Giang Diệc khựng ,  : "Chị sẽ giới thiệu bạn bè cho em  quen, chúng   ngoài ."
"Tay" của  khẽ run lên một chút.  hiểu ý.
"Cẩn thận  cạm bẫy." — đó chính là ý của "Tay".
Giang Diệc dẫn   khu vườn, nhưng  đến chỗ đông  mà   về phía hồ bơi, nơi  ít  qua .
Khách mời hôm nay ai nấy đều mặc lễ phục trang trọng, chẳng  ai xuống nước, nên nơi  hầu như vắng tanh.
Cô  : "Chị  hẹn họ ở đây , chúng  chờ một lát nhé."
 lúc đó,  cùng mấy vị phu nhân khác  lên tầng hai,  ở ban công. Từ vị trí   xuống,    thể thấy rõ cảnh tượng ở hồ bơi.
Giang Diệc tiến  gần hơn, nghiêng   nhỏ  tai : "Em từ nhỏ    lượm rác,   giáo dục đàng hoàng,   là đồ nhà quê thì là gì?"
Rồi đột nhiên cô  hét toáng lên: "Giang Phan! Em đang  gì ?!"
Bõm! Một tiếng động lớn vang lên,   rơi xuống nước.
"Miệng"  nhỏ: "Đừng sợ hãi,  bọn tớ ở đây ."
 hít một  thật sâu, cố gắng lấy  bình tĩnh, cố tình  khẩy  Giang Diệc đang chới với giữa làn nước: "Chỉ   thôi ? Muốn vu oan cho  khác mà thủ đoạn  thấp kém đến thế ?"
Mọi  xung quanh bắt đầu xúm .
Một  đàn ông trẻ tuổi, ngoại hình và khí chất đều vô cùng xuất sắc, vội vã nhảy xuống kéo Giang Diệc lên bờ.
Ba  tức giận trừng mắt  : "Con đẩy chị con xuống nước để  gì?!"
Mẹ từ ban công  xuống chậm hơn một nhịp, vội vàng chắn  mặt : "Có lẽ chỉ là hiểu lầm thôi, ông đừng vội quát mắng con bé."
Ba vẫn  chịu dừng , lớn tiếng quát: "Ba bảo con  xin !"
Giang Diệc   ướt sũng, bước  gần hai bước, dịu dàng và hiểu chuyện mà : "Ba  đừng giận nữa,   đều đang  kìa, em gái  cố ý đẩy con xuống nước , nó hận con cũng là điều dễ hiểu mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mieng-luoi-va-tay-chan-toi-cung-xuyen-khong-roi/8.html.]
Ánh mắt ba    càng thêm vẻ khó chịu, giọng điệu nghiêm khắc: "Xin  chị con ngay lập tức!"
 khẽ , vẫy tay gọi một bé gái nhỏ xíu, gương mặt xinh xắn như búp bê  gần.
Cô bé lon ton chạy tới, chìa chiếc điện thoại cho , hớn hở đòi  khen: "Chị ơi, em    hết  nha!"
 xoa đầu cô bé: "Lát nữa chị sẽ bện cho em một con châu chấu bằng cỏ."
Ba và Giang Diệc lập tức biến sắc.
"Tay" của  run lên,  hiệu cho   về phía Giang Diệc.
Thấy cô  đang âm thầm kéo nhẹ tay áo của ba.
Ba  gằn giọng: "Ba bảo con xin  chị con, con còn định  gì nữa ?"
  vội vàng, mở đoạn video trong điện thoại ,  đầy ẩn ý: "Xem  cả ba và chị đều  mong  đoạn clip   phát công khai nhỉ?"
Giang Diệc cuống cuồng giải thích: "Lúc nãy là do con bất cẩn trượt chân ngã xuống nước thôi ạ. Ba , ba mau bảo   giải tán ."
Ba  cau mày, vội vàng  vài câu xin  với các vị khách khứa.
 những   mặt ở đây ai nấy đều là những   lăn lộn trong xã hội nhiều năm, ai mà  hiểu rõ sự tình?
Chuyện nhỏ nhặt thế , chỉ cần  qua một cái là   rõ ngọn ngành.
Mẹ  thất vọng liếc  Giang Diệc,  khoác tay , mời hai  con cô bé  cùng đến phòng  để uống .
Người   lộ rõ vẻ vui mừng  mặt.
Giang Diệc  khi  một bộ trang phục khô ráo, đang  bên hồ bơi trò chuyện cùng mấy  bạn.
Một cô gái trong nhóm tỏ vẻ hằn học:
"Sao    sớm cho bọn tớ  Giang Phan mới thực sự là con ruột của nhà họ Giang? Hại bọn tớ đắc tội với nhà họ Giang, tớ còn  ba mắng cho một trận té tát!"
Một  khác cũng lên tiếng phụ họa:
"  đó, rõ ràng  mới là đứa xuất  từ tầng lớp thấp kém,  còn đóng giả  con nhà danh giá, chẳng khác nào thứ đồ giả mạo chiếm lấy tổ chim khách!"