Minh Hôn - 1148
Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:39:05
Lượt xem: 13
Vậy thì sẽ không còn cách nào chuyển hoá thành linh lực thuần khiết cho tôi nữa, vậy thì tôi sẽ không biết bổ sung linh lực ở đâu nữa.
Nếu vậy, trận chiến tiếp theo sẽ rất bất lợi cho chúng tôi.
Mà Dương Tuyết vẫn chưa biết Linh Đao của tôi lợi hại ra sao, nghe tôi nói như vậy, ánh mắt cô ấy nhìn tôi có chút kinh dị.
Tôi nhìn hình nhân bằng giấy đang run rẩy, sau đó mở miệng nói: “Đây là một thanh d.a.o găm có thể hấp thu sức mạnh!”
“Chỉ dựa vào thanh d.a.o rỉ này của anh sao?” Dương Tuyết kinh ngạc mở miệng.
Tôi có chút xúc động: “Ừm, có thể nói như vậy!”
Tôi không có cách nào để giải thích rõ cho cô ấy nghe, bởi vì muốn nói về con d.a.o này thì phải đề cập đến quá nhiều việc.
Một trong số những chuyện đó có liên quan đến Âm Thi môn, mà Dương Tuyết là người của phái Võ Đang, thuộc danh môn chính phái.
Tuy rằng tôi tin tưởng cô ấy, nhưng tôi lại không dám nói trước điều gì.
Một khi vật truyền thừa của Âm Thi môn bị bại lộ ra ngoài, tôi - với tư cách là truyền nhân hiện tại của Âm Thi môn, đặc biệt không thể để cho những danh môn chính phái kia biết được.
Tới lúc ấy, tôi liệu có còn đường sống hay không, là chuyện không ai dám chắc.
Bởi vậy, tạm thời tôi muốn giữ bí mật trước đã.
Khi đến thời điểm thích hợp, tôi sẽ giải thích kỹ hơn với Dương Tuyết sau.
Khi thanh Linh Đao ở trong tay tôi đang hút linh lực của hình nhân giấy trắng kia, nam quỷ đứng trên đỉnh núi nọ đã nhìn thấy.
Trên mặt gã là vẻ mặt phẫn nộ, sắc mặt đã khó coi đến cực hạn.
Tốc độ hấp thụ linh lực của Linh Đao rất nhanh, chỉ trong vòng hai phút ngắn ngủi, hình nhân giấy khi đã biến thành một người giấy bình thường.
“Oanh” một tiếng, toàn bộ cơ thể của nó bùng cháy, chẳng mấy chốc nó đã bị thiêu rụi hoàn toàn.
Lần này tôi được bổ sung rất nhiều linh lực, hiện tại, linh lực trong cơ thể tôi đã tăng lên khoảng 20%.
Nó đã được bổ sung khoảng 10%, có thể coi là một vũ khí ma thuật cực kỳ đáng sợ.
Tôi đứng dậy, chạy ra xa và nhặt thanh kiếm gỗ đào của mình lên.
Sau đó tôi mới tập hợp lại với Dương Tuyết, và tập trung sự chú ý vào người tên nam quỷ đang đứng trên đỉnh núi kia.
Nhưng chúng tôi không hề lập tức xông lên, ngược lại trừng mắt nhìn gã, lại nghe tôi nói: “Đi, đi giúp đỡ hai người lão Phong và Từ Lâm Tĩnh!
“Được!” Dương Tuyết đáp lại một tiếng, sau đó tôi và cô ấy nhanh chóng chạy tới chỗ hai người lão Phong.
Chúng tôi di chuyển rất nhanh và chẳng mấy chốc đã nhìn thấy lão Phong cùng Từ Lâm Tĩnh.
Khi nhìn thấy hai người bọn họ đã c.h.é.m c.h.ế.t một tên hình nhân giấy, lúc này chỉ còn một tên hình nhân duy nhất đang liều c.h.ế.t giãy dụa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/1148.html.]
