Minh Hôn - 1075
Cập nhật lúc: 2024-07-31 10:53:00
Lượt xem: 18
Linh Đao đã vô hiệu hóa sức mạnh của Mắt Quỷ, khác với thanh kiếm gỗ đào đã vỡ nát kia, nó trở nên lộng lẫy hơn bao giờ hết.
Nó không ngừng tới gần Mắt Quỷ, một mét, rồi nửa mét…
Cuối cùng, vào thời khắc cuối cùng này…
Linh Đao xuyên qua tia sáng đen cuối cùng và đ.â.m thẳng vào con Mắt Quỷ.
Ngay sau đó, tôi liền nhìn thấy con ngươi của tròng mắt kia đột nhiên giãn ra rồi co lại, bắt đầu chuyển động một cách thất thường.
Một tiếng “Phanh” vang lên, Mắt Quỷ phát nổ ngay tại chỗ…
Trong khoảnh khắc ấy, con ngươi của mọi người đều chợt co rút lại.
Mọi người bên phía chúng tôi ngay lập tức mỉm cười rạng rỡ, tất cả lo lắng và sợ hãi nay đã chuyển hoá thành niềm vui sướng.
Mà đám người của Tà Giáo Mắt Quỷ kia vốn vừa rồi còn rất kiêu ngạo, mặt tên nào cũng lộ ra vẻ cuồng vọng.
Vốn tưởng rằng cố gắng thêm ba mươi giây nữa, là bọn chúng sẽ trở thành người chiến thắng cuối cùng.
Nhưng nào có ngờ đâu, vào ngay khoảnh khắc mấu chốt nhất, lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như thế.
Sắc mặt của bọn chúng lập tức thay đổi, trên mặt tên nào cũng lộ ra vẻ vô cùng hoảng hốt.
Cho dù đây chỉ là ảo ảnh của Mắt Quỷ, không phải thực thể, nhưng sức mạnh của nó cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể chống cự được.
Nhưng bây giờ thì sao? Một đạo sĩ hèn kém mới chỉ đạt tới cảnh giới Đạo Sư như tôi thế mà lại đ.â.m thủng được nó.
“Không…”
“Mắt Thánh…”
“Thằng ranh ấy thế mà đ.â.m thủng được Mắt Thánh…”
“…”
********
Sự xuất hiện của Mắt Quỷ, là điều không ai trong số chúng tôi ngờ tới.
Hơn nữa, sức mạnh của Mắt Quỷ không phải là thứ mà người bình thường có thể chống lại.
Mắt Quỷ chính là nền tảng cơ bản của Tà Giáo Mắt Quỷ kia.
Vả lại, giáo phái này đã được truyền thừa lại hàng ngàn năm, đối với Mắt Quỷ, bọn chúng có sự sùng bái đến dị thường, và bọn chúng còn trải qua các buổi lễ rửa tội của Mắt Quỷ, cho nên Mắt Quỷ chính là thứ vô cùng mạnh.
Ở trong mắt của đám người đó, sự xuất hiện của Mắt Quỷ chính là tượng trưng cho chiến thắng.
Bởi vì bọn chúng tin rằng, không gì có thể làm tổn hại được Mắt Quỷ.
Nhưng còn bây giờ thì sao? Mặc định này đã bị phá vỡ.
Bị một kẻ mà bọn chúng cho là đạo sĩ hèn kém, yếu đuối phá vỡ.
Tôi không chỉ dùng Linh Đao trong tay đ.â.m thủng Mắt Quỷ, mà bản thân tôi dường như chẳng chịu một chút tổn hại gì đáng kể.
Đám yêu đồ Tà Giáo Mắt Quỷ tức giận gào lên, bọn chúng không thể tin đây là sự thật.
Sau khi Mắt Quỷ bị tôi phá hủy đã bùng nổ và rồi hoá thành một “hố đen” một lần nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/1075.html.]
