi đột nhiên co rút lại, nhưng cũng không dám có chút chậm trễ mà tận dụng tốt cơ hội này, điều khiển con gà trống lao xuống.
Con gà trống không ngừng vỗ cánh, nhanh chóng bay xuyên qua những nơi mà kiếm quang càn quét, nhưng lúc này Thượng Quan Thư giống như rơi vào trạng thái suy yếu, cư nhiên lại dựa thẳng vào lưng của tôi.
Tôi quay lại nhìn Thượng Quan Thư một cái thì thấy sắc mặt của cô ấy trông rất tệ, bộ dáng vô cùng mệt mỏi, nhưng tay của cô ấy vẫn đang ôm chặt lấy eo tôi.
Tôi biết Thượng Quan Thư đã sử dụng quá nhiều hồn lực, cho nên lúc này đã rơi vào trạng thái suy yếu.
Nếu lần này lại không có cách nào thoát ra khỏi núi Kim Kê thì chúng tôi sẽ rất khó có thể rời khỏi nơi đây.
Tôi không nói gì, chỉ cắn răng một cái, một tay cầm kiếm, một tay lôi kéo dây cương: “Súc sinh, nhanh lên cho tao!”
Nói xong, tôi lại dùng sức kéo mạnh dây cương, mà con gà trống kia bị ăn đau chỉ có thể tiếp tục tăng tốc.
Tuy nhiên, ngay khi chúng tôi chuẩn bị lao ra khỏi núi Kim Kê thì ở phía trước mặt lại đột nhiên xuất hiện ba con gà trống chặn đường.
Ba con gà trống này bay theo ba hướng, nhắm thẳng vào chúng tôi.
Thấy vậy, tôi không có chuyển đổi phương hướng.
Bởi vì điều đó sẽ chỉ lãng phí thời gian và khiến những con gà trống ở phía sau lại đuổi kịp, cho nên hiện tại chỉ còn cách đẩy lui bọn chúng thì chúng tôi mới có thể rời khỏi nơi này một cách an toàn.
Tôi nắm chặt thanh kiếm gỗ đào, sau đó rít gào một tiếng với ba con gà trống kia: "Tới đây đi!"
"Gu..."
"Gu gu gu ..."
Ba con gà trống kia phẫn nộ rít gào một tiếng giống như đang đáp lại tôi.
Hai con trong số chúng đã duỗi ra móng vuốt sắc nhọn, con còn lại đã ngẩng đầu lên.
Cùng lúc đó, tôi lập tức vận chuyển công pháp mạnh nhất của bản thân mình, Hỏa Thiên công.
Hiện tại tôi đang ở Đạo Quân sơ kỳ, sau khi thi triển Hỏa Thiên công, tu vi của tôi sẽ thăng cấp lên Đạo Quân trung kỳ.
Tôi dự định sử dụng công pháp mạnh nhất của bản thân mình để tiến hành một trận chiến cuối cùng với những con gà trống này.
Một khi thành công thì Thượng Quan Thư và tôi sẽ an toàn đột phá vòng vây của núi Kim Kê.
Nếu thất bại, Thượng Quan Thư và tôi đều sẽ bị nhốt ở núi Kim Kê, bị những con gà trống này mổ cắn trăm năm...