“Phu nhân, suy nghĩ như thì , nhất định giữ tâm trạng vui vẻ, như thế thể mới dần khỏe lên .”
Ánh mắt Bách Lý Hồng Trang sáng ngời lấp lánh, nàng cũng ngờ chuyện thuận lợi đến thế.
Vốn nghĩ cho dù và Đế Thiếu Phong tìm cách khuyên giải, với tình trạng tâm như tro tàn của Lâm Vận Thanh, e rằng khó khôi phục. hiện tại thứ đều đang phát triển theo hướng .
Tâm bệnh là bệnh nặng cũng đúng mà bệnh nhẹ cũng chẳng sai, chỉ cần Lâm Vận Thanh tự nghĩ thông suốt, như việc hồi phục sẽ nhanh.
Lâm Vận Thanh hiền hậu, ánh mắt nhu hòa Bách Lý Hồng Trang: “Doanh Doanh, từ khi con đến đây, cảm thấy lòng nhẹ nhõm hơn ít.”
“Vậy là ạ.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ngày hôm , khi Bách Lý Hồng Trang nữa đến sân viện của Lâm Vận Thanh liền phát hiện tinh thần bà lên thêm, so với lúc mới gặp khá hơn quá nhiều.
Nghĩ đến việc Bắc Thần vẫn luôn gặp Lâm Vận Thanh, chắc hẳn với trạng thái hiện tại của bà thì sẽ vấn đề gì.
Nhìn thấy vẻ ý nhị mặt Bách Lý Hồng Trang, trong mắt Lâm Vận Thanh xẹt qua tia nghi hoặc, kìm hỏi: “Doanh Doanh, hôm nay chuyện vui gì ? Nhìn dáng vẻ của con dường như vui vẻ.”
“Phu nhân, hôm nay con cho một bất ngờ.”
Nghe , Lâm Vận Thanh ngạc nhiên, mặt thoáng hiện vẻ tò mò: “Bất ngờ gì thế?”
“Người sẽ ngay thôi.” Bách Lý Hồng Trang chớp chớp mắt, tỏ vẻ bí mật.
“Cái con bé , thế mà còn úp úp mở mở với .” Lâm Vận Thanh miệng tuy nhưng nụ mặt hề giảm bớt.
“Hôm nay nắng lắm, phu nhân cứ ở trong phòng mãi, cũng nên ngoài phơi nắng một chút.” Bách Lý Hồng Trang Lâm Vận Thanh, “Con đỡ ngoài nhé, ?”
Lâm Vận Thanh thời tiết bên ngoài, quả thật bà lâu ngoài phơi nắng, lẽ ngoài đón chút ánh mặt trời cũng là một đề nghị tồi.
“Được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mi-vuong-sung-the-quy-y-hoan-kho-phi-velw/chuong-4609-mau-than-con-da-ve.html.]
Thấy Lâm Vận Thanh đồng ý, Bách Lý Hồng Trang liền đỡ bà cùng ngoài.
Thế nhưng, khi Lâm Vận Thanh bước khỏi phòng, phát hiện nhà giờ phút đều tập trung đông đủ trong sân, đang tươi bà.
Nhìn thấy cảnh tượng , Lâm Vận Thanh khỏi sững sờ, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc nồng đậm: “Sao đều ở đây?”
Mọi chỉ Lâm Vận Thanh chứ trả lời, ánh mắt đó đồng loạt dồn về phía Đế Bắc Thần.
Chú ý tới sự đổi ánh mắt của , Lâm Vận Thanh cũng theo về phía Đế Bắc Thần. Ngay khoảnh khắc thấy , bà run lên, hốc mắt nhanh chóng đỏ hoe, ánh mắt gắt gao dán chặt lên Đế Bắc Thần, lộ vẻ khó tin cùng mừng rỡ như điên.
“Này... Đây là Bắc Thần?”
Lâm Vận Thanh theo bản năng về phía Đế Dục Tuyệt, giọng run rẩy lộ sự kinh hỉ cùng vài phần lo sợ.
Bà lo sợ những gì mắt chỉ là ảo giác, lo sợ lầm.
Đế Dục Tuyệt gật đầu: “Không sai.”
Nghe câu trả lời khẳng định của Đế Dục Tuyệt, Lâm Vận Thanh kìm đưa tay che miệng, suýt nữa thì hét lên thành tiếng, mà nước mắt vỡ đê trong nháy mắt.
“Mẫu , con về.”
Từ khoảnh khắc Lâm Vận Thanh xuất hiện, ánh mắt Đế Bắc Thần dừng bà.
Đây là đầu tiên thấy mẫu của , đó ở ngoài phòng cũng chỉ giọng của bà.
Hắn cũng từng ảo tưởng về dáng vẻ của mẫu , mà giờ phút gặp bà, trong lòng lý do sinh một loại cảm giác thiết.
Đây... chính là mẫu của !