“Lão Phong, chúng tôi tới đây!”
Tôi hét lên một tiếng thật to, rồi nhảy lên cao.
Lão Phong thấy tôi xuất hiện, trên miệng khẽ mỉm cười: “Tới đúng lúc lắm!”
Nói xong, cậu ấy lại lần nữa tấn công về hướng tên hình nhân giấy còn lại.
Hình nhân giấy trắng này hung tợn đến dị thường, nó còn dám dùng tay không chặn kiếm gỗ đào của lão Phong.
Nhưng ngay cả khi nó đã mạnh mẽ trở lại, bây giờ một mình đối mặt với bốn người chúng tôi, nó vẫn sẽ chết.
Tốc độ của tôi và Dương Tuyết nhanh như tia chớp, chỉ trong nháy mắt đã vọt tới bên cạnh lão Phong.
Nhưng ngay khi chúng tôi đang chuẩn bị bao vây tên hình nhân này, thân mình nó lại chợt loé lên rồi biến mất.
Tất cả chúng tôi đều nhíu mày, Từ Lâm Tĩnh mở miệng nói: “Chú Đinh, chị Tuyết, tên này biết thuật ẩn thân, mọi người phải cẩn thận!”
Nghe đến đó, tôi lại xem xét bốn phía xung quanh, rồi tập trung ánh mắt vào một địa điểm.
“Ở trước mắt tôi, nó đừng hòng ẩn nấp được!”
Vừa dứt lời, tôi đột nhiên giơ kiếm gỗ đào trong tay lên, rồi ném mạnh ra ngoài: “Cút ra đây cho tao!”
Kiếm gỗ đào bay “Vèo” một tiếng, đ.â.m thẳng ra ngoài, đúng vào vị trí mà tên hình nhân kia đang ẩn nấp, khiến cho nó cả kinh mà vội vàng hiện thân.
Ngoại trừ Dương Tuyết, lão Phong và Từ Lâm Tĩnh không khỏi thấy kinh ngạc.
Từ nãy đến giờ, hai người bọn họ vẫn không thể bắt được tên này.
Đó là bởi vì đối phương thỉnh thoảng sử dụng “Kỹ năng tàng hình”, khiến họ thực sự thấy bất lực.
Thật bất ngờ, kỹ thuật tàng hình gây rắc rối cho hai người họ, nhưng ở trước mắt tôi, tên hình nhân kia lại chẳng thể tàng hình nổi.
Tôi chỉ liếc mắt một cái, đã nhìn thấu được bóng dáng của đối phương…
*********
Tuy rằng mọi người đều rất kinh ngạc, kinh ngạc vì sao “thuật tàng hình” của tên hình nhân giấy kia lại không thể sử dụng trước mắt tôi.
Nhưng lúc này, không phải là lúc cho bọn họ bối rối, mọi người không dám chậm trễ nữa.
Tránh cho kẻ thù có cơ hội thở dốc, nếu thế chẳng khác nào chúng tôi đã vô trách nhiệm với chính sinh mệnh của mình, đây chính là điều tối kỵ với những người trừ tà như chúng tôi.
Bởi vậy, ba người còn lại vừa nhìn thấy hình nhân giấy trắng thì lập tức hành động.
Không chút do dự, bọn họ trực tiếp lao lên phía trước với tốc độ cực nhanh.
Đồng thời, họ cũng tiến lên, vây kín ba hướng xung quanh tên hình nhân giấy kia, tôi lại giơ Linh Đao lên, tiếp tục đ.â.m xuống.
Hình nhân giấy trắng đúng là cường hãn, nhưng nó cũng chỉ có thể ngang tầm với hai người nhóm lão Phong thôi.
Lúc này, nó bị bốn người chúng tôi bao vây và tấn công, nó còn có thể là đối thủ của chúng tôi sao?