Minh Hôn - 1284
Cập nhật lúc: 2024-08-14 21:23:58
Lượt xem: 19
Sau đó tôi thở ra một hơi thật dài rồi khoanh chân ngồi ở trên giường, bắt đầu vận công.
Hiện tại, mục tiêu hàng đầu của tôi là củng cố tu vi và đạt được khả năng làm chủ.
Bằng cách này thì mới có thể đảm bảo rằng vào thời điểm quan trọng sẽ không như xe bị tuột xích.
Đồng thời, tôi còn vận chuyển Hỏa Thiên công thêm lần nữa để tăng cường sự củng cố.
Đây là một phần trong việc tu luyện hàng ngày của tôi.
Tuy nhiên, khi tôi đột phá đến cảnh giới Đạo Quân, cũng chính là lúc tôi vận chuyển Hỏa Thiên công lần đầu tiên thì nhận thấy có điều gì đó kỳ lạ.
Sau khi Hỏa Thiên công được vận chuyển, Hỏa Thiên khí ở trong cơ thể càng trở nên xao động hơn so với trước kia.
Hơn nữa, khí tức kia cũng càng thêm cuồng bạo.
Đúng vậy, chính là “cuồng bạo”, bởi vì hai chữ thô bạo đã không còn đủ để diễn tả sự sôi trào của nó nữa.
Ngoài ra, cảm giác áp bức áp đảo cũng có bước nhảy vọt về chất, trở nên càng áp bức hơn.
Nếu những điều này đều là biểu hiện sau khi đạt đến Hỏa Thiên công tầng thứ ba thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Nhưng tại sao bên trong gân mạch của tôi lại xuất hiện một tia đạo khí màu đỏ?
Bởi vì đạo khí mà được hội tụ từ linh lực thì sẽ có màu trắng, nhưng từ sau khi tôi vận chuyển Hỏa Thiên công thì phát hiện, đạo khí màu đỏ hòa lẫn với đạo khí ở trong cơ thể mình đã chiếm khoảng một phần trăm.
Hơn nữa ngay lúc vận chuyển thì sẽ có một chút khí tức màu đỏ bay ra khỏi bề mặt cơ thể của tôi, trông rất quỷ dị..
**********
Việc vận chuyển Hỏa Thiên công khiến cho tôi lần đầu tiên cảm nhận được một đạo khí kỳ lạ đến như vậy. Hơn nữa loại đạo khí này hoàn toàn khác với đạo khí của chính bản thân tôi.
Bởi vì loại đạo khí này yêu cầu Hỏa Thiên công vận chuyển thì mới có thể bị khởi động, mà lúc vận chuyển công pháp của chính mình thì có thể cảm giác được nó rất rõ ràng. Nó giống như một sợi chỉ màu đỏ bất ngờ được thả vào một chậu nước trong vậy, mặc dù có thể nhìn thấy rõ sợi chỉ đó nhưng sợi chỉ đó lại không làm ô nhiễm làn nước trong vắt đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/1284.html.]
Hiện tại linh lực ở trong cơ thể của tôi là một chậu nước trong vắt, còn Hỏa Thiên khí là một sợi chỉ màu đỏ. Mặc dù Hỏa Thiên khí đó có kích thước rất nhỏ, chỉ chiếm có một phần trăm đạo khí của chính mình, nhưng lại khiến tôi cảm nhận được một luồng uy lực phi thường.
Trong lòng tôi cảm thấy rất kỳ lạ, không biết chuyện gì đang xảy ra, chẳng lẽ sau khi đạt tới Hỏa Thiên công tầng thứ ba thì sẽ xảy ra tình huống này?
Bởi vì tôi cảm thấy rất nghi ngờ và không biết rõ tình hình, cho nên bản thân đã vận công nhiều lần, muốn xem xem liệu tia đạo khí màu đỏ này có ảnh hưởng gì đến tôi không.
Nhưng cuối cùng, sau nhiều lần thử nghiệm, tôi nhận ra tia đạo khí này không có gì bất thường. Lúc không vận chuyển Hỏa Thiên công thì nó sẽ lẳng lặng và bất động, nhưng ngay khi vận chuyển Hỏa Thiên công thì tia đạo khí này sẽ trở nên cuồng bạo.
Trên bề mặt cơ thể cũng sẽ xuất hiện một đạo khí màu đỏ nhàn nhạt như máu.
Sau khi hít một hơi thật sâu, tôi tự mình lẩm bẩm: "Đây là điểm đặc biệt của Hỏa Thiên công sao? Chẳng lẽ đây là điểm khác biệt của tiên pháp sao?"
Sau khi vận chuyển tia đạo khí này nhiều lần thì phát hiện ra nó không có sự bài xích nào đối với đạo khí của bản thân tôi, cho nên tôi cũng không để ý tới nó nữa.
Màu đỏ thì màu đỏ đi, cùng lắm là có thêm một tia đạo khí màu đỏ mà thôi, không quan trọng, cho nên tôi không nghĩ nhiều về điều đó nữa mà bắt đầu tiếp tục thổ nạp.
Những ngày như thế này cũng trôi qua nhanh chóng. Một tháng, trong chớp mắt đã trôi qua hai mươi chín ngày.
Trong hai mươi chín ngày này, tôi cũng đã củng cố được đạo cơ của chính mình, còn sự xuất hiện của một đạo khí màu đỏ kỳ lạ khác cũng không mang đến cho tôi chuyện gì khác thường cả, cho nên chuyện này cũng dần dần bị vứt ra sau đầu.
Về phần chấp niệm của cái vảy lân kia, Kỳ Lân tiền bối cũng không xuất hiện thêm lần nào nữa, cho nên mỗi ngày ngoại trừ việc vận công tu luyện ra thì chính là ăn cơm rồi ngủ.
Cửa hàng đã đóng cửa được một tháng, cũng không kinh doanh nữa, bởi vì sẽ có một ngày nào đó bản thân tôi sẽ Vượt Âm. Mà ngay cả bản thân tôi cũng không biết liệu mình có thể quay trở về nữa không, cho nên việc kinh doanh cửa hàng hay gì đó cũng đã không còn quan trọng nữa.
Nhưng trước khi Vượt Âm, tôi dự định sẽ ăn một bữa cơm cùng với những người bạn cũ để nói lời từ biệt.
Về phần chuyện liên quan đến âm hôn, hiện tại cứ công khai trước đã! Dù sao thì chuyện này hầu như ai cũng biết.
Có lẽ lần từ biệt này cũng là lần vĩnh biệt.
Vì vậy mà vào ngày này, tôi đã kéo tất cả bạn bè của mình vào nhóm WeChat, bao gồm lão Phong, Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh, Triệu Tiểu Mạn và Ngô Huệ Huệ, bởi vì những người này đều là những người bạn tương đối thân thiết của tôi.
Thế là sau khi kéo họ vào nhóm, tôi đã trực tiếp gửi một câu vào trong nhóm: Ngày mai là cuối tuần, mọi người dành chút thời gian đến nhà tôi ăn một bữa cơm đi! Ngày mốt tôi muốn đi một chuyến xa nhà, mà nơi đó còn hơi xa.