Minh Hôn - 1061
Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:59:43
Lượt xem: 13
Phía trên trận pháp, cái đầu quỷ ba mắt hiện ra càng rõ.
Khi màu sắc tiếp tục trở nên đậm hơn, trong chốc lát, một cảnh tượng kỳ dị xuất hiện.
Tấm màn ánh sáng màu đỏ nhạt tựa hồ như bị tan chảy, đột nhiên xuất hiện một cái lỗ nhỏ.
Ngay khi cái lỗ mới xuất hiện, nó bắt đầu lan rộng ra xung quanh, cái lỗ bắt đầu rộng ra, càng lúc càng lớn.
Hơn nữa theo lỗ trống này xuất hiện, toàn bộ khe núi phía trên màn sáng màu đỏ nhạt, đều bắt đầu chợt lóe, hiển nhiên là trận pháp không đủ ổn định.
Thấy vậy, những người bên phe chúng tôi lại càng trở nên phấn khích.
“Ha ha ha, phá rồi, phá rồi!”
“Trận pháp này sắp hỏng rồi, phong ấn trấn quỷ này đã sắp không trụ nổi nữa!”
“Mẹ nó, tôi đã nhẫn nhịn quá lâu rồi!”
“…”
Đủ loại tiếng gầm gừ vang lên, cả một đám giống như được tiêm thêm m.á.u gà vậy.
Mà khi màn ánh sáng này bị “tan chảy” và sắp “sụp đổ” đến nơi, cái đầu quỷ ba mắt trên tấm màn sáng cuối cùng cũng không kiên trì nổi nữa.
Bỗng dưng, tiếng nổ “Phanh” vang trời xuất hiện.
Toàn bộ bức màn ánh sáng màu đỏ nhạt bao phủ cả khe núi Lang Nha đã lập tức bị phá vỡ, cuối cùng hoá thành từng đợt sương bay đi, biến mất không còn tăm hơi.
Trận pháp phong ấn trấn quỷ “kinh hãi thế tục” cứ như vậy bị phá vỡ.
Đầu quỷ ba mắt cũng vì thế mà nứt ra, tuyên bố với mọi người rằng trận pháp đã hoàn toàn bị phá.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người chúng tôi ở bên này đều trợn tròn cả mắt.
Tất cả mọi người cùng đồng thanh hét lên một tiếng: “Giết!”
Trong phút chốc, mấy trăm con quỷ hóa thành một dòng nước lũ, xông thẳng vào khu vực trung tâm của cứ điểm Mắt Quỷ tại núi Lang Nha…
******
Để phá vỡ được trận pháp phong ấn trấn quỷ kia đã tốn của chúng tôi không ít thời gian, chúng quỷ tu đã sớm không nhịn được nữa rồi.
Lúc trận pháp vừa bị phá vỡ, tất cả đều lập tức muốn lao vào c.h.é.m giết.
Còn về phần “cánh cửa” núi kia, nó đã lập tức bị Dạ Phong và Lý Húc phá hỏng.
Sau đó, tất cả mấy trăm quỷ tu đều lao thẳng vào.
Tôi và lão Phong cũng lập tức thu tay lại, lấy băng gạc ra, băng bó vết thương trên tay mình lại.
Cả hai chúng tôi đều mất rất nhiều máu, cho nên sắc mặt của chúng tôi không thể nào tốt được.
Môi của cả hai chúng tôi đều đã có chút sắc trắng, sắc mặt cũng đã hơi tái đi.
Nhưng mà, trong lòng tôi lại thấy rất vui vẻ.
Chỉ cần có thể nhổ được tận gốc cứ điểm Mắt Quỷ tại đây, bỏ ra một chút m.á.u tươi cũng không là gì.
Cũng vào lúc này, Thượng Quan Thư đã bay tới trước mặt hai người chúng tôi.
“Đinh Vĩ, anh còn ổn chứ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/minh-hon/1061.html.]
