Minh Hôn - 1265
Cập nhật lúc: 2024-08-12 20:40:49
Lượt xem: 16
Nói xong, lão Tần gia đã tỉnh táo lại một lúc rồi ra hiệu cho chúng tôi đi ra ngoài.
Sau đó, lão Phong và tôi đi theo lão Tần gia ra khỏi phòng thiêu xác và đi đến một phòng nghỉ.
Lão Tần gia đặt nửa đoạn móng vuốt của Độc đạo trưởng lên bàn, sau đó nói với hai chúng tôi: "Đã xảy ra chuyện gì..."
Nghe lão Tần gia hỏi, tôi và lão Phong cũng không giấu diếm, sau đó đều nói ra hết tiền căn hậu quả.
Khi lão Tần gia nghe xong những thứ này, cả người của ông ấy gần như muốn phát nổ.
Sau đó dùng tay đập xuống mặt bàn, chỉ nghe “Phanh” một tiếng trầm vang.
"Mẹ kiếp cái đám tà giáo Nhật Nguyệt này, năm lần bảy lượt hại c.h.ế.t hai người anh em của tao, thù này, nhất định phải báo!" Lão Tần gia rất tức giận.
Ngay cả lão Phong và tôi đều biết rất rõ, hai người anh em mà lão Tần gia đang nói đến là ai.
Một người là sư phụ của tôi, Đinh Hữu Thiện. Người còn lại là sư phụ của lão Phong, Độc Ngạo.
Sư phụ của hai người chúng tôi đều trực tiếp hoặc gián tiếp bị đám tà giáo Nhật Nguyệt kia hại chết.
Thù này, mối thâm cừu đại hận này, kiếp này nhất định phải đòi lại cho bằng được.
Lão Tần gia nói xong một câu như vậy thì đã lập tức đứng thẳng dậy.
Sau đó ông ấy lại nói với hai người chúng tôi: “Hai người các con ở lại chỗ này đợi ông một lát.”
Nói xong, cũng không biết lão Tần gia đi làm gì mà vội vàng rời đi.
Lão Phong và tôi nhìn nhau, không hiểu lão Tần gia tính làm gì.
Nhưng chúng tôi chỉ có thể ở lại chỗ này chờ đợi, mà giữa hai người chúng tôi cũng không có gì để nói với nhau.
Đợi khoảng mười phút, lão Tần gia đã quay lại.
Nhưng khi lão Tần gia quay lại thì trên tay lại có thêm một thứ.
Một chiếc hộp gỗ màu đen, ở phía mặt trên được chạm khắc tinh xảo.
Về phần trong đó có gì thì tôi thực sự không biết.
Thấy lão Tần gia đã quay lại, tôi và lão Phong đều đứng dậy.
Nhưng lão Tần gia lại xua tay ra hiệu cho hai chúng tôi ngồi xuống.
Sau đó ông ấy đặt chiếc hộp kia lên bàn, hít vào một hơi rồi nói: "Tiểu Phong, Tiểu Vĩ, mặc dù thâm cừu đại hận này, kiếp này ông không thể hoàn thành, nhưng các con lại có thể. Ở chỗ này của ông có một thứ có thể có ích cho các con... "
******
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/1265.html.]
Lão Phong và tôi đột nhiên nghe được lời này thì đều ngẩn người.
Có một thứ, chẳng lẽ ở trong tay của lão Tần gia còn có một loại pháp bảo Đạo môn nào đó sao?
Trong lòng mang theo sự nghi ngờ mà nhìn về phía lão Tần gia.
Thậm chí lão Phong còn nói thẳng: "Sư bá, chẳng lẽ vật này là đồ vật do vị sư gia kia để lại sao?"
Lão Tần gia nghe xong thì lập tức gật đầu nói: "Đúng vậy, vật này chính là của sư phụ ông, cũng là sư gia của con để lại.”
Nói xong, lão Tần gia chậm rãi mở cái hộp này ra.
Còn tôi thì rất mong chờ và tò mò.
Tôi cũng muốn xem một chút, trong này rốt cuộc là thứ gì.
Khi nắp hộp gỗ được mở ra, chỉ nhìn thấy bên trong hộp có một lớp vải màu vàng, đang bọc một thứ gì đó ở bên trong.
Tôi thấy nó được đóng gói tốt như vậy, nghĩ thứ này hẳn là không tệ.
Nhưng lão Phong ở bên cạnh lại đột nhiên thở hổn hển rồi đứng dậy, trên mặt lộ ra vẻ có chút hưng phấn.
Lão Tần gia cũng lộ ra vẻ mặt trịnh trọng mà nhấc tấm vải màu vàng kia lên.
Cuối cùng thì chúng tôi cũng thấy được, thứ được bao bọc ở bên trong tấm vải màu vàng là một cuốn sách.
Ngoại trừ cuốn sách này ra thì phía dưới cuốn sách còn có một chiếc gương đồng.
Mà tôi không rõ ràng thứ này là gì cho lắm, cho nên tò mò hỏi một câu: "Lão Tần gia, đây là bảo vật gì?"
Lão Tần gia thở một hơi thật dài, sau đó nói: "Đây là một cuốn tàn quyển về Bách Hoa bí điển của Bách Hoa cung, là thứ mà sư phụ của ông học trộm được. Còn chiếc gương đồng này có tên là Chí Dương Bảo Kính, sư phụ ông đã tình cờ có được nó. Sau khi người mất thì đã truyền lại cho ông. Nhưng bản thân ông lại không có loại thiên phú đó cho nên vẫn luôn để nó phủ đầy bụi.”
Nói đến đây, lão Tần gia tạm dừng một chút, sau đó lại tiếp tục mở miệng nói:
“Ông vốn không định đào hai thứ này lên. Nhưng hiện tại, ông hy vọng thứ này sẽ có ích với hai con, có thể báo thù cho lão Đinh và Độc Ngạo..."
Lão Tần gia hung hăng nói, trong giọng điệu tràn đầy vẻ oán hận, nhưng lão Phong ở bên cạnh lại tỏ ra vẻ kích động dị thường.
"Bách Hoa bí điển, đây là Bách Hoa bí điển sao..."
Sở dĩ lão Phong coi trọng cuốn Bách Hoa bí điển này như vậy, là bởi vì công pháp tu luyện của thứ này có thể giúp cậu ấy thoát khỏi Phong ca.
Nhưng lão Tần gia lại đột nhiên mở miệng nói: "Tiểu Phong, đây chỉ là một phần nhỏ thôi cũng không phải là một cuốn hoàn chỉnh, sau này nếu có cơ hội, con vẫn nên tìm cách gia nhập Bách Hoa cung đi.”
Lão Phong gật đầu: "Sư bá, con biết rồi. Nhưng với một phần nhỏ này thì chúng ta vẫn có thể nhìn trộm được sự thâm ảo của Bách Hoa bí điển.”
Lão Tần gia nghe xong thì thở dài: “Tiểu Vĩ, đây là thứ mà năm đó sư gia của con đã âm thầm học được. Trước khi gia nhập Bách Hoa cung, ngày sau ngàn vạn lần không được phép triển lộ ra trước mặt đệ tử của Bách Hoa cung, nếu không sẽ gây ra phiền phức không đáng có..."