Minh Hôn - 1127
Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:24:04
Lượt xem: 17
Chúng tôi ăn sáng ở nhà ga rồi lên xe đi thẳng vào nội thành.
Ở trên đường, tôi cùng lão Phong phân tích một chút tình huống trước mắt thêm lần nữa.
Sau khi tính toán một chút cuối cùng cậu ấy đề nghị gọi Dương Tuyết tới.
Dù sao ba người chúng tôi cùng phối hợp rất ăn ý, có Dương Tuyết ở bên cạnh thì thực lực cũng có thể tăng thêm.
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, tôi cũng đồng ý đề nghị của lão Phong.
Huống chi hôm nay là cuối tuần, có lẽ cô ấy cũng không có tiết học.
Cho nên, tôi đã trực tiếp gọi điện thoại cho Dương Tuyết.
Sau khi Dương Tuyết nhận được điện thoại của tôi, còn rất tò mò hỏi: “Ơ, anh còn nhớ tới gọi điện thoại cho tôi à!”
Tôi cười cười, sau đó nói thẳng: “Dương Tuyết, tôi và lão Phong có hẹn, hôm nay cô có rảnh không?”
“Chuyện gì vậy? Bắt quỷ hả?” Dương Tuyết nghi hoặc hỏi.
“Cũng coi là vậy đi, hẳn là một con sắc quỷ. Trước mắt tôi vẫn chưa biết chi tiết toàn bộ, nếu cô rảnh thì tới đây, không rảnh thì thôi cũng được!” Tôi tiếp tục nói.
Dương Tuyết trả lời: “Lúc đầu đúng là không rảnh vì tôi đã có hẹn với Tĩnh Tĩnh đi dạo phố. Nếu đã có việc thì chúng tôi không đi mua sắm nữa. Mấy người nói địa chỉ đi lát nữa chúng tôi sẽ tới gặp mặt!”
Dương Tuyết cũng rất trực tiếp, rất là dứt khoát.
“Ok, cách trường đại học của các cô không xa lắm. Một chung cư có tên là Gia Viên Hạnh Phúc. Tôi sẽ liên lạc với cô qua điện thoại...”
Dương Tuyết nghe xong trực tiếp gật đầu đồng ý.
Sau khi tắt điện thoại, tôi và lão Phong cũng trò chuyện thêm mấy câu.
Khi đã vào thành phố, chúng tôi bắt một chiếc taxi đi thẳng đến chung cư Hạnh Phúc.
Kết quả là sau khi đến nơi mới phát hiện đây là một tòa chưng cư mới.
Tỷ lệ người dân đến sinh sống còn rất thấp, xung quanh còn có một số công trường đang xây dựng.
Sau khi quan sát xung quanh vài lần, tôi thấy cũng không có gì quá đặc biệt.
Liền gọi điện thoại cho Tiểu Mạn, điện thoại của cô ấy rất nhanh đã được kết nối.
Tôi nói với cô ấy rằng tôi đã đến cổng khu chung cư và hỏi cô ấy đang ở đâu.
Tiểu Mạn nghe tôi nói đã đến cổng chung cư liền vội vàng mở miệng nói: “Tớ đang ở trong nhà Tiểu Lan, mọi người chờ một chút để tớ đi xuống đón mọi người lên!”
Nói xong, Tiểu Mạn liền cúp điện thoại.
Tôi và lão Phong lấy ra một điếu thuốc, sau đó vừa chờ vừa hút thuốc.
Trong lúc chờ đợi, Dương Tuyết cũng bắt một chiếc taxi đến đây.
Nhưng mà còn có Từ Lâm Tĩnh cũng đi theo tới.
Ngay khi Từ Lâm Tĩnh vừa xuống xe đã hùng hổ đi tới chỗ tôi và lão Phong: “Hừ, các anh bắt quỷ cũng không gọi tôi. Thật không có nghĩa khí!”
Tôi và lão Phong có hơi xấu hổ, bắt quỷ cũng không phải chuyện tốt gì, cô còn ở đó ồn ào đòi tham gia.
“Từ Lâm Tĩnh, mùa giải mới đến rồi, không bận leo rank sao, còn đòi đi theo làm gì?” Tôi mở miệng trêu ghẹo.
Cô ấy trợn mắt: “Ông chú Đinh Vĩ c.h.ế.t tiệt, tôi chính là đạo sĩ của phái Mao Sơn đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/1127.html.]
Có quỷ để bắt, còn leo rank cái gì nữa? Hơn nữa các anh cũng không kéo tôi, tôi căn bản không leo rank được. Quan trọng nhất là, lần trước đi núi Lang Nha, các anh cũng không gọi tôi, thật không vui chút nào!”
Từ Lâm Tĩnh bình tĩnh nói, dường như vô cùng không hài lòng đối với tôi và lão Phong.
Tôi chỉ cười cười, cũng không nói nhiều.
Cuộc tấn công vào núi Lang Nha là do Thượng Quan Thư tổ chức, tôi và lão Phong chỉ nhân tiện tham gia một chút.
Hơn nữa chiến dịch này cũng gián tiếp dẫn đến cái c.h.ế.t của sư phụ và sự mất tích của Độc đạo trưởng.
Chúng tôi không nói nhiều về chuyện này nữa.
Nhưng cũng chính vào lúc này, Tiểu Mạn đã nhanh chóng chạy ra khỏi tiểu khu.
“Đinh Nguyên Bảo…”
Vừa nghe thấy âm thanh này, tôi nhanh chóng quay đầu nhìn lại.
Người tới không phải ai khác chính là Tiểu Mạn.
Tiểu Mạn cả người mặc áo quần thoải mái, gọn gàng tươm tất.
Nhưng dáng người cao gầy cùng khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy cũng thỉnh thoảng hấp dẫn ánh mắt của người qua đường.
“Tiểu Mạn…”
Tôi mở miệng nói, đồng thời mang theo mọi người đi tới.
Tiểu Mạn không nghĩ tới lần này tôi lại dẫn theo ba người nữa cùng tới.
Trong lòng cũng thêm phần nào an tâm hơn khi có chúng tôi ra tay giúp đỡ.
Chuyện của bạn thân cô ấy chắc là có thể giải quyết dễ dàng...
*******
Tiểu Mạn chào hỏi qua với mọi người, sau đó liền mang theo bọn họ vào tiểu khu.
Trên đường đi cô ấy đã giải thích ngắn gọn về tình huống hiện tại.
Đồng thời còn nói cho chúng tôi biết người bạn thân Tiểu Lan của cô ấy, tình huống hiện tại không được tốt lắm.
Đối với việc này mọi người đều hiểu.
Không ai bị quỷ quấn thân mà có thể trạng tốt cả.
Những biểu hiện thường gặp nhất chính là sợ ánh sáng, tim đập nhanh, mất ngủ, thần kinh căng thẳng, v.v..
Rất nhanh, chúng tôi đã đi thang máy lên tầng mười tám và vào trong nhà của Tiểu Lan.
Hai phòng ngủ, trong phòng rất sạch sẽ.
Là một người trừ tà, phản ứng đầu tiên khi tiến vào nhà chính là quan sát xem căn phòng này có tồn tại âm khí hay không.
Còn có bố cục phong thủy của căn phòng này có hợp lý hay không.
Chúng tôi nhìn lướt qua, thấy căn nhà này không có vấn đề gì.
Mọi phương diện đều khá ổn và không thấy có gì bất thường.
Tiểu Mạn bảo chúng tôi ngồi ở phòng khách trước sau đó cô ấy vào phòng trong gọi bạn thân của mình.