Minh Hôn - 1147
Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:38:49
Lượt xem: 15
Giờ phút này, nhìn thấy tên kia, khoé miệng của tôi không khỏi gợi lên một nụ cười lạnh.
Cùng lúc đó, tôi cố đè thấp giọng nói của mình, dùng giọng nói chỉ có Dương Tuyết và tôi mới nghe được để nhắc nhở: “Hướng ba giờ, năm mét!”
Dương Tuyết đột nhiên nghe tôi lên tiếng, đôi mắt của cô ấy khẽ chuyển động một chút.
Nhưng cô ấy đã nhìn qua, không thấy gì cả.
Cô ấy cũng vô thức hỏi tôi: “Tôi chẳng nhìn thấy gì cả.”
“Đi về phía trước hai mét, nghe theo lệnh của tôi.”
Bây giờ chẳng có thời gian để giải thích cặn kẽ, tiếp đó chỉ có thể xem vào mức độ ăn ý của tôi và Dương Tuyết mà thôi.
Dương Tuyết nghe tôi nói như vậy, chần chờ một chút, nhưng trong miệng vẫn nói một chữ “Được”.
Theo sau, liền nhìn thấy chúng tôi bắt đầu tiếp cận tên hình nhân bằng giấy kia từng chút, từng chút một.
Mà tên hình nhân giấy kia căn bản không biết bản thân mình đã bị bại lộ.
Hiện tại, nhìn thấy chúng tôi càng ngày càng tới gần, hình vẽ màu hồng trên khuôn mặt bằng giấy đó lại cong lên một chút…
******
Bởi vì tôi đang chú ý đến tên hình nhân bằng giấy trắng kia, cho nên khi nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt bằng giấy ấy, dù chỉ là một đường cong rất nhỏ cũng bị tôi phát hiện ra.
Nhìn thấy hình ảnh ấy, lòng tôi không khỏi có chút cảnh giác.
Tên hình nhân giấy dị hợm kia thế mà lại có cảm xúc, nó thực sự chỉ là một hình nhân bằng giấy thôi sao?
Bây giờ tôi không thể hiểu rõ được tên hình nhân giấy này rốt cuộc là thứ quái quỷ gì.
Nhưng điều duy nhất tôi biết rõ ràng là tôi sẽ g.i.ế.c nó ngay vào giây tiếp theo.
Hình nhân bằng giấy trắng kia thấy hai người chúng tôi tới gần, nó buông lỏng một tay ra.
Và lúc này, nó giơ tay lên cao, hiển nhiên là nó đang chờ đợi chúng tôi tiến tới gần mình.
Sau đó, nó sẽ tấn công chúng tôi một cách bất thình lình, rồi trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t hai người chúng tôi.
Nhưng làm sao nó biết được rằng, tất cả những điều này đều đã lọt vào trong mắt của tôi, ngược lại còn bị tôi dùng “gậy ông đập lưng ông” cơ chứ?
Chẳng mấy chốc, tôi liền phát hiện ra rằng mình đang ở trong khoảng cách tấn công.
Lúc này, khoảng cách giữa tôi và tên hình nhân kia chỉ còn khoảng ba mét.
Khoảng cách gần như vậy, tôi chỉ cần nhích nhẹ một cái là có thể đứng trước mặt nó.
Nếu đối phương không có phản ứng gì, tôi sẽ tóm được nó, và nó sẽ lập tức bị Linh Đao g.i.ế.c chết.
Nhưng cho dù nó có phản ứng kịp, thì lúc đó Dương Tuyết cũng sẽ thi triển thuật điều khiển bùa chú, tấn công vị trí đã chỉ định trước đó.
Dưới những đòn tấn công liên tục, tôi không tin tên hình nhân này còn sống tiếp được.
Tôi hít một hơi thật sâu và thực hiện nốt bước cuối cùng trong kế hoạch.
Thấy khoảng cách đã đủ, tôi không chần chừ nữa, tôi nắm chặt chuôi Linh Đao trong tay, rồi tức khắc mở miệng: “Ra tay đi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/1147.html.]
Sau khi gầm nhẹ một tiếng, cả người tôi bỗng nhảy lên không trung, tôi hướng Linh Đao về phía tên hình nhân bằng giấy kia.
Dương Tuyết cũng ngay lập tức ném ra một lá bùa, khép tay lại và thực hiện thủ ấn hình chỉ kiếm.
Cô ấy cũng mở miệng nói: “Ngự phù thuật, cấp cấp như luật lệnh, mở.”
Lá bùa kia của Dương Tuyết dường như đã trở thành phi tiêu, trực tiếp b.ắ.n về phía của hình nhân giấy.
Hình nhân bằng giấy trắng tỏ ra kinh hãi, không ngờ tung tích của mình đã bị bại lộ từ lâu.
Nhưng lúc này nó không có thời gian mà kinh ngạc, nếu nó còn tiếp tục đứng yên một chỗ thì sẽ c.h.ế.t trong tay chúng tôi.
Hình nhân giấy trắng đột nhiên buông tay ra, cơ thể đột nhiên cử động.
Đồng thời, nó né sang một bên.
Nhưng tốc độ của bùa chú còn nhanh hơn, thậm chí, lá bùa còn xuất hiện bên cạnh hình nhân giấy trước cả khi tôi kịp tiếp cận nó.
Sau đó, tôi chỉ kịp nghe Dương Tuyết quát khẽ một câu: “Phá!”
Một tiếng nổ “bùm” trầm vang xuất hiện, là bùa nọ nháy mắt nổ tung.
Sức mạnh cuồn cuộn của bùa chú lập tức lan tỏa ra, trực tiếp ảnh hưởng đến hình nhân giấy.
Hình nhân giấy trắng lập tức mất thăng bằng, cả người nó lập tức lăn thẳng sang một bên.
Nhưng không đợi nó kịp ngã xuống đất, tôi đã tung người lên không trung, đ.â.m Linh Đao trong tay xuống người nó.
“Roẹt.”
Con d.a.o găm này lập tức đ.â.m thẳng lên n.g.ự.c của hình nhân giấy.
Tiếp theo đó, cả tôi và hình nhân giấy thuận thế ngã nhào ra mặt đất.
Tôi đè lên người tên hình nhân, cơ thể của tên này đột nhiên lại run lên.
Nó muốn giơ tay, nhưng lại phát hiện ra Linh Đao đang hấp thụ linh lực trong cơ thể nó một cách thô bạo.
Tôi cũng tăng thêm lực trên tay mình, ấn Linh Đao xuống sâu hơn nữa.
Cùng lúc đó, Dương Tuyết xuất hiện.
Cô ấy lại lần nữa rút một lá bùa ra, trực tiếp chụp bùa lên đầu đối phương.
Tay cô ấy kết thủ ấn, cần phải kích nổ lá bùa, nổ c.h.ế.t tên hình nhân giấy này.
Nhìn thấy cảnh này, tôi lại vội vàng ngăn cô ấy lại, “Từ từ đã!”
Dương Tuyết nhíu mày: “Vì sao?”
Tôi cười cười: “Tôi đang hút linh lực của nó!”
Giờ khắc này, tôi đã cảm nhận được một luồng linh lực thuần khiết đang truyền vào cơ thể mình thông qua Linh Đao.
Linh lực trong cơ thể tôi đã gần như cạn kiệt từ lâu, hiện tại là thời điểm thích hợp để bổ sung.
Nếu Dương Tuyết dùng bùa chú để nổ c.h.ế.t tên dị hợm này, sẽ không có chỗ nào cho Linh Đao của tôi hấp thụ âm khí và sát khí nữa.