Nghe Thượng Quan Thư lên tiếng, lại còn quan tâm đến tôi, trong lòng tôi cảm thấy rất ấm áp: “Tôi không sao đâu, vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.”
Thượng Quan Thư gật gật đầu: “Vậy tôi vào trong trước, mọi người nhất định phải cẩn thận.”
“Yên tâm đi! Cô cũng nhớ cẩn thận đấy!”
Thượng Quan Thư không nói gì nữa, chỉ mỉm cười với tôi.
Ngay sau đó, cô ấy nghiêng người một cái, trực tiếp bay vọt vào trong khe núi.
Phong ca thấy hai người chúng tôi đã băng bó xong, cũng lên tiếng nhắc nhở chúng tôi: “Được rồi, chúng ta cũng nên đi thôi. Nhìn xem trong đó rốt cuộc có cái quỷ gì!”
Vừa dứt lời, Phong ca là người đầu tiên xông ra ngoài.
Thấy thế, tôi và lão Phong cũng nhanh chóng đuổi theo
Tốc độ của chúng tôi rất nhanh, nhưng cũng không nhanh bằng những quỷ tu đó.
Nhưng sau khi lao vào cửa núi, chúng tôi chỉ cảm thấy bên trong cực kỳ lạnh, lạnh đến dị thường.
Hơn nữa, thi khí và sát khí không ngừng thổi qua, rất nồng đậm.
Nhưng sau khi lao vào, tôi lại chỉ thấy bên trong trống rỗng.
Chỉ có những ao m.á.u dùng để chế luyện lệ quỷ và thi nô, càng nhìn nơi này, trong lòng tôi lại càng thấy kỳ lạ.
Rõ ràng là khi còn bò trên vách núi, chúng tôi đã nhìn thấy rất nhiều lệ quỷ ở đây.
Nhưng sau khi chúng tôi tiến vào, lại chẳng thấy một con quỷ nào nữa?
Chúng tôi nhất thời không nghĩ ra được, nhưng mọi người vẫn liều mạng lao về phía trước, chuẩn bị tiến vào hang động.
Khe núi này không lớn lắm, nhưng cũng không phải là nhỏ.
Ít nhất thì xung quanh phải dài từ hai đến ba cây số, địa thế khá bằng phẳng, chỉ có những vách đá phủ đầy dây leo.
Chúng tôi theo sau chúng quỷ tu, tiếp tục tiến về phía trước.
Ngay khi Dạ Phong và Lý Húc sắp nhảy vào trong hang động, chợt dị biến xảy ra.
Trên đầu chúng tôi đột nhiên có mây đen quét qua, gió lạnh thổi khắp mọi phía.
Ngay sau đó, những làn khói đen bốc lên từ khắp nơi.
Nhìn thấy dị biến như vậy, tất cả mọi người ở đây đều không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng đã có rất nhiều quỷ tu hét lên “Cẩn thận”.
Nhưng họ vừa dứt lời, những làn khói đen xung quanh lần lượt hoá thành những con lệ quỷ hung ác.
“Có quỷ nô, mọi người cẩn thận!”
Một tiếng gầm rống vang lên, khói đen tỏa ra từ bốn phía đã hoá thành vô số lệ quỷ.
Chúng không ngừng rít gào “ngao ngao”, rồi lao về phía chúng tôi.
Lúc đầu chỉ có bảy mươi tới tám mươi con lệ quỷ xuất hiện, không phải vấn đề gì lớn.
Chúng tôi có hơn năm trăm người, đối đầu với bảy, tám mươi lệ quỷ.
Hơn nữa đạo hạnh của chúng đều rất thấp, chỉ trong nháy mắt đã bị g.i.ế.c hết sạch.
Nhưng bảy, tám mươi con quỷ này vừa mới bị g.i.ế.c chết, làn khói lại tỏa ra khắp nơi, lần này phải tới hai đến ba trăm lệ quỷ xuất hiện.