Còn tôi đã bị nguồn năng lượng này đánh văng ra.
Không xong rồi, tôi lại ngã từ độ cao năm mét xuống đất một lần nữa.
Tất cả mọi người đều bị thương, không ai đỡ được tôi.
“Bịch.”
Lần này tôi rơi quá mạnh, toàn thân đều giống như bị tan ra thành từng mảnh, vô cùng đau đớn.
Hơn nữa, trước đó tôi cũng đã bị quăng ngã liên tục rất nhiều lần, cho nên trong thời gian ngắn, tôi căn bản không thể nào đứng dậy nổi.
Còn về phần con Mắt Quỷ vừa bị đ.â.m thủng kia, lúc này nó đang bắt đầu thu hồi lại năng lực kỳ dị của mình.
Nó không ngừng xoay tròn, cuối cùng hóa thành một hố đen lớn cỡ bàn tay.
Sau đó một tiếng nổ “Oanh” vang động xuất hiện, âm thanh rất lớn, giống như sét đánh giữa trời quang.
Âm thanh đó quanh quẩn trong khắp hang động, những tiếng “Ong ong ong” vang mãi chưa ngừng lại.
Cùng với tiếng nổ mạnh này, Mắt Quỷ cũng biến mất.
Loại cảm giác áp lực vô hạn cùng với khí tức kỳ dị khiến người khác không thở nổi kia cũng theo đó mà biến mất.
Toàn bộ hang động đã một lần nữa trở lại dáng vẻ ban đầu.
“Lão Đinh, Lão Đinh cậu không sao đó chứ?”
Bạch Phong vội vàng chạy tới, dùng một tay đỡ tôi dậy.
Cả người tôi đều đau nhức, trên đầu thì như mọc ra thêm một cái miệng, lúc này m.á.u tươi đang đổ từ đó ra.
Tôi sờ sờ lên đầu mình, có hơi chóng mặt.
Nhưng tôi vẫn mở miệng nói: “Không, không có việc gì, cậu mau đi xem mọi người đi, xem xem mọi người còn ổn không!”
Nói xong, tôi vội vàng đứng lên.
Tôi đi xem Thượng Quan Thư trước tiên, bây giờ cô ấy đã không còn bị thứ ánh sáng màu đen dị thường tỏa ra từ Mắt Quỷ chiếu lên người nữa.
Tình hình của Thượng Quan Thư và những người khắc rõ ràng đã tốt lên nhiều, vẻ mặt đau khổ của họ đã biến mất, cũng đang chậm rãi đứng lên.
Còn những quỷ tu đã bị ngất đi trước đó giờ cũng đang dần dần tỉnh lại.
Tình hình hồi phục của mỗi người bọn họ đương nhiên là khác nhau, bởi còn phụ thuộc vào trình độ tu vi và sự ổn định của hồn thể nữa.
Nếu tu vi thấp, vậy thì không ai dám nói trước được, có lẽ là ba hồn đều không thể hồi phục, hoặc là bảy phách không thể tụ lại.
Hiển nhiên, đã bị thương nặng thì đều phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một khoảng thời gian nhất định.
Tôi thấy Thượng Quan Thư đứng dậy, quan tâm hỏi: “Thi Muội, cô vẫn còn ổn chứ?”
Thượng Quan Thư bỗng nhiên cười với tôi: “Tôi không sao đâu!”
Nói xong, Thượng Quan Thư mới để ý đến đầu của tôi, m.á.u tươi đang chảy dọc theo tai rồi xuống cổ của tôi.
Sắc mặt mặt cô ấy đại biến, nhanh chóng bay tới chỗ tôi, trong giọng nói lộ ra sự lo lắng: “Đầu của anh!”
“Không có việc gì, chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi. Trên đầu có nhiều mạch m.á.u mà, trông vậy chứ không nghiêm trọng đâu.” Tôi vừa che đầu vừa